Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 628 - Chương 628: Lớn Lên Soái Vận Khí Sẽ Không Kém

Chương 628: Lớn Lên Soái Vận Khí Sẽ Không Kém Chương 628: Lớn Lên Soái Vận Khí Sẽ Không Kém

Tổ An đầu tiên là sững sờ, sau đó đại hỉ.

- Đây chẳng phải nói cái này có thể là Thần khí sao?

Kiếp trước xem nhiều phim như vậy, bình thường pháp bảo bị phong ấn như vậy, cái nào không phải tồn tại nghịch thiên?

Mị Ly hừ lạnh:

- Cũng không biết vì sao ngươi lại vui vẻ mù quáng như vậy. Có phong ấn chưa chắc nhất định là pháp bảo lợi hại, trước khi giải trừ phong ấn, ai cũng không biết.

Tổ An trợn tròn mắt:

- Còn có người dốc hết sức lực phong ấn một pháp bảo bình thường?

Mị Ly lạnh nhạt nói:

- Thế giới to lớn không thiếu cái lạ.

Trong lòng âm thầm bổ sung, gia hỏa như con lừa giống ngươi cũng tồn tại, có người rãnh rỗi như thế cũng không kỳ quái.

- Vậy làm sao mở ra phong ấn cho cái đồ chơi này?

Tổ An vội vàng hỏi, nóng lòng muốn biết nó đến cùng có công năng gì.

Mị Ly lắc đầu:

- Không biết.

- Không biết?

Tổ An phiền muộn, thực không nghĩ tới sẽ là đáp án như vậy.

Chịu không được ánh mắt khi dễ của hắn, Mị Ly hơi đỏ mặt:

- Ta cũng không phải toàn trí toàn năng, không biết có gì kỳ quái. Theo ta biết, muốn giải trừ những phong ấn này đều là cơ duyên xảo hợp, không có biện pháp cố định.

- Ý tứ là phải xem mặt?

Tổ An sững sờ.

- Xem mặt?

Mị Ly ở cùng hắn lâu như vậy, cũng biết một số từ ngữ mới lạ.

- Không sai, đúng là nhìn vận khí, có ít người phúc phận thâm hậu, sẽ bất tri bất giác mở được phong ấn; có ít người dù hết sức truy tìm, cả đời cũng không cách nào mở được.

Tổ An cười ha ha:

- Vậy ta không có vấn đề, khí vận của ta xưa nay luôn không tệ.

Mị Ly:

- ...

Nàng cũng dần dần quen gia hỏa này tự tin biến thái, hừ lạnh nói:

- Vận khí của ngươi cũng không tệ lắm, tuy hạt châu này ở vào trạng thái bị phong ấn, nhưng tựa hồ có thể dùng để trữ vật, ngươi thử nhắm hạt châu vào đồ vật muốn thu nạp, sau đó lại dùng tinh thần lực yên lặng hạ lệnh.

- Không gian trữ vật?

Tổ An hưng phấn, bây giờ hắn thiếu nhất chính là cái này, ngày bình thường mang các loại đồ vật căn bản không tiện, đặc biệt là Thái A Kiếm.

Nếu có pháp bảo trữ vật, như vậy hết thảy sẽ đơn giản.

Hắn thử thu một tảng đá lớn, phát hiện chỉ cần mình sinh ra ý niệm, tảng đá kia sẽ bị thu vào.

Sau đó lại suy nghĩ, tảng đá kia lại được thả ra.

Lần thứ nhất Tổ An sử dụng pháp bảo giống như không gian giới chỉ, nhịn không được hiếu kỳ thu thu thả thả.

- Đồ nhà quê.

Mị Ly bĩu môi, bất quá ánh mắt lại bất tri bất giác lộ ra vẻ mỉm cười.

Bỗng nhiên Tổ An nghĩ:

- Có vật này chẳng phải ta sẽ vô địch? Lần sau nhìn thấy địch nhân trực tiếp thu hắn vào, đánh cũng không cần đánh.

Giống như Tử Kim Hồ Lô trong Tây Du Ký, hoàn toàn có thể thu người.

