- Lần này đến tìm ngươi, là có nhiệm vụ mới đưa cho ngươi.
Mễ lão đầu trầm giọng nói.
- Nhiệm vụ mới?
Tổ An sững sờ.
Mễ lão đầu từ trong ngực móc ra một cái hộp gấm nhỏ nhắn:
- Ngươi đến Vi gia giúp ta tìm một cái hộp giống cái này như đúc, mang về cho ta.
- Trong này là cái gì?
Tổ An chú ý tới cái hộp kia rất tinh xảo, là Hoàng Lê Mộc thượng thừa nhất, các loại hoa văn ở bên ngoài cũng rất tinh tế.
Mễ lão đầu lạnh lùng nói:
- Ngươi không cần phải để ý bên trong là cái gì, nhớ kỹ bộ dáng, đến thời điểm ở trong Vi gia tìm được một cái giống như đúc mang về cho ta là được.
Tổ An gãi đầu:
- Tiền bối, ta có chút không rõ, lấy tu vi của ngươi, muốn vào Vi gia tìm thứ gì hẳn dễ như trở bàn tay, cần gì phải để cho ta đi?
Phải biết Mễ lão đầu ở Sở gia cũng ra vào như chốn không người, ngay cả Sở Trung Thiên tu vi bát phẩm cũng không phát giác.
Vi gia phòng vệ lại sâm nghiêm, cũng không đến mức sâm nghiêm bằng Công Tước Phủ?
Mễ lão đầu hừ lạnh:
- Ta tự nhiên có lý do ta không diện xuất thủ, bảo ngươi đi làm thì đi, ở đâu đến nói nhảm nhiều như vậy.
- Được rồi.
Tổ An nhún nhún vai, dù sao cũng không phải việc khó gì, đi giúp hắn tìm một chút là được.
Lúc này Mễ lão đầu mới thỏa mãn cười cười, quay người rời đi, thời điểm đi đến cửa, bỗng nhiên dừng lại, cố ý dặn dò:
- Tìm được hộp tuyệt đối đừng mở ra nhìn, nếu không sẽ có nguy hiểm tính mạng, đừng trách ta không nhắc nhở ngươi trước.
- Nguy hiểm như vậy!
Tổ An giật mình.
Mễ lão đầu đáp:
- Chỉ cần ngươi không mở ra thì không sao.
Sau khi nói xong, cả người đã biến mất không thấy gì nữa.
Tổ An rơi vào trầm tư, trong cái hộp kia đựng đến cùng là cái gì?
Tâm lý con người luôn kỳ quái như thế, nếu Mễ lão đầu không cố ý cường điệu, nói không chừng hắn căn bản sẽ không động tâm tư mở ra.
Tựa như kiếp trước trên một số vỏ hộp bóng đèn viết cảnh cáo, tuyệt đối không nên nhét bóng đèn vào trong miệng, bình thường mà nói sẽ không có ai làm chuyện ngu xuẩn như thế, nhưng sau khi nhìn thấy nhắc nhở, ngược lại sinh ra lòng hiếu kỳ, trên đời không biết có bao nhiêu hào kiệt kìm nén không được lấy thân thử nghiệm.
Kiếp trước hắn có một đồng học, mặc dù biết nuốt bóng đèn vào trong miệng thì không lấy ra được, nhưng lại không tin tà, dự định tự mình thử một chút; đương nhiên hắn cũng sớm làm công tác chuẩn bị, dùng Durex bọc bóng đèn lại, nghĩ bôi trơn như vậy sẽ dễ dàng lấy ra.
Kết quả hiện thực tàn khốc dạy hắn làm người, thời điểm thầy trò toàn trường nhìn thấy hắn nước mắt rưng rưng chỉ vào trong miệng, thì đều dở khóc dở cười...
- Được rồi, khi tìm được vụng trộm nhìn một chút sẽ biết.
Tổ An âm thầm nói.
Đồng thời hắn cũng dâng lên cảm giác nguy cơ, không biết mục đích của Mễ lão đầu này đến cùng là gì, một mực bị hắn khống chế như vậy cũng không phải kế hoạch lâu dài.
