Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 629 - Chương 629: Lớn Lên Soái Vận Khí Sẽ Không Kém (2)

Chương 629: Lớn Lên Soái Vận Khí Sẽ Không Kém (2) Chương 629: Lớn Lên Soái Vận Khí Sẽ Không Kém (2)

Ngửi ngửi, một vị đạo thơm ngọt tràn ra.

- Đây là cái gì?

Tổ An không dám uống, bất quá tiềm thức cảm thấy đây cũng là thứ tốt.

Trực tiếp thu vào Lưu Ly Bảo Châu, nghĩ thầm lần sau tìm Kỷ Tiểu Hi giúp đỡ phân tích, nàng tinh thông dược lý, hẳn có thể rõ ràng bên trong là cái gì.

Ngay sau đó ở trong nửa người còn lại của Trần Huyền tìm một chút, bỗng nhiên lấy ra một chồng mặt nạ mỏng.

- A?

Xem nhiều phim như vậy, hắn tự nhiên biết cái đồ chơi này dùng như thế nào.

Thử mang lên mặt, phát hiện mình có thể biến thành đủ loại dung mạo lạ lẫm.

- Khó trách những năm qua Trần Huyền không bị bắt, nguyên lai tùy thời có thể đổi dung mạo.

Tổ An cẩn thận thu lại những mặt nạ kia.

Tương lai nói không chừng sẽ hữu dụng, tiếc nuối duy nhất là những mặt nạ kia cố định đổi dung mạo, không có cách nào tùy tâm sở dục dịch dung thành bộ dáng mình muốn.

Thuận thế thu lại kim đao của Trần Huyền, phát hiện hiện trường không còn đồ vật có giá trị gì, hắn vội vàng chạy về sơn động.

- A Tổ, ngươi chạy đi vậy.

Lúc này Trịnh Đán đã dậy, đang kinh hoảng nhìn xung quanh, đợi nhìn thấy hắn, nước mắt nhịn không được rơi xuống.

Tổ An vội vàng đi qua an ủi:

- Vừa rồi ra ngoài, sao ngươi lại khóc.

- Ta còn tưởng ngươi vứt bỏ ta.

Trịnh Đán ngượng ngùng cười cười, thiếu nữ vừa giao thân thể cho người yêu, khó tránh khỏi có chút lo được lo mất.

Bỗng nhiên trong lòng Tổ An rung động, trước đó y phục của Trịnh Đán sớm đã tổn hại, bây giờ ngồi dậy, xuân sắc không giữ lại chút nào hiện ra ở trước mặt hắn.

Trịnh Đán một tay che ngực, một tay vuốt rủ mấy sợi tóc qua sau tai, khuôn mặt ngượng ngùng nói:

- Đã nhìn một đêm, còn... còn không nhìn đủ sao.

Tổ An có chút ngoài ý muốn, tối hôm qua nàng nhiệt tình như hỏa, bây giờ lại ngượng ngùng, như trở lại tiểu thư dịu dàng ngày xưa, cảm giác giống như có hai nhân cách.

Có điều tình huống của nàng cũng không nghiêm trọng, dù sao hai loại tính cách không quá rõ ràng, trí nhớ cũng liên hệ, không giống những tình tiết trong phim, tính cách này không biết tính cách khác làm gì.

Lại nói, coi như thật có hai nhân cách cũng không sao.

Khoái lạc gấp đôi, không tốt sao?

- Mãi mãi cũng nhìn không đủ.

Tổ An nâng cằm nàng lên, đánh giá khuôn mặt tinh xảo không tì vết, từ đáy lòng tán thán nói.

Trịnh Đán hơi đỏ mặt, nhỏ giọng nói:

- Lần này thật không được, còn rất đau...

Đôi mắt to ngập nước tràn đầy xấu hổ.

Tổ An cười ha ha, ôm nàng vào trong ngực:

- Yên tâm, ta cũng không có cầm thú như vậy.

Đừng nói nàng, cho dù là mình, trải qua Hoan Lạc Thập Bát Độ cũng không gánh được.

Cuối cùng Tổ An ở trong động huyệt tìm được một bộ y phục màu tím, do băng tằm dệt thành, phía trên lại khảm nạm thủy tinh, mã não...

