Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 576 - Chương 576: Hậu Viện Cháy Rồi

Chương 576: Hậu Viện Cháy Rồi Chương 576: Hậu Viện Cháy Rồi

- Không ủy khuất!

Thu Hồng Lệ lắc đầu, sau đó tình thâm chân thành nhìn Tổ An,

- Thà làm thiếp của anh hùng cũng không làm vợ kẻ tầm thường, có thể trở thành nữ nhân của A Tổ là phúc khí lớn nhất đời ta, sao lại nói là ủy khuất.

Sở Sơ Nhan:

- ...

Sở Trung Thiên:

- ...

Tần Vãn Như:

- ...

Chỉ có một mình Tổ An là ở đó cười không khép miệng lại được, giống như nhi tử ngốc nhà địa chủ vậy.

Sắc mặt Sở Sơ Nhan biến ảo bất định, một lúc sau mới nói:

- Ta có vấn đề muốn thỉnh giáo Thu cô nương, rốt cuộc là làm sao mà biết được tung tích của Uông công tử, phải biết rằng Sở gia chúng ta động viên vô số nhân lực vật lực cũng vẫn không tra được tung tích của hắn.

- Đây là tỷ tỷ đang hoài nghi ta phái người cướp Uông đại thiểu gia sao? Hồng Lệ làm gì có gan mà dám làm chuyện như vậy.

Thu Hồng Lệ mỉm cười,

- Chỉ có điều mèo có đạo của mèo, chuột có đạo của chuột, ở Thần Tiên Cư khách nhân thiên nam địa bắc đều có có, tốc độ lưu thông của các loại tình báo đều nhanh hơn nơi khác một chút, ta cũng là tình cờ nghe thấy mà thôi.

Sở Sơ Nhan hơi gật đầu, xem như chấp nhận cách giải thích của nàng ta:

- Được, ta đồng ý để ngươi vào cửa, đến lúc đó Sở gia cũng sẽ phái người đến Thần Tiên Cư chuộc thân cho ngươi, phong quang đón ngươi vào nhà, hiện tại ngươi có thể nói với chúng ta Uông công tử đang ở đâu rồi chứ?

Nghe thấy lời nói của nàng ta, Sở Trung Thiên và Tần Vãn Như ở bên cạnh vô cùng sợ hãi.

Tần Vãn Như vội vàng chạy tới kéo nữ nhi sang một bên:

- Sơ Nhan ngươi đừng xung động, chúng ta nghĩ biện pháp khác.

Sở Trung Thiên thì dùng một loại ánh mắt phức tạp nhìn Tổ An, con rể của mình đúng là thần nhân.

Rõ ràng là một lần dân thường, một phế vật trong mắt mọi người, vốn tưởng rằng có thể lấy được nữ nhi bảo bối của mình đã là một tổ bốc khói rồi.

Kết quả hiện tại không ngờ còn được Thu Hồng Lệ diễm danh khắp thiên hạ ưu ái.

Đây há chỉ là mộ tổ bốc khói, quả thực là đã cháy luôn rồi!

Ài, cho dù ta thân là Minh Nguyệt Công, trừ khi sử dụng quyền thế vũ lực, nếu không cũng không thể nạp nữ tử như Thu Hồng Lệ làm thiếp.

Vì sao nghĩ thấy có chút chua chua?

Tổ An Thân là nhân vật chính của sự kiện, lúc này lại trong đầu toàn là những phim truyền hình đã xem kiếp trước, rất nhiều lúc nhân vật chính bị bắt, sau đó hồng nhan tri kỷ vì cứu hắn, không thể không đáp ứng điều kiện của nhân vật phản diện, trao thân cho hắn.

Hiện tại Thu Hồng Lệ chính là nhân vật phản diện đó, ta chính là hồng nhan tri kỷ đó à?

Có điều vì sao trong lòng ta lại một chút ủy khuất cũng không có?

Chuyện tốt như vậy, xin cho ta một tá đi!

Lúc này Sở Sơ Nhan cũng mở miệng:

- Mẹ, trong lòng ta tự có tính toán.

Mấy năm nay rất nhiều nghiệp vụ của Sở gia đều do Sở Sơ Nhan lo liệu, trên trình độ nào đó thì nàng ta cũng coi như là một nửa chủ nhân của Sở gia.

