Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 574 - Chương 574: Chuộc Thân (2)

Chương 574: Chuộc Thân (2) Chương 574: Chuộc Thân (2)

Tần Vãn Như có chút chưa phục hồi tinh thần, trên đời này có kẻ ở rể trâu bò như vậy à? Mới vào cửa mấy ngày, đã có nữ nhân tìm tới cửa thì không nói, còn luôn miệng xin gả cho hắn làm thiếp?

Nếu là nữ tử bình thường, nàng ta nói không chừng đã trực tiếp phái người đuổi ra, nhưng thanh danh của Thu Hồng Lệ ở Minh Nguyệt Thành rất vang, bộ dạng cũng rất đẹp, khiến nàng ta trong nhất thời không thể hạ quyết tâm để dựa theo biện pháp thường quy mà xử lý.

Nhưng nữ tử mỹ lệ đến mức khiến nàng ta cũng phải khen ngợi, vì sao lại coi trọng tên gia hỏa Tổ An đó?

Thậm chí ngay cả bản thân Tổ An cũng có chút ngây đơ, hai người lúc trước ở trong Thần Tiên Cư có chút ám muội, nhưng vẫn còn lâu mới tới mức bàn tới cưới gả, hơn nữa mọi người không phải đều có ý xấu ư, sao ngươi lại ra bài không theo lẽ thường như vậy?

Sở Trung Thiên ho khẽ một tiếng:

- Thu cô nương, ngươi nói muốn gả cho ... Tổ An làm thiếp à?

Hắn tất nhiên sẽ không coi làm nô làm tỳ là thật, với thân phận của Thu Hồng Lệ, sao lại làm nô tỳ được?

Nhưng hắn thật sự vẫn nghĩ không thông, những năm gần đây không biết bao nhiêu quan to hiển quý bị dung mạo của nàng ta khiến cho khuynh đảo, đều muốn nạp nàng ta làm thiếp, nhưng ai nấy đều bị uyển chuyển cự tuyệt, mọi người âm thầm suy đoán, rốt cuộc là loại nam nhân nào mới có thể lọt vào mắt xanh của nàng ta.

Trong giới cao tầng của Minh Nguyệt Thành thậm chí suy đoán nàng ta hơn phân nửa là muốn làm chính thê, chắc sẽ gả cho một chàn trai trẻ tuổi đầy hứa hẹn nhưng vẫn chưa phát đạt.

Nhưng nàng ta chọn đi chọn lại, kết quả lại muốn làm thiếp thất cho một kẻ ở rể là thế quái nào?

- Không sai.

Thu Hồng Lệ ngẩng đầu, ngữ khí kiên định, giống như là đang nói một chuyện vô cùng kiêu ngạo.

Tần Vãn Như không nhịn được nữa:

- Đừng đùa nữa, Thu cô nương là nhân vật nào, muốn trượng phu gì mà không tìm được, sao lại chạy tới làm thiếp cho A Tổ!

Tổ An ở bên cạnh lập tức bực mình, ăn nói kiểu gì vậy, nói cứ như ta là rác rưởi vậy?

Thu Hồng Lệ mỉm cười:

- Không sai, bên cạnh ta có rất nhiều lựa chọn, nhưng ta chọn người chỉ chú trọng tài hoa và nhân phẩm, nhiều năm qua chỉ có duy nhất một mình A Tổ là nam nhân khiến ta động lòng, từ lần đầu tiên nhìn thấy hắn ta đã biết hắn là nam nhân được định trước trong số mạng của ta rồi.

Tổ An thầm nghĩ ta tin ngươi mới là lạ, lần đầu tiên ngươi nhìn thấy ta rõ ràng là có các loại tính toán.

Nhưng mấy người còn lại vẫn rơi vào trong khiếp sợ chưa khôi phục lại, phải biết rằng bọn họ đều là người sinh ra và lớn lên ở Minh Nguyệt Thành, tất nhiên biết thanh danh của Thu Hồng Lệ trong mấy năm nay vang dội tới mức nào, cho dù họ có nghĩ vỡ cả đầu cũng không nghĩ thông được thế này rốt cuộc là sao.