Nhìn phảng phất như y phục của tiên nữ, ngay cả Trịnh Đán kiến thức rộng rãi, sau khi mặc vào cũng yêu thích không buông tay.

Long tộc trời sinh thích thu thập đồ vật lấp lánh, sâu trong sơn động có không ít kim ngân tài bảo, còn có rất nhiều nguyên thạch trân quý chồng chất ở nơi đó, bộ y phục này cũng sáng lóng lánh, mới bị Hồng Long thu vào bảo khố.

- Chúng ta phát rồi, nhiều tài bảo như vậy.

Nhìn một đống kim ngân trong góc, Tổ An đoán chừng ít nhất cũng hai ba triệu lượng, nhịn không được cảm thán nói.

- Hai ta một người một nửa.

Trịnh Đán lắc đầu:

- Tài bảo đều là vật ngoài thân, với ta mà nói không có ý nghĩa, ngươi lấy hết đi.

Tổ An sững sờ:

- Không có ý nghĩa với ngươi, vậy ngươi vụng trộm thành lập Cự Kình Bang làm gì?

Trịnh Đán thăm thẳm thở dài:

- Còn không phải vì gia tộc, những năm này Sở gia bằng vào phúc trạch tổ tiên, chưởng quản thị trường quan muối của Minh Nguyệt Thành, gia tộc còn lại bị ép tới không thở nổi, chỉ có thể nghĩ biện pháp khác.

- Lúc trước là ta tuổi nhỏ khí thịnh, nhìn thấy phụ mẫu cả ngày thở dài thở ngắn, muốn thay bọn họ phân ưu, lại thêm cũng có tâm không an phận, muốn thử xem một cuộc sống khác, sau đó mới nếm thử, không nghĩ tới cuối cùng lại tạo ra một Cự Kình Bang.

- Những năm này Cự Kình Bang thay Trịnh gia kiếm lời không ít tiền, cũng ở trình độ nhất định suy yếu Sở gia, nụ cười trên mặt phụ mẫu nhiều hơn, chỉ bất quá ta lại không vui.

Tổ An nghĩ thầm đứng ở góc độ của người khác, thì sẽ có nhận thức khác biệt.

Ở Sở gia nhìn, muối lậu cực kỳ đáng giận, Trịnh gia thì dùng thủ đoạn hèn hạ…

Nhưng từ góc độ của Trịnh gia nhìn, bọn hắn cũng bất mãn Sở gia đời đời hưởng thụ đặc quyền, suy nghĩ vương hầu tướng lĩnh chẳng phải trời sinh.

Tổ An không thể đánh giá ai đúng ai sai, chỉ nhìn mình ở bên nào mà thôi.

- Vì sao không vui?

Thấy nàng ưu sầu, Tổ An lòng sinh thương tiếc, nhịn không được đưa tay vuốt khuôn mặt mịn màng của nàng.

- Cự Kình Bang buôn lậu muối, khó tránh khỏi sẽ bị Phòng Lũ Doanh để mắt tới. Chúng ta quan hệ thông gia với Tang gia, nguyên nhân rất lớn là bởi vì việc này, có Tang gia che chở, chúng ta mới có thể an tâm buôn muối lậu, bằng không Cự Kình Bang đã sớm hủy diệt.

Trịnh Đán giải thích.

Trước đó phát hiện quản gia của Trịnh gia tham dự sự tình buôn muối lậu, Sở gia đã đoán được hơn phân nửa Tang gia cũng liên lụy vào.

Bây giờ rốt cục được xác nhận.

Gia hỏa Tang Hoằng này còn thật hung ác, vì đối phó Sở gia, không tiếc đặt mình vào nguy hiểm, liên quan đến muối lậu.

Phải biết một khi ra ánh sáng, dù hoàng đế muốn bảo vệ hắn, vị trí Thái Thú cũng không giữ được.

Đáng tiếc hết thảy đều không có chứng cứ, cũng không có khả năng lôi kéo Trịnh Đán đi ra tố cáo Tang gia nha?

Hắn không làm được loại sự tình vô tình vô nghĩa này.

Suy nghĩ một chút Tổ An hỏi:

- Vậy ngươi thích Tang Thiên không?

Bình Luận (0)
Comment