Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 557 - Chương 557: Bằng Hữu Như Vậy Xin Để Cho Ta Tới Đánh

Chương 557: Bằng Hữu Như Vậy Xin Để Cho Ta Tới Đánh Chương 557: Bằng Hữu Như Vậy Xin Để Cho Ta Tới Đánh

Sở Ngọc Thành ở bên cạnh chua chát nói:

- Hôm nay chỉ sợ là thật đó, khi xuất môn đại tiểu thư còn rất săn sóc sửa sang lại quần áo cho hắn, đích xác là có dặn như vậy.

Uông Nguyên Long:

- ...

Con mẹ nó thế đạo gì vậy.

Luận bộ dạng luận gia thế luận nhân phẩm, ta có điểm nào kém tên này?

Đến từ Uông Nguyên Long, điểm nộ khí +233!

Nhìn thấy hắn lại cống hiến một khoản điểm nộ khí, Tổ An thầm nghĩ nam nhân quá được nữ nhân thích chính là dễ đắc tội với đồng loại như vậy.

Thôi, đừng kích thích hắn nữa, vạn nhất làm hỏng chính sự lần này thì phiền.

Tiếp theo Tổ An liền hàn huyên thiên nam địa bắc với hắn, lại thêm Sở Ngọc Thành này là lão thủ uống hoa tửu, gọi một đám cô nương đến tiếp khách, trong lúc ăn uống linh đình, rất nhanh liền khiến không khí trở nên nhiệt liệt.

Thấy thời cơ đã tới, Tổ An bảo những nữ tử đó lui ra, sau đó mới nói rõ ý đồ đến hôm nay với Uông Nguyên Long:

- Chỗ này có một phần lễ vật muốn tặng cho Uông huynh.

- Tổ huynh quá khách khí rồi.

Uông Nguyên Long sửng sốt, vội vàng chối từ.

Tổ An cũng không nhiều lời, trực tiếp từ hậu đường lôi ra mấy cái rương lớn.

Bạc mặc dù nặng, nhưng với lực lượng của người tu hành, muốn một mình di chuyển cũng không phải việc khó.

Trực tiếp mở ra, ngân quang sáng choang khiến cho cả căn phòng đều trở nên sáng hơn mấy phần.

- Cái này...

Không phải người thường, sau khi nhìn thấy bạc cũng đoán được đại khái ý đồ đến của bọn họ.

Lúc này Tổ An mới nói:

- Nơi này có hai mươi vạn lượng bạc, Uông huynh mang về trả lại tiền đặt cọc cho những tán hộ đó. Ngoài ra xin Uông huynh chuyển cáo với lệnh tôn, Tang gia chỉ đang châm ngòi ly gián, xin mọi người đừng làm chuyện người thân đau cừu gia sướng.

Uông Nguyên Long ngơ ngẩn nhìn hắn, một lúc sau mới nói:

- Tổ huynh, ngươi đúng là khiến ta phải nhìn với ánh mắt khác.

Hắn đương nhiên minh bạch hai mươi vạn bạc này không phải Tổ An đưa, mà là ý của Sở gia.

Hắn là giật mình ở chỗ, tất cả mọi người đều cảm thấy cô gia ở rể này chỉ có danh đầu, nhưng hiện tại xem ra, chuyện trọng đại như vậy không ngờ cũng giao cho hắn đi làm, sự tín nhiệm của Sở gia đối với hắn có thể nói là vượt quásức tưởng tượng.

Uông Nguyên Long cũng không chối từ, nghiêm mặt nói:

- Xin Tổ huynh trở về chuyển cáo cho Minh Nguyệt Công và Sở đại tiểu thư, phần tình này Uông gia chúng ta nhớ kỹ!

Uông gia hiện giờ quay vòng tài chính đang khó khăn, chỗ bạc này quả thật là giải được cái nguy khẩn cấp.

Liên quan đến chính sự, men say trong mắt Uông Nguyên Long biến mất, cũng không muốn tiếp tục ở lại nơi này uống hoa tửu, vội vàng cầm theo bạc trở về thương nghị với phụ thân.

Tổ An tất nhiên cũng không thể ngăn cản:

- Ta sẽ không giữ Uông huynh, chờ vượt qua được cửa ải khó khăn này, tương lai chúng ta lại uống một trận.