Thu Hồng Lệ nói tiếp:

- Đương nhiên ta cũng biết thân phận của A Tổ có chút mẫn cảm, mấy năm nay ta cũng coi như có chút danh bạc, cũng tích góp được chút tiền tài, nếu lão gia phu nhân không ngại, ta muốn chuộc thân cho A Tổ, giúp hắn khôi phục tự do.

Tổ An thiếu chút nữa thì phun máu, ai chuộc thân cho ai vậy!

Tần Vãn Như thầm cười lạnh, nữ nhân này cuối cùng cũng nói ra ý đồ đến của nàng ta rồi, lúc trước cái gì mà nguyện ý làm nô làm tỳ đều là mượn danh nghĩa, với thân phận của Thu Hồng Lệ nghĩ lại là không thể.

Hiện giờ đây mới là mục đích thực sự của nàng ta?

Cướp nam nhân cũng cướp tới Sở gia, đúng là muốn phản rồi!

Tần Vãn Như cố nén nộ khí trong lòng, không phát tác ngay lập tức, mà là cười tủm tỉm nhìn Tổ An:

- Sở gia chúng ta đều là người giảng đạo lý, mấy năm nay không truyền ra chuyện dựa vào quyền thế ức hiếp bách tính, cho nên cái này chủ yếu vẫn phải xem bản thân A Tổ có nguyện ý hay không.

Nàng ta cũng không muốn thanh danh của Sở gia có tổn hại, dẫu sao đây là chuyện hắn gây ra, để tự hắn giải quyết là tốt nhất.

- Nguyện ý, sao lại không nguyện ý chứ?

Tổ An thốt lên, có thể khiến một hoa khôi xinh đẹp như vậy chủ động đến chuộc thân cho ta, sau này xin hãy gọi ta là vua bám váy đàn bà!

Ơ, sao lời này nghe giống như đang mắng người vậy?

Tuy hắn không ngại bám váy đàn bà, có điều lần trước cãi nhau với Tần Vãn Như, khiến hắn ý thức được trên thế giới này địa vị của người ở rể là quá thấp, hoàn toàn là phải phụ thuộc của nhà vợ, các loại pháp luật đều không bảo hộ.

Nghĩ như vậy chẳng thà sớm thoát ly thân phận này một chút cho thỏa đáng.

Dù sao với mị lực của ta, đổi thân phận cũng không ngại bám váy đàn bà... A phì phì phì, cái gì mà bám váy đàn bà.

Nam nhân của mị lực như ta, bất tri bất giác cũng khiến nữ nhân vừa mỹ lệ lại có tiền yêu thích, là ta sai sao?

Tần Vãn Như:

- ...

Đến từ Tần Vãn Như, điểm nộ khí +666!

Nàng ta vốn tưởng rằng Tổ An sẽ tìm lý do uyển chuyển cự tuyệt đối phương, theo nàng ta, không có nam nhân nào lại vì một nữ tử thanh lâu mà từ bỏ Sơ Nhan thân phận cao quý mà lại mỹ lệ, cho dù đối phương là hoa khôi khiến ngàn vạn nam nhân say đắm.

Hơn nữa vừa hay nhân cơ hội này làm dịu đi quan hệ của mọi người.

Nào ngờ tên này hoàn toàn là ra bài không theo lẽ thường!

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, hiện tại nếu nuốt lời, ta đường đường là công tước phu nhân thì còn mặt mũi gì nữa?

Khi đang tiến thối lưỡng nan, Sở Sơ Nhan bỗng nhiên mở miệng:

- Ta không đồng ý!

Sở Trung Thiên và Tần Vãn Như cũng có chút bất ngờ, không ngờ nữ nhi lại trực tiếp cự tuyệt như vậy.

Sở Trung Thiên thì cũng thôi, Tần Vãn Như biết một số chuyện giữa hai người, thầm nghĩ chẳng lẽ nữ nhi thật sự thích Tổ An rồi?

Bình Luận (0)
Comment