Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 666 - Chương 666: Ra Chuyện

Chương 666: Ra Chuyện Chương 666: Ra Chuyện

Sở Hoàn Chiêu nói.

- Ta tự mình tới chỗ Kỷ thần y, ha ha, ngươi đi về trước đi.

Tổ An nói hết lời mới khuyên được Sở Hoàn Chiêu về nhà trước.

Nếu đi cùng hắn đến Kỷ gia, biết nguyên nhân hắn tiều tụy, còn không trở mặt tại chỗ.

Hắn đi Kỷ gia tự nhiên không phