Trên mặt Trần Huyền lộ ra một nụ cười nghiền ngẫm:
- Đã sớm nghe nói Cự Kình Bang có quan hệ với quan phủ, không biết là dựa hơi vị đại nhân nào?
Nữ tử biến sắc:
- Trại chủ hỏi những cái này là vượt tuyến rồi.
Trần Huyền cũng biết nàng ta sẽ không trả lời, cười ha ha:
- Vậy hai thành đi, không thể ít hơn.
Nữ tử lắc đầu:
- Nhiều nhất là một thành rưỡi!
Trần Huyền lâm vào trầm mặc:
- Được, thành giao!
Hừ hừ, lão tử sớm muộn gì cũng có một ngày kéo ngươi vào trong phòng, đến lúc đó tiền cũng có, người cũng có, nói chung đều là của ta, hiện tại ít một chút cũng không sao.
- Hợp tác vui vẻ.
Nữ tử mỉm cười, nâng chung trà lên ý bảo dùng trà thay rượu.
Trần Huyền kinh nghiệm phong phú, cũng không sợ nàng ta hạ độc, cách không chạm với nàng ta, sau khi nhấp một ngụm nhỏ liền nói:
- Hàn huyên lâu như vậy, vẫn chưa biết phương danh của Bang chủ.
Nữ tử đáp:
- Ta họ Quan.
- Quan...
Trần Huyền thầm tức giận, thầm nghĩ nữ nhân này ngay cả tên cũng không nói, có điều sớm muộn gì cũng có một ngày ta sẽ biết.
Bên này đang chia của, Tổ An ở trong thành thì cầm danh sách Khương La Phu dưa cho hắn bắt đầu tra tìm nơi ẩn thân của Trần Huyền.
Từ lúc trước Tổ An giao 750 vạn lượng tiền nợ cho Khương La Phu, nàng ta bắt đầu lên kế hoạch tiếp nhận sản nghiệp của Mai Hoa Bang, dùng năng lực của học viện điều tra sản nghiệp trong tối ngoài sáng của Mai Hoa Bang cũng không phải là quá khó.
Thấy Tổ An tìm tới cửa, Khương La Phu cũng không do dự, trực tiếp đưa danh sách đã sửa sang lại cho hắn, dù sao sau này cũng cần hắn ra mặt tiếp nhận những cái này, giao trước cho hắn xem cũng không có vấn đề gì.
Nhìn địa chỉ điền xá nhiều chi chít trên sổ sách, Tổ An thầm líu lưỡi, thì ra mở sòng bạc kiếm tiền tốt như vậy.
Hắn cũng không chậm trễ, dẫn theo thị vệ của Sở gia điều tra chung quanh, đáng tiếc điều tra tới cả buổi tối, vẫn không thu hoạch được gì.
- Chẳng lẽ là ta đoán sai rồi?
Tổ An cũng có chút uể oải, chỉ có thể về Sở phủ trước rồi nói.
Dẫu sao buổi tối còn phải trị liệu cho Sở Sơ Nhan.
Vừa trở lại Sở gia bẩm báo việc này, bất kể là phu phụ Sở thị hay là Sở Sơ Nhan đều cau mày, hiển nhiên cục diện hiện giờ là bọn họ lo lắng nhất.
Nếu không cứu được Uông Nguyên Long, Uông gia và Sở gia bởi vậy mà quyết liệt, vậy thì đúng là phiền.
Đúng lúc này, Thành Thủ Bình kích động chạy tới, vẻ mặt hưng phấn nói:
- Cô gia cô gia, bên ngoài có người tìm ngươi.
- Ai thế?
Tổ An có chút tò mò, đã trễ thế này rồi, ai lại chạy tới tìm hắn? Còn khiến tên này hưng phấn như vậy?
Thành Thủ Bình há há miệng, bỗng nhiên chú ý thấy đám người Sở Trung Thiên ở bên cạnh, vội vàng nuốt lại lời nói:
- Tiểu nhân không dám nói.
