- Cái gì chọc vào ta thế?
Bùi Miên Mạn nhíu mày,
- Không ngờ trên người tiểu tử ngươi lại có ám khí, quả nhiên còn có con bài chưa lật chưa bị ta thử ra.
Mặt Tổ An đỏ lên, lúc này bảo hắn phải trả lời thế nào, trong nhất thời khiến hắn không biết phải đáp lại ra sao.
- Xú tiểu tử, mau đứng lên, nếu không ta dùng hắc viêm thiêu ngươi!
Bùi Miên Mạn cắn môi nói, đồng thời ngón tay giơ lên, một tia hỏa diễm màu đen nhảy nhót.
Vốn đối phương nói chuyện tử tế, Tổ An đã tính đứng lên rồi, nhưng nghe thấy ý uy hiếp trong ngữ khí của nàng ta, tính bướng bỉnh của hắn lại nổi lên.
- Cứ không thả đấy, ngươi có bản lĩnh thì đốt ta đi, ta trước khi chết sẽ kéo ngươi chết cùng, làm một đôi đồng mệnh uyên ương cũng tốt.
Tổ An lo lắng bị nàng ta giãy ra, theo bản năng lại ấn nàng ta xuống.
- Ngươi... Vô lại!
Cảm nhận được cái ép đầy áp bức của đối phương, Bùi Miên Mạn cuối cùng cũng có chút hoảng rồi.
Không thể thật sự bởi vì chút chuyện nhỏ này mà thiếu chết hắn chứ?
Có điều nếu hắn dám tiếp tục xâm phạm ta, cho dù hắn là lão công của Sơ Nhan, ta tuyệt đối cũng phải thiêu chết hắn!
Trong lòng Bùi Miên Mạn không ngừng đặt ra điểm mấu chốt cho mình.
Nhìn thấy bộ dạng thất kinh của nàng ta lúc này, Tổ An cảm thấy rất thú vị.
Cẩn thận quan sát nữ nhân dưới người, phát hiện khuôn mặt thường ngày trắng như tuyết lúc này hiện ra màu hồng đào, thái độ thẹn thùng, xinh đẹp bất khả phương vật.
Trong lòng rung động, liền cúi đầu hôn một cái lên mặt nàng ta.
- A!
Bùi Miên Mạn giật mình, hiển nhiên cũng không ngờ hắn lại đột nhiên có hành động như vậy.
Cả người chấn động run rẩy, hắc viêm giữa ngón tay cũng run run mấy cái, triệt để tắt phụt.
Nghe thấy thanh âm của nàng ta có chút run run, trong con mắt hoa đào thậm chí hiện ra một tầng hơi nước.
Tổ An hoảng sợ, sao thân thể nàng ta lại mẫn cảm như vậy?
Trong phòng rất nhanh liền lâm vào một loại yên tĩnh quỷ dị, chỉ còn lại tiếng thở hổn hển của hai người.
Một lúc sau, Bùi Miên Mạn cuối cùng cũng bình tĩnh lại, tóc tán loạn che khuất hai gò má của nàng ta, không nhìn rõ biểu cảm của nàng ta lúc này:
- Đứng lên!
Vừa rồi xung động như vậy khiến Tổ An thầm có chút hối hận, trong lòng áy náy nào còn dám tiếp tục đè nàng ta nữa, tay chân luống cuống đứng lên.
- Vừa rồi...
Tổ An đang muốn xin lỗi, trong lòng lại đang kêu rên, đã xảy ra chuyện như vậy, xin lỗi cũng có ích gì.
Ai ngờ Bùi Miên Mạn lại trực tiếp cắt ngang lời hắn:
- Vừa rồi sở dĩ xuất thủ thử ngươi, là muốn triệt để nắm được bản lĩnh của ngươi, mới tiện theo tài năng tới đâu mà dạy. Thân pháp và kiếm pháp của ngươi đều không tệ lắm, nhưng công phu quyền cước quá kém, ta dạy cho ngươi một bộ Vũ Y Triền Ti Thủ, như vậy nếu tương lai gặp phải Trần Huyền ám sát, ngươi ở dưới tình huống không thể dùng kiếm, cũng có sức tự bảo vệ mình.