Phải nghĩ cách sớm thoát khỏi hắn mới được.
Thế nhưng vừa nghĩ tới Mị Ly nói, thì không khỏi có chút chán ngán thất vọng, trừ khi Mị Ly giải hết Tương Phi Hồng Lệ, bằng không coi như hắn có rất nhiều hack, cũng không giải quyết được đối phương.
Dù sao cũng không thể trông cậy vào Mễ lão đầu chủ quan giống như con Cự Long kia.
- Vẫn là tăng lên tu vi của mình mới là Vương đạo!
Tổ An kiểm kê điểm nộ khí trong khoảng thời gian này thu được, tổng cộng 71915 điểm.
Ít như vậy!
Tổ An cau mày, hơn 70 ngàn nghe rất nhiều, nhưng phải tốn 100 điểm mới có thể rút thưởng một lần, hơn nữa bình quân rút mười lần mới có một trái Nguyên Khí Quả, như vậy tính toán sẽ không dư thừa bao nhiêu.
Xem ra trong khoảng thời gian này có chút thư giãn, kiếm được điểm nộ khí không nhiều.
Chỉ là hắn cũng rõ ràng, so với trước đó, tốc độ này cũng coi như rất tốt, chỉ bất quá càng tu hành đến đằng sau, nhu cầu Nguyên Khí Quả càng khủng bố.
Xem ra phải nghĩ phương thức mới đề thăng hiệu suất.
Đáng tiếc hắn nghĩ tới nghĩ lui, cũng không nghĩ ra biện pháp gì tốt.
Rơi vào đường cùng chỉ có thể rút thưởng trước.
Bây giờ ở trong thùng tắm, thuận tay rửa mặt, lúc này mới bắt đầu đè xuống nút rút thưởng.
Ở trong các loại “cảm ơn tham dự”, cuối cùng rút được 72 trái Nguyên Khí Quả, trừ cái đó ra thì không có kỹ năng hoặc đạo cụ gì khác.
Cái này cũng nằm trong dự liệu, dù sao nào dễ dàng rút được đồ tốt như vậy.
Ném Nguyên Khí Quả vào trong miệng, cảm nhận được nguyên khí bắt đầu tứ tán ở trong thân thể, chảy khắp toàn thân, sau cùng hội tụ về phía pháp trận thứ chín.
- A?
Tổ An ngồi thẳng, bởi vì hắn phát hiện pháp trận thứ chín đã lấp đầy.
Không đúng!
Tổ An nhớ pháp trận thứ chín tổng cộng cần 2584 trái Nguyên Khí Quả, mà trước đó chỉ bổ sung 320 trái, lần này cũng chỉ ăn 72 trái, cộng lại còn thiếu rất nhiều.
Bỗng nhiên trong lòng hắn hơi động, nghĩ đến trong khoảng thời gian này mình bị thương tổn mấy lần, đặc biệt là ở Long Ẩn Sơn bị cự long oanh kích, đổi lại thường nhân đã sớm chết.
Mà Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh vốn là dựa vào bị đánh đến thăng cấp.
Nhưng vẫn không đúng, trước đó ở trong Dao Quang Bí Cảnh, bị Mị Ly ngược đến chết đi sống lại, phải dựa vào Phú Bà Khoái Hoạt Cước giữ lại một tia máu, tương đương với chết nhiều lần mới có hiệu quả không sai biệt lắm, lần này bị cự long công kích hiệu quả tốt như vậy?
Chẳng lẽ ngọc bội của Thương Lưu Ngư ngăn lại một kích cũng tính?
Trong khoảng thời gian này hắn một mực thôi toán tỉ lệ mà Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh tăng cao tu vi, nhưng chuyện này làm hắn có chút mơ hồ, mấy lần phỏng đoán trước đều bị sự thật lật đổ.
Ai, có lẽ chỉ có những lão đại toán học kiếp trước mới có thể tìm được quy luật.