Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 651 - Chương 651: Dương Mi Thổ Khí (2)

Chương 651: Dương Mi Thổ Khí (2) Chương 651: Dương Mi Thổ Khí (2)

Nhìn hắn ráng nở nụ cười, Tổ An nhướng mày, trực tiếp giữ hắn lại:

- Ngươi là bằng hữu của ta, ta làm sao có thể để ngươi đi.

Sau đó hắn tiến lên một bước:

- Nếu như ta nhớ không lầm, tầng cao nhất của Tứ Phương Các quy định, là nhân tài ưu tú ở mỗi lĩnh vực đều có thể đi lên.

Uông Nguyên Long gật đầu:

- Xác thực là như vậy.

Tổ An hỏi:

- Có quy định lĩnh vực cụ thể nào không?

Uông Nguyên Long đáp:

- Cái này thì không có, chỉ là bình thường...

Hắn còn chưa nói xong đã bị đánh gãy, Tổ An cười ha ha:

- Đã như vậy, vậy thì bằng hữu của ta tự nhiên là có tư cách lên tầng cao nhất!

Lời vừa nói ra, mọi người sửng sốt, gia hỏa khí chất bỉ ổi trước mắt, thực nhìn không ra hắn có bản lãnh gì nha.

Ngay cả Trịnh Đán và Tạ Đạo Uẩn cũng tò mò nhìn về phía Vi Tác.

Vi Tác cũng mộng bức, chẳng lẽ ta còn có tài năng gì mà chính mình cũng không biết?

Hứa Khâm Tùng hừ lạnh:

- Nói miệng không bằng chứng, vị huynh đài này đến cùng có bản lãnh gì, nói ra để mọi người phân xét một chút.

Tổ An đẩy Vi Tác đến trước mặt mọi người giới thiệu:

- Vị huynh đệ này của ta có cái ngoại hiệu, người xưng Tiểu Vương Tử giới bát quái, toàn bộ Minh Nguyệt Thành, ở phương diện bát quái, không có ai linh thông hơn hắn.

- Ngươi nói xem, Khương hiệu trưởng thích mặc tất chân gì nhất?

Hai mắt Vi Tác tỏa sáng, không chút nghĩ ngợi đáp:

- Vớ đen và vớ da xuyên thấu tần suất gần như giống nhau, nhưng ta càng thích vớ đen.

Mọi người mộng bức, con mẹ nó như vậy cũng được?

Tổ An lại hỏi:

- Chân của Khương hiệu trưởng dài bao nhiêu?

Nghe được vấn đề này, tất cả nam nhân ở đây đều lên hứng thú, trước đó Khương hiệu trưởng thích mặc vớ đen cũng không tính là bí mật gì, nhưng chân Khương hiệu trưởng dài bao nhiêu, thì thật không có người nghe nói qua.

Vi Tác đáp:

- 3 thước 7 tấc, sai sót tuyệt đối không vượt qua một tấc!

Mọi người phục rồi, gia hỏa này thật là một nhân tài.

Ngay sau đó giữa sân không ít người nhìn về phía Tạ Đạo Uẩn và Trịnh Đán, trong mắt từng người tràn ngập hiếu kỳ.

Tổ An thuận theo dân ý, hỏi:

- Vậy ngực của Tạ tiểu thư...

Hắn còn chưa nói xong đã bị Tạ Đạo Uẩn chạy tới che miệng:

- Được rồi, ta có thể bảo đảm, hắn thật là kỳ tài ở lĩnh vực này, khẳng định có tư cách lên tầng cao nhất, Uông công tử ngươi nói có đúng không?

Khuôn mặt của Tạ Đạo Uẩn đỏ bừng, nàng cũng không muốn số liệu thân thể của mình bị người toàn thành biết, bên người gia hỏa Tổ An này đều là loại bằng hữu gì vậy.

Thiên kim nhà thành chủ đã lên tiếng, Uông Nguyên Long tự nhiên thuận nước đẩy thuyền:

- Đương nhiên đương nhiên, các vị, mời!

Kể từ đó, không còn ai dám đi ra ngăn cản.

