Nghĩ đến nữ nhi giống như thiên tiên và Thu Hồng Lệ diễm danh khắp thiên hạ hiện tại cùng tranh một nam nhân, người không biết còn tưởng rằng nam nhân này là tồn tại bất thế cỡ nào.
Tổ An hắn có đức hạnh tài năng gì?
Đến từ Tần Vãn Như, điểm nộ khí +233!
Thu Hồng Lệ có chút bất ngờ nhìn nàng ta:
- Vì sao Sở tiểu thư lại cự tuyệt, theo ta được biết, tình cảm của hai người các ngươi dường như không tốt lắm, hơn nữa địa vị của A Tổ ở nhà các ngươi cũng rất hèn mọn, nếu tiếp tục thì đối với hai bên đều là một loại tra tấn.
Tổ An thầm cảm thán, nữ nhân này đúng là nói chữ nào chữ nấy đều ăn sâu vào trong lòng ta.
Thầm nghĩ nếu không phải lúc ban đầu biết nữ nhân này dụng tâm kín đáo, hiện tại sợ rằng đã sớm bị nàng ta khiến cho cảm động rồi.
- Những lời này là Tổ An nói với ngươi sao?
Sắc mặt Sở Sơ Nhan có chút khó coi.
Đến từ Sở Sơ Nhan, điểm nộ khí +587!
Tổ An ở bên cạnh thầm nghĩ lão bà là tức giận thật sự rồi, ngay cả A Tổ cũng không gọi.
Thu Hồng Lệ lắc đầu:
- Kỳ nam tử như A Tổ sao lại ở sau lưng nhai lưỡi ngắn như vậy, chỉ có điều những lời này không cần hắn nói, toàn bộ Minh Nguyệt Thành ai mà chẳng biết.
Kỳ nam tử?
Biểu cảm của Sở Trung Thiên và Tần Vãn Như có chút cổ quái, không phải ngươi có hiểu lầm gì đối với từ này chứ?
Trong lòng Sở Sơ Nhan lại run lên, kỳ thật lúc trước nàng ta cũng có thể đoán được một hai, nhưng theo bản năng lảng tránh nghĩ tới mấy vấn đề này.
Hiện giờ nghe thấy từ trong miệng người khác, mới ý thức được trong thời gian qua A Tổ phải chịu bao nhiêu ủy khuất, lại bị bao nhiêu người xem thường.
- Ai nói tình cảm của chúng ta không tốt.
Vừa nghĩ tới những cái này trong lòng Sở Sơ Nhan càng lúc càng áy náy, trực tiếp tiến lên quàng lấy tay Tổ An, bộ dạng giống như chim nhỏ nép vào người hắn,
- Chúng ta chung sinh tử cùng hoạn nạn trong Dao Quang Bí Cảnh, tình cảm vô cùng hài hòa, A Tổ, ngươi nói có phải không?
Tuy trên mặt lộ ra vẻ tươi cười, nhưng tay kia lại lặng lẽ nhéo vào hông hắn, ý uy hiếp rất rõ ràng.
Sở Trung Thiên giật mình nhìn nữ nhi thân mật với Tổ An như vậy, theo bản năng nhìn về phía, trong ánh mắt lộ ra vẻ nghi hoặc: Có phải ta có chuyện gì không biết không?
Nào ngờ Tần Vãn Như cũng rất bất ngờ, đây hoàn toàn không giống tính tình của nữ nhi.
Cảm nhận được sát ý bên cạnh, Tổ An mỉm cười:
- Không sai, tình cảm vợ chồng chúng ta đích xác rất tốt, ta cũng không nỡ rời khỏi thê tử, Hồng Lệ ngươi chỉ có thể làm thiếp.
Với tính tình của hắn sao có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy?
Vừa nói vừa vươn tay ra thuận thế ôm eo Sở Sơ Nhan, cảm giác đúng là khiến người ta rung động.
Nhận thấy động tác trên tay hắn, cả người Sở Sơ Nhan cứng đờ, trong nháy mắt đó giống như lập tức muốn bùng nổ.
