Các thị vệ của Sở gia cũng vội vàng chạy tới hỗ trợ, không lâu sau liền dọn ra một phương ba thước vuông.
- Cô gia Sở gia, ngươi làm gì thế!
Hầu Vân quýnh lên, vội vàng chạy tới ngăn cản, lại bị mấy người Phong Đại Ngưu ngăn lại.
Tổ An mặt trầm như nước, từ bên dưới cùng xách ra mấy bao tải.
- Vì sao Hầu quản gia lại gấp như vậy?
Tổ An ném mấy bao tải tới dưới chân hắn.
- Ta gấp à? Đâu có gấp đâu.
Hầu Vân cười ha ha, có điều mọi người đều nhìn ra được trán hắn đã túa mồ hôi.
Tổ An nhìn Trịnh Đán và Tang Thiên một cái, thấy sắc mặt bọn họ ngưng trọng, liền cười thầm trong lòng.
Trực tiếp rút ra một cây đao đâm vào mấy bao tải đó.
Một đám người thò cổ nhìn, lần này chảy ra không phải là bông vải.
Có điều khiến Tổ An thất vọng là, căn bản cũng không phải là muối ăn màu trắng, mà là đất cát màu vàng.
- Ngươi chất cát vàng trong hàng hóa làm gì?
Tổ An giật thót, dự cảm không rõ lúc trước cuối cùng cũng trở thành hiện thực rồi, cho nên kỳ thật lúc này hắn cũng không quá giật mình như vậy.
Hầu Vân cười khà khà nói:
- Cô gia mười ngón không dính nước mùa xuân, tất nhiên không rõ chuyện của đám người cực khổ chúng ta, những cái này là dùng để làm đá ép thuyền, tránh sóng to gió lớn.
Thế nhân đều biết Tổ An trước khi chưa làm cô gia của Sở gia chỉ là một tên sa cơ thất thế trên phố, mà Hầu Vân nhìn bộ dang thì mấy năm nay một mực sống những ngày an nhàn sung sướng, cho nên những lời này của hắn tràn ngập vẻ trào phúng, mọi người đều nghe ra.
Mắt Tổ An hơi nhíu lại, tên này lại chơi lộ số âm dương nhân với ta à!
Hắn cũng lười chẳng muốn nói nhiều, trực tiếp kiểm tra bao tải khác một lượt, nhìn thấy đại đa số chảy ra đều là cát vàng, không khỏi cười lạnh nói:
- Dùng nhiều cát như vậy để ép thuyền à?
Hầu Vân lấy ra khăn tay lau mồ hôi trên trán:
- Chúng ta chở nhiều cát trên thuyền chắc không phạm pháp chứ?
Tổ An chỉ vào hàng hóa đầy khoang, nói:
- Nếu không có gì bất ngờ thì trên thuyền này đại đa số hàng hóa chắc đều là cát vàng à? Trịnh gia chính là làm ăn như vậy ư?
Khi nói tới câo cuối cùng thì nhìn về phía Trịnh Đán.
Trịnh Đán hơi nhíu mày, hành vi như vậy đích xác là có chút khả nghi.
- Cái này... Cái này...
Hầu Vân không ngừng lau mồ hôi, hiển nhiên nhất thời cũng nghĩ ra lý do gì có thể giải thích.
- Người đâu, dẫn đi, thẩm vấn thật nghiêm!
Tổ An trực tiếp hạ lệnh.
Tang Thiên đứng dậy:
- Làm vậy sợ rằng không thích hợp đâu, Sở gia không có quyền chấp pháp, trên lý thuyết thì nên giao người này cho Tập Tư Doanh chúng ta.
Tổ An lạnh lùng nói:
- Hôm nay vốn là chuyện mười phần chắc chín, kết quả đến Tập Tư Doanh một chuyến, đám buôn lậu muối nhận được tin tức trước mà đánh tráo hàng hóa, lại giao cho Tập Tư Doanh mà sợ rằng không thích hợp?