Mị Ly trực tiếp đánh vỡ tưởng tượng của hắn:

- Ngươi nghĩ hay thật, pháp khí loại không gian chỉ có thể dùng để cất giữ vật thể không phải sinh mệnh, không thể cất giữ vật sống, đây là quy tắc, không phải sức người có khả năng thay đổi. Thậm chí nếu trên đồ vật có lạc ấn tinh thần của người khác, ngươi cũng không có cách nào thu vào.

- Bằng không mà nói, thời điểm giao chiến ngươi trực tiếp thu vũ khí, y phục… của người ta, như vậy còn đánh cái gì.

Nghe nàng giải thích, hai mắt Tổ An tỏa sáng, nếu thời điểm tranh đấu có thể trực tiếp thu lại y phục của đối phương, như vậy đối mặt nữ nhân chẳng phải vô địch...

Mị Ly kỳ quái liếc hắn một cái, không biết hắn đang nghĩ cái gì, sao lại cười thô bỉ như vậy.

- Hiện tại có một vấn đề là không biết không gian trữ vật này bao lớn, tuy vừa rồi nhìn bên trong còn rất rộng, nhưng khắp nơi là vụ khí, căn bản không biết hoàn cảnh nơi xa.

Mị Ly lẩm bẩm.

- Ngươi thử xem có thể thu thi thể con rồng kia vào hay không.

- Lớn như vậy thu được sao.

Tổ An giật mình, dù sao Hồng Long kia dài mấy chục trượng, xoay quanh lại giống như một ngọn núi nhỏ nha.

Dù không xác định, nhưng Tổ An vẫn thử thu thi thể Hồng Long.

Ra ngoài ý định là, thân thể khổng lồ trước mắt biến mất không thấy gì nữa.

Tổ An xoa xoa con mắt, vẻ mặt không dám tin.

Do dự một chút, ý niệm thả nó ra, quả nhiên, Cự Long như núi nhỏ lại xuất hiện ở trước mặt.

- Cái này... Cái này...

Trong lúc nhất thời Tổ An không biết nên biểu đạt tâm tình của mình như thế nào.

Mị Ly cũng không nhịn được cảm thán:

- Vận khí của tiểu tử ngươi thật tốt, trong không gian giới chỉ bình thường, không gian tồn trữ có hạn, ngươi ngay cả Cự Long cũng có thể chứa đựng, hơn nữa ta cảm giác tựa hồ còn có thể chứa càng nhiều.

Tổ An cười ha ha:

- Người đẹp trai vận khí sẽ không kém!

Mị Ly:

- ...

Tự luyến cuồng.

- Được rồi, bây giờ đã không còn nguy hiểm, ta sẽ ngủ say, lần này là thật, không có việc gì thì không nên quấy rầy ta.

Nói xong nàng rơi vào yên lặng.

Biểu lộ của Tổ An hơi cổ quái, nghĩ thầm vì cái gì nàng cố ý cường điệu lần này là thật, chẳng lẽ hôm qua nói ngủ say là giả?

Có điều hắn không để ý đối phương nhìn mình anh dũng rong đuổi trên người nữ nhân khác, dù sao mọi người quen thuộc nha.

Tổ An cố ý nói một mình, phát hiện không có thu được bất kỳ điểm nộ khí nào, lúc này mới xác định đối phương là thật ngủ say.

Đang muốn quay người về sơn động, bỗng nhiên thấy xa xa có vết máu, bên cạnh rơi xuống một thanh kim đao, mới nhớ lúc trước Trần Huyền là bị áp ở chỗ này.

Ai, nhất đại kiêu hùng, cuối cùng lại bị ép thành bùn nhão.

Vì sao tâm tình của ta... thoải mái như thế nhỉ?

Trần Huyền này không chuyện ác nào không làm, sớm nên chết rồi!

Bỗng nhiên hắn chú ý tới bên cạnh còn có một bình sứ nhỏ, nhặt lên xem xét, phát hiện bên trong chứa nửa bình dịch thể.

Bình Luận (0)
Comment