Có điều chung quy nàng ta vẫn không nói gì, mấp máy môi một lúc rồi cả người lại thả lỏng.
Sở Trung Thiên và Tần Vãn Như vốn nghe thấy hắn trực tiếp bảo Thu Hồng Lệ làm thiếp thì thiếu chút nữa phun ra máu, bộ dạng không biết xấu hổ của tên này thực sự là khiến mọi người có nhận thức mới.
Có điều lập tức chú ý thấy sự dị thường của hai người, nhìn chằm chằm bàn tay trên eo của nữ nhi, thấy nàng không có ý phản kháng, không kìm lòng được mà nhìn nhau, thầm nghĩ chẳng lẽ nữ nhi và hắn đã làm vợ chồng chân chính rồi à?
Sở Trung Thiên thường ngày cũng coi như là hòa ái khách khí với Tổ An, nhưng đây chỉ là vì hàm dưỡng của hắn, hiện giờ vừa nghĩ tới nữ nhi bảo bối được mình khổ cực che chở nuôi lớn lại bị lợn ôm, loại cảm giác mất mát và buồn bực này chắc hẳn chỉ người làm phụ thân mới có thể hiểu được.
Đến từ Sở Trung Thiên, điểm nộ khí +211!
So sánh mà nói thì Tần Vãn Như vẫn dễ chấp nhận hơn, dẫu sao lúc trước từ trong miệng nữ nhi biết được hai người thoát y chữa thương, cũng coi như đã có chuẩn bị tâm lý nhất định.
Thu Hồng Lệ nhìn hai người ôm nhau, bên môi hiện lên một nụ cười như có như không:
- Hồng Lệ há lại là loại nữ nhân không biết thẹn mà chia rẽ gia đình người ta...
Nghe thấy lời nói của nàng ta, Tần Vãn Như gắt thầm, nghĩ chẳng lẽ ngươi lại không phải à?
Sở Sơ Nhan cũng sầm mặt, hiển nhiên tâm tình cũng không tốt lắm.
Thu Hồng Lệ nói tiếp:
- A Tổ đã không nỡ rời khỏi Sở tiểu thư, ta cũng không nỡ rời khỏi ngươi, hay là ta làm muội muội cho Sở tiểu thư đi, không biết Sở đại tiểu thư có nguyện ý hay không?
- Ta đã có muội muội rồi!
Sơ Nhan rất muốn trực tiếp trả lời một tiếng không muốn, có điều nàng ta lo lắng cho tiền cảnh của Sở gia, lý trí vẫn chiếm thượng phong, lạnh lùng bổ sung một câu,
- Nếu ta nói không muốn, có phải Thu cô nương sẽ không nói ra tung tích của thiếu gia Uông gia không?
- Sở tỷ tỷ nói như vậy đúng là khiến ta có chút xấu hổ, chỉ có điều người cơ khổ như chúng ta, để theo đuổi tình yêu đời mình, khó tránh khỏi sẽ dùng chút thủ đoạn, hy vọng tỷ tỷ đừng để ý.
Thu Hồng Lệ cũng thẳng thắng, rất xứng với ngoại hình tuyệt mỹ đó của nàng ta, rất có khí chất lực tương tác, thật sự khó khiến người ta cảm thấy ác cảm.
Chỉ có điều Sở Sơ Nhan vẫn có chút không thoải mái, bởi vì vừa rồi nàng ta ngay cả tỷ tỷ cũng gọi rồi!
Đến từ Sở Sơ Nhan, điểm nộ khí +369!
Nàng ta hít sâu một hơi, trầm giọng nói:
- Với thanh danh và dung mạo của Thu cô nương, trên đời có không biết bao nhiêu người nguyện ý cưới ngươi làm chính thê, giờ làm thiếp của A Tổ chúng ta, liệu có ủy khuất quá không?
Nói thật nàng ta cũng không nghĩ thông, cho dù A Tổ có ưu tú tới mấy, ở trong mắt người đời cũng chỉ là ở rể địa vị thấp kém, nàng ta rốt cuộc có mưu đồ gì?