Vi Tác ra sức hất áo bào ở sau lưng lên, cả người ngẩng đầu ưỡn ngực giống như con gà trống kiêu ngạo chạy lên lầu.

Từ trong bụng mẹ sinh ra tới giờ, hắn vẫn luôn tự ti, còn chưa từng dương mi thổ khí qua như vậy.

Hết thảy đều là lão đại mang cho hắn, nghĩ tới đây hốc mắt hắn có chút ẩm ướt.

Tầng cao nhất bố trí rất xa hoa, lại nhìn không ra cảm giác vàng son lộng lẫy như nhà giàu mới nổi, hiển nhiên Uông gia tốn rất nhiều sức lực.

Mọi người vừa ngồi xuống, cũng không lâu lắm Thu Hồng Lệ đi tới.

Tổ An nghĩ đến quan hệ với Thu Hồng Lệ, vốn nghĩ đã lâu không gặp, muốn đi lên cùng nàng trò chuyện mấy câu, ai biết biểu lộ của đối phương cực kỳ xa cách, đối với hắn và đối với người khác không hề có sự khác biệt.

Tổ An có chút buồn bực, tiểu nương bì này đang làm cái gì?

Trịnh Đán nhìn thấy hắn chạy đi tìm Thu Hồng Lệ còn có chút ghen ghét, dù sao Thu Hồng Lệ quá có tính công kích, thân là nữ nhân cũng có cảm giác nguy cơ mãnh liệt.

Bất quá nhìn thấy hắn ăn quả đắng, khóe miệng không khỏi khẽ nhếch, đáng đời!

Tang Thiên nhìn đến trong lòng mừng thầm, mở miệng nói:

- Thu cô nương đến chậm một bước, không có thưởng thức được tài văn chương của Tổ huynh vừa rồi, khuất nhục đại tài tử của Tinh Hỏa Thành nha.

Tổ An nghi ngờ, gia hỏa này rõ ràng không hợp với ta, lại ra mặt nói giúp mình? Bên trong khẳng định có ma!

- Há, còn có sự tình như vậy?

Thu Hồng Lệ có chút ngoài ý muốn, chẳng lẽ tài văn chương của A Tổ cũng rất được?

- Hồng Lệ vô duyên nhìn thấy, thật là quá đáng tiếc.

- Thực muốn kiến thức cũng đơn giản, để Tổ huynh lại phơi bày một ít tài văn chương không phải được, nghĩ đến Tổ huynh sẽ không để cho giai nhân mất hứng chứ?

Tang Thiên không có hảo ý theo dõi hắn.

Tổ An hơi nheo mắt, gia hỏa này nói nhiều như vậy, chính là vì để hắn xấu mặt.

Bất quá A Tổ ta là ai, binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn, sao sẽ sợ chút tiểu tâm tư ấy của ngươi.

- Ta là người thích làm náo động ở trước mặt mỹ nhân, tự nhiên sẽ không cự tuyệt.

Tổ An vừa nói vừa mỉm cười nhìn Thu Hồng Lệ, Tạ Đạo Uẩn, Trịnh Đán.

Sắc mặt của Uông Nguyên Long cổ quái, gia hỏa này, người ta đều xum xoe một giai nhân, gia hỏa này đồng thời xum xoe ba nữ nhân, còn không để người cảm thấy bất ngờ, đến cùng là làm sao làm được?

Tang Thiên càng phiền muộn, nhìn thấy hắn không ngừng vứt mị nhãn với vị hôn thê của mình, dù cái gì cũng không có làm, nhưng hắn vẫn có một loại cảm giác bị cắm sừng.

Đến từ Tang Thiên, điểm nộ khí +233!

Lúc này Tổ An mới ngẩng đầu nhìn về phía hắn:

- Không biết Tang thống lĩnh dự định để cho ta làm sao triển lộ tài văn chương, chẳng lẽ cũng dự định cùng ta đối câu?

Tang Thiên vội vàng khoát tay:

- Đối câu thì không cần, muốn luận tài văn chương, không ai qua được thi từ, không bằng mời Tổ huynh làm một bài thơ đi.

Bình Luận (0)
Comment