Tần Vãn Như ở bên cạnh ở dưới bàn hung hăng đá cho trượng phu một cước, khiến Sở Trung Thiên ngây đơ, vội vàng truyền âm hỏi:
- Làm sao vậy phu nhân?
Tần Vãn Như truyền âm trả lời:
- Ngươi việc gì phải tích cực như vậy, khẩn cấp muốn đón người ta về phủ?
Sở Trung Thiên vội vàng giải thích:
- Phu nhân ngươi nói thế, dẫu sao chúng ta cũng đã đáp ứng người ta trước, Sở gia mấy trăm năm đều đã nói là giữ lời, ta không muốn thanh danh của Sở gia lại bị hư hại trong tay chúng ta.
- Ngươi rốt cuộc còn thương nữ nhi không, vội vã đón hồ ly tinh này về phủ để tranh cướp tình cảm với nàng ta,
Trên chân Tần Vãn Như càng lúc càng dùng sức,
- Rốt cuộc là đón cho Tổ An hay là đón cho chính ngươi?
Sở Trung Thiên cười khổ:
- Phu nhân ngươi cũng không phải không biết tình huống của ta, sao ta có thể có suy nghĩ như vậy.
Sắc mặt Tần Vãn Như đỏ lên, cũng biết mình ăn dấm chua là không có đạo lý, có điều tính tình nàng ta xưa nay là như vậy, cũng không nguyện ý chịu thua, tiếp tục lẩm bẩm nói:
- Tuy không thể đụng vào, nhưng nhìn thôi cũng là một loại hưởng thụ, hồ ly mị tử này ngay cả ta là nữ nhân nhìn cũng động lòng, huống chi là nam nhân các ngươi!
Sở Trung Thiên:
- ...
Hắn ý thức được giảng đạo lý với lão bà thật sự là không sáng suốt, nói càng nhiều lại càng sai nhiều, dứt khoát ngậm miệng lại.
Thu Hồng Lệ nhìn hai người một cái, giống như đoán được đối thoại giữa bọn họ, mỉm cười:
- Không dám làm phiền Minh Nguyệt Công, kỳ thật những năm qua ta cũng có chút tích góp, hơn nữa đã sớm nói rõ với Hoa mụ mụ của Thần Tiên Cư, tự chuộc thân cho mình vẫn không thành vấn đề.
Mấy người nghe ngơ ngác nhìn nhau, ngay cả Tần Vãn Như cũng bội phục, đã thấy bù tiền, nhưng chưa từng thấy bù tiền như vậy.
Vốn lúc trước gả nữ nhi cho Tổ An, đã cảm thấy Sở gia rất lỗ rồi, nhưng so sánh với Thu Hồng Lệ người ta, cái này có tính là gì.
Có điều nghĩ đến một nữ tử thanh lâu cũng muốn tranh giành nam nhân với nữ nhi của mình, trong lòng Tần Vãn Như càng lúc càng khó chịu, lạnh lùng nói:
- Chút tiền ấy Sở gia chúng ta vẫn bỏ ra được, nếu để Thu cô nương tự mình bỏ tiền chuộc thân, nói ra sẽ khiến người khác chê cười Sở gia chúng ta.
Thu Hồng Lệ lắc đầu:
- Sở phu nhân, ta muốn thanh minh một chút, ta không phải gả vào Sở gia, không phải người của Sở gia, mà là người của A Tổ, cho nên thật sự không dám mặt dày để lão gia phu nhân tiêu tốn.
Tần Vãn Như:
- ...
Sở Trung Thiên:
- ...
Sở Sơ Nhan:
- ...
Ngay cả Tổ An cũng không nhịn được mà cảm thán nói:
- Hồng Lệ, ngươi đối với ta thật sự quá tốt.
- Ngươi câm miệng!
Sở Sơ Nhan và Tần Vãn Như đồng loạt lườm hắn một cái.
Đến từ Sở Sơ Nhan, điểm nộ khí +250!
Đến từ Tần Vãn Như, điểm nộ khí +250!