Tổ An chớp chớp mắt, thế này là sao vậy, trực tiếp coi như chuyện vừa rồi ag phát sinh à?
Thấy hắn thủy chung không nói gì mà là nhìn mình chằm chằm, Bùi Miên Mạn không khỏi có chút tức giận:
- Ngươi có nghe ta nói gì không!
Đến từ Bùi Miên Mạn, điểm nộ khí +111!
Tổ An nuốt nuốt nước miếng:
- Ta nghe rồi, nhưng vừa rồi...
- Không có gì mà nhưng cả, vừa rồi không phát sinh gì hết, hôm nay... Chuyện ta dạy ngươi cũng đừng nói với Sơ Nhan, biết chưa?
Bùi Miên Mạn oán hận lườm hắn, trong ánh mắt tràn ngập ý tứ cảnh cáo.
- Biết rồi!
Tổ An cuối cùng cũng có phản ứng, cô nương người ta đã không muốn nói, hắn cũng sẽ không đui mù mà gì, dù sao... Ta cũng chẳng thiệt thòi gì.
- Nhìn cho kỹ vào, ta chỉ biểu thị cho ngươi một lần, nếu không học được thì thôi!
Sắc mặt Bùi Miên Mạn ửng đỏ, hiển nhiên cũng biết cách làm vừa rồi có chút bịt tai trộm chuông.
Vừa dứt lời, Bùi Miên Mạn liền bắt đầu làm mẫu.
Nàng ta đã cực đẹp, lại thêm bộ công pháp này vốn là là chú trọng nhẹ nhàng và xảo diệu, khi nàng ta triển lãm căn bản không giống đang thi triển một môn võ công, mà giống khiêu vũ hơn.
Quả thật là đẹp vô cùng, giống như tiên cảnh nhân gian.
Tổ An không nhịn được mà thầm cảm thán, trước kia xem phim truyền hình cổ trang, thầm nghĩ những kiểu nảy múa cung đình đó đều là vớ vẩn, Hoàng đế quý tộc cổ đại đúng là đáng thương.
Hiện tại mới biết chủ yếu vẫn là tốp diễn trong phim truyền hình múa không đẹp, nếu không, tuyệt đối sẽ khiến người ta nhìn không chớp mắt.
Tròng mắt của Tổ An cũng di chuyển theo Bùi Miên Mạn, giống như tim cũng nhảy lên từng đợt.
Bùi Miên Mạn vừa làm mẫu vừa nói lộ tuyến hành công, đợi triển lãm xong, nhìn thấy bộ dạng ngơ ngác nhìn mình của đối phương, không khỏi có chút tức giận:
- Ta làm mẫu xong rồi, ngươi nhớ được mấy thành?
Đến từ Bùi Miên Mạn, điểm nộ khí +233!
- Nhớ hết.
Tổ An theo bản năng đáp.
- Nhớ hết.
Mày Bùi Miên Mạn lập tức nhíu lại, vừa rồi nàng ta nói chỉ triển lãm một lần là dỗi hờn mà thôi, phải biết rằng cái này chỉ nhìn một lần thì sao có thể học được, năm đó nàng ta phải xem ba lần mới đại khái nhập môn.
- Đúng vậy.
Tổ An lau nước miếng bên mép, trong lòng mới yên tâm, may mà không quá mất mặt.
Về phần Vũ Y Triền Ti Thủ vừa rồi đối phương triển lãm, hắn đích xác không nói sai.
Từ sau khi ăn những Tẩy Tủy Quả đó, hiện tại hắn cảm thấy đầu óc đặc biệt linh quang, trí nhớ cũng tốt tới kinh người, bất kể học gì trên cơ bản đều chỉ nhìn một lần là biết đại khái.
Ài, nếu đời trước có bản sự này, Thanh Hoa Bắc Đại còn không phải là tùy tiện mà chọn à.
- Ngươi thi triển một lần cho ta xem!
Bùi Miên Mạn cười lạnh, chẳng trách tên này thường ngày bị nhiều người ghét như vậy, nam nhân thích mạnh miệng, đích xác ở đâu cũng bị ghét.