- Đó là đương nhiên!

Nhìn thấy nguy cơ của gia tộc dc hóa giải, trên mặt Uông Nguyên Long cũng có thêm vẻ tươi cười.

- Trên đường trở về nhớ cẩn thận.

Tổ An nhắc nhở,

- Yên tâm, chút ngân lượng này vẫn không đến mức, thuộc hạ hộ vệ của ta vẫn rất đáng tin.

Phải biết rằng 20 vạn lượng bạc đối với gia đình bình thường mà nói là con số thiên văn, nhưng đối với loại đại gia tộc thì không tính là nhiều, nếu không phải lần này Uông gia xảy ra một loạt biến cố, cũng không đến nỗi chút tiền này cũng không lấy ra được.

Hiện giờ dẫu sao cũng là ở trong thành, trị an vẫn tốt.

Hơn nữa, có năng lực đắc tội với Uông gia, ai lại chỉ vì hai mươi vạn lượng mà bí quá hoá liều?

Tổ An cũng chỉ là thuận miệng nói vậy, liền bảo Sở Ngọc Thành tiễn hắn ra cửa.

Đợi sau khi hai người đi rồi, Thu Hồng Lệ cũng từ nội đường chậm rãi đi ra:

- Không ngờ Sở gia lại an bài cho A Tổ chấp hành nhiệm vụ như vậy, xem ra địa vị của A Tổ ở Sở gia cũng càng lúc càng cao rồi.

Tổ An cười ha ha:

- Kể ra cái này cũng đều dựa vào ngươi, nếu không phải lần trước ngươi cho ta tình báo, ta cũng không thể có được sự tín nhiệm của Sở gia nhanh như vậy.

Vừa nói vừa vươn tay ra ôm lấy eo nhỏ của nàng ta, nữ nhân này chơi tâm kế với hắn, luôn phải khiến nàng ta bỏ chút máu mới được.

Thu Hồng Lệ lặng lẽ lách mình tránh ra, cười khanh khách nói:

- Không ngờ tình báo của ta lại mang tới tác dụng lớn như vậy? Hiện tại ta lại có tình báo mới về muối tư, không biết A Tổ có cảm thấy hứng thú hay không?

- Hả?

Mắt Tổ An sáng rực lên,

- Đương nhiên là cảm thấy hứng thú rồi, mong Hồng Lệ chỉ giáo.

Thu Hồng Lệ đi tới cửa, chỉ vào mặt sông lấp lánh ở xa xa:

- Ta có được tin tức đang tin, đêm nay Cự Kình Bang sẽ ở bến tàu vận một đợt muối tư, có thể nắm lấy cơ hội lần này hay không, phải dựa vào công tử.

Tổ An cười ha ha:

- Hồng Lệ ngươi đúng là phúc tinh của ta, không ngờ nhanh như vậy đã mang đến một tin tức trọng yếu như vậy, nào, để ta hôn một cái.

Thu Hồng Lệ tránh về phía sau, cười duyên:

- A Tổ ngươi hay là mau chóng chuẩn bị đi, thời gian khẩn cấp, vạn nhất bỏ lỡ thì lần sau không biết phải đợi tới lúc nào.

- Cũng đúng!

Trên mặt Tổ An mặc dù đang cười, trong lòng lại dè bỉu không thôi, nữ nhân này lúc trước thì bộ dạng yêu thương nhung nhớ, kết quả hiện tại lại sờ cũng không cho sờ, hôn cũng không có hôn, còn chơi tiết mục liệt nữ trinh tiết nữa.

Đáng tiếc dè bỉu thì dè bỉu, chính sự vẫn phải làm.

Hắn cũng vội vàng rời khỏi Thần Tiên Cư, có điều không hoàn toàn tin lời nói của Thu Hồng Lệ, lặng lẽ chạy đến bến tàu đi một vòng.

Âm thầm quan sát một lúc, hôm nay bến tàu dường như bận rộn hơn thường ngày một chút, không ít hán tử khi đang khuân vác hàng đều nhìn chung quanh, bộ dạng cực kỳ khả nghi.

Bình Luận (0)
Comment