Tang Thiên giận dữ:
- Ngươi là nói ta tiết lộ tin tức?
Đến từ Tang Thiên, điểm nộ khí +213!
Tổ An thản nhiên đáp:
- Ta không hề nói Tang tướng quân tiết lộ, chỉ là Tập Tư Doanh nhiều người lắm mắt, chưa biết chừng bên trong có nội ứng của bọn buôn lậu muối tư, không thể không đề phòng.
- Nói hưu nói vượn, đây là ngươi đang nói xấu tướng sĩ khổ cực của Hà Phòng Doanh chúng ta!
Tang Thiên hung hăng nhìn hắn.
Các binh lính khác của Hà Phòng Doanh ai nấy cũng đều ánh mắt bất thiện, đặt tay lên chuôi đao.
Đến từ binh lính A của Hà Phòng Doanh, điểm nộ khí +66!
Đến từ binh lính B của Hà Phòng Doanh, điểm nộ khí +66!
Đến từ binh lính C của Hà Phòng Doanh, điểm nộ khí +66!
...
Thị vệ của Sở gia vây tới, ai nấy thần sắc khẩn trương nhìn binh lính chung quanh.
Tổ An lại không hề lo lắng, tên gia hỏa Tang Hoằng đó bà ra mưu kế như vậy nhằm vào Sở gia, nhìn một cái là biết không phải hạng tốt lành gì.
Hiện tại vô số người đều biết ta tới bến tàu, hơn nữa đồng hành còn có nhiều thị vệ của Sở gia như vậy, nếu thực sự gặp chuyện không may, đó chính là chuyện rất lớn.
Mắt thấy thế cục khẩn trương chạm cái là nổ ngay, Trịnh Đán bước về phía trước, đứng giữa hai bên:
- A Tổ, nghe ngươi nói như vậy là đang hoài nghi Trịnh gia chúng ta tham dự buôn lậu.
- Ta cũng không phải có ý này, chỉ có điều có khả năng là người bên dưới lừa trên gạt dưới buôn lậu muối tư, các ngươi cũng là người bị hại, chắc hẳn các ngươi cũng muốn điều tra rõ ràng tất cả chứ?
Tổ An đáp.
- Chúng ta tất nhiên muốn điều tra rõ ràng, chỉ có điều nếu để người ta biết quản gia của Trịnh gia chúng ta bị bắt, mọi người sẽ nghĩ như thế nào? Khẳng định là sẽ lập tức hoài nghi Trịnh gia, như vậy sẽ tạo thành tổn thất không thể vãn hồi đối với danh dự của gia tộc chúng ta.
Trịnh Đán nói.
- Thanh giả tự thanh, trọc giả tự trọc, Trịnh tiểu thư việc gì phải lo lắng những cái này?
Tổ An mỉm cười, vẫn là một bước cũng không nhường.
Bên Tang Thiên cũng không thể để hắn mang người đi, trong nhất thời trở nên giằng co.
Đúng lúc này, một trận tiếng bước chân chỉnh tề truyền đến, sau đó một tiếng cười to truyền tới:
- Một khi đã như vậy, không bằng không bằng đi!
Tổ An quay đầu lại nhìn, phát hiện cũng là người quen cũ, Huyền úy Bàng Xuân dẫn theo nha dịch chạy tới?
Tang Thiên lạnh lùng nói:
- Đây là phạm vi chức quyền của Tập Tư Doanh chúng ta chứ? Có phải Huyền úy đại nhân có chút bao biện làm thay?
Bàng Xuân cũng không để ý, khẽ cười nói:
- Tang thống lĩnh nói quá lời rồi, đây không phải là thấy hai bên các ngươi đều không nguyện ý để người hiềm nghi bị đối phương mang đi không, như vậy để bên thứ ba ta trung lập thẩm vấn hắn, chẳng phải là tốt hơn à?