Tổ An rất thông minh ngậm miệng lại, được tiện nghi còn khoe mã, đích xác có chút gợi đòn.
Thu Hồng Lệ giống như cũng bị dọa cho giật mình, có chút rụt rè nhìn Tổ An, ánh mắt lướt tới lướt lui trên người người Sở gia, vẻ mặt đó muốn điềm đạm đáng yêu bao nhiêu có điềm đạm đáng yêu bấy nhiêu.
Trong lòng Sở Sơ Nhan rất bực bội, thầm nghĩ ta cũng không phải ngươi hung dữ, phản ứng này của ngươi là làm cho ai xem.
Tần Vãn Như cũng vô cùng khó chịu, làm cứ như bọn họ là đại ác nhân đang ỷ thế hiếp người, nhưng chuyện như vậy lại không dễ giải thích.
Đều do tên gia hỏa Tổ An đó!
Hai người không hẹn mà cùng lại lườm Tổ An một cái.
Đến từ Sở Sơ Nhan, điểm nộ khí +444!
Đến từ Tần Vãn Như, điểm nộ khí +444!
Nhìn thấy điểm nộ khí mới thu được, Tổ An bỗng nhiên linh quang chợt lóe, lại tìm được một phương pháp kiếm điểm nộ khí rồi.
Xem ra tìm nhiều hồng nhan tri kỷ không chỉ có thể khiến người ái mộ của bọn họ cống hiến điểm nộ khí, còn có thể khiến canh tranh giữa của hồng nhan tri kỷ cũng cống hiến rất nhiều.
Người ta mở hậu cung, ai nấy sợ giữa nữ nhân không hài hòa, nhưng ta thì khác, giữa bọn họ càng đấu hăng thì càng tốt, như vậy bọn họ sẽ càng tức giận, ta cũng có nhiều điểm nộ khí hơn.
Ta con mẹ nó đúng là thiên tài!
Sở Sơ Nhan cố nén lửa giận, thản nhiên nói:
- Thu cô nương không muốn trở thành người của Sở gia, nhưng A Tổ lại là người của Sở gia, cái khác không nói, đến lúc đó Thu cô nương chuẩn bị sống ở đâu?
- Tỷ tỷ dạy rất phải, là ta nghĩ quá đương nhiên.
Thu Hồng Lệ mỉm cười,
- Về phần sống ở đây, đương nhiên là A Tổ sống ở đâu ta sẽ sống ở đó. Có điều nếu A Tổ thường ngày ở cùng một chỗ với tỷ tỷ, vậy coi như ta chưa nói gì, cứ an bài cho ta một căn phòng nhỏ là được.
Sở Sơ Nhan tức lắm, nhân này biết rõ ta và Tổ An không ở cùng nhau, nói như vậy không phải đang chọc tức nàng ta sao?
- Nhất định là tên A Tổ này kể khổ ở chỗ nàng ta rồi, bằng không sao nàng ta lại biết rõ ràng như vậy!
Sở Sơ Nhan oán hận nhiên lườm Tổ An một cái.
Đến từ Sở Sơ Nhan, điểm nộ khí +666!
Tần Vãn Như ở bên cạnh thầm cười lạnh, nữ nhân này quả nhiên không hổ là xuất thân từ loại địa phương như Thần Tiên Cư, thủ đoạn rất cao minh, nữ nhi thuần khiết như hoa trắng của ta làm sao có thể là đối thủ của nàng ta, sau này ta phải giúp đỡ nữ nhi nhiều hơn một chút.
Tổ An vội vàng xoa dịu bầu không khí:
- Kỳ thật ta sống ở đâu cũng không sao cả, ha ha!
Hắn thầm nghĩ ba chúng ta ở cùng nhau cũng được, chỉ có điều hắn vì giữ được cái đầu trên cổ, lời này vẫn sáng suốt không nói ra.
Tần Vãn Như mở miệng:
- Thu cô nương, hôm nay sắc trời không còn sớm, việc này chúng ta để sau rồi từ từ nói đi.