- Có gì mà không dám nói, từ lúc nào lại học được cái kiểu ấp a ấp úng như vậy.
Tần Vãn Như bực mình nói, nàng ta vẫn có ấn tượng với tên gia đinh này, năm đó thu xếp tiểu thiếp cho lão gia, không ít lần khiến mình ngột ngạt.
Thành Thủ Bình thầm nghĩ vết thương lần trước bị đánh vẫn chưa khỏi, có điều bị Gia chủ phu nhân tiểu thư đồng loạt nhìn chằm chằm, hắn lại không dám lằng nhằng, đáp:
- Là Thu cô nương.
- Thu cô nương nào?
Sở Trung Thiên sửng sốt, trong nhất thời không kịp phản ứng.
Thành Thủ Bình đắc ý nói:
- Toàn bộ Minh Nguyệt Thành còn có Thu cô nương nào nữa, đương nhiên là Thu Hồng Lệ của Thần Tiên Cư.
Phải biết rằng vô số nam nhân đăng môn đến thăm đều khó gặp được nàng ta một lần, hiện giờ không ngờ nửa đêm nửa hôm lại chủ động tới tìm cô gia, hắn lập tức có một loại cảm giác được thơm lây.
- Thu Hồng Lệ?
Sắc mặt Tần Vãn Như lập tức trở nên khó coi, lớn như vậy vẫn chưa từng thấy con rể như vậy, không chỉ không tuân thủ đạo làm chồng đi khắp nơi câu dẫn nữ nhân khác, hiện tại còn để nữ nhân tìm tới cửa?
Sắc mặt của Sở Sơ Nhan cũng khó coi, không một thê tử nào nghe thấy một hoa khôi thanh lâu nửa đêm nửa hôm tới tìm trượng phu của mình lại cao hứng được cả.
- Thu Hồng Lệ tới tìm ai?
Sở Trung Thiên ở bên cạnh một lúc sau vẫn chưa phục hồi tinh thần.
- Tìm cô gia.
Thành Thủ Bình chớp chớp mắt, nhớ lại những năm trước dường như cũng từng nghe nói lão gia ngầm khen ngợi Thu Hồng Lệ xinh đẹp, chẳng lẽ ăn dấm chua của cô gia à?
Kể ra lão gia bất kể là mặt nào cũng không phải cô gia có thể sánh bằng, chỉ là phương diện tán gái này thì lại kém cô gia quá xa.
Nhiều năm như vậy ở trong nhà một thiếp thất cũng không có, mình cũng chính bởi vì việc này mà bị sung quân đến phòng củi.
Nhìn cô gia người ta kìa, mới đến có mấy ngày đã các loại cờ màu tung bay rồi.
Lão gia à lão gia, ngươi phải học một chút.
Cảm nhận được ánh mắt quỷ dị của mọi người, Tổ An ngượng ngùng nói:
- Có lẽ là người ta có chính sự gì muốn tới tìm ta, ta ra ngoài xem
- Chính sự? Một hoa khôi thanh lâu nửa đêm nửa hôm tìm tới cửa thì có thể có chính sự gì?
Tần Vãn Như hừ một tiếng,
- Vừa hay ta cũng muốn đi theo xem rốt cuộc là có chuyện gì.
Sở Trung Thiên gật đầu:
- Ta cũng đi.
Tần Vãn Như không nhịn được lườm trượng phu một cái, tên này rốt cuộc là tò mò chuyện gì mà cũng muốn đi nhìn Thu Hồng Lệ?
Chỉ có điều ở trước mặt nhiều hạ nhân như vậy, nàng ta cũng không tiện phát tác.
Chỉ có thể hung hăng lườm Tổ An một cái, chính là tên gia hỏa này gây ra tất cả!
Đến từ Tần Vãn Như, điểm nộ khí +333!
Thu được điểm nộ khí của nàng ta Tổ An cũng chết lặng rồi, thầm nghĩ kệ nàng ta đi, cũng không thể ăn nàng ta được.