Nghe nàng ta đã quyết định, Tần Vãn Như cũng không tiện nói gì.

Có điều vì sao trong lòng lại không được tự nhiên như vậy?

Toàn bộ Minh Nguyệt Thành, không đúng, toàn bộ Đại Chu triều, kẻ ở rể nhà ai lại kiêu ngạo như vậy?

Mới ở rể mấy ngày, nhanh như vậy đã nạp thiếp rồi?

Nhưng có kẻ ở rể có thể nạp thiếp sao?

Còn là thê tử trong nhà giúp hắn!

Sao cảm thấy người nào cũng có thể đến bắt nạt Sở gia chúng ta vậy, rốt cuộc ai mới là phủ công tước!

Đến từ Tần Vãn Như, điểm nộ khí +66+66+66...

Nghe thấy Sở Sơ Nhan đồng ý, Thu Hồng Lệ cũng thở phào, hôm nay nàng ta tới đây có chút đi nước cờ hiểm, tuy có hơn nửa nắm chắc, nhưng vạn nhất bên Sở gia thật sự không đồng ý, vậy về sau sẽ rất phiền.

Nàng ta cũng thức thời, đối phương đã đáp ứng, nàng ta cũng không lằng nhằng gì nữa, vội vàng nói ra tung tích của Uông Nguyên Long để bình ổn lửa giận của người Sở gia:

- Lúc trước nhận được tin tức, thiếu gia Uông gia dường như bị nhốt ở Diệu Ngọc Phường.

- Diệu Ngọc Phường!

Đám người Sở Trung Thiên thầm nghĩ chẳng trách có thế nào cũng không tìm thấy, Uông Nguyên Long không ngờ bị giấu ở một thanh lâu!

Đám người bọn họ đều tới điều tra những nơi kín đáo hẻo lánh, kết quả người ta lại ở ngay nơi đông đúc.

- Nhạc Sơn!

Sở Trung Thiên vội vàng hạ lệnh, đã biết tung tích của Uông Nguyên Long, vậy chuyện còn lại rất đơn giản?

Chuyện như vậy vẫn chưa cần phiền tới hắn tự thân xuất mã, có Nhạc Sơn dẫn theo một đám tinh nhuệ trong phủ, cho dù là gặp phải Trần Huyền cũng đủ để xử lý.

Rất nhanh Nhạc Sơn liền lĩnh mệnh mà đi, tiếp theo Sở Trung Thiên thì mắt to nhìn mắt nhỏ, nhìn chằm chằm Thu Hồng Lệ.

Dẫu sao so với Uông Nguyên Long, bọn họ quan tâmtới hạnh phúc của nữ nhi hơn.

Sở Trung Thiên châm chước một chút:

- Thu cô nương đó, vì sao ngươi lại coi trọng... Coi trọng A Tổ như vậy? Nói thật, đến bây giờ ta vẫn cảm thấy có chút không dám tin.

Tần Vãn Như và Sở Sơ Nhan ở bên cạnh cũng gật đầu đồng ý, cũng không phải nói Tổ An không tốt, chỉ là việc này cũng quá ly kỳ.

- Hồi bẩm Minh Nguyệt Công, kỳ thật ta cũng không rõ, tình yêu tới vô thanh vô tức, những ngày này trong lòng chỉ có một suy nghĩ, chính là bất chấp tất cả cũng phải gả cho hắn.

Thu Hồng Lệ ngượng ngùng nói.

Sở Sơ Nhan hung hăng lườm Tổ An một cái, tên này cũng không biết là dùng thủ đoạn gì mà lừa người ta.

Đến từ Sở Sơ Nhan, điểm nộ khí +33+33+33...

Nhìn thấy điểm nộ khí lục tục thu được, Tổ An thầm bật cười, bộ dạng ghen tuông của lão bà cũng rất khả ái.

Sở Trung Thiên cũng trợn mắt há hốc mồm, một lúc sau mới thở dài một hơi:

- Nếu sau khi thành công cứu về Uông Nguyên Long, Thu cô nương là tính lúc nào thì rời khỏi Thần Tiên Cư, để ta cũng tiện phái người tới chuộc cô nương ra.

Bình Luận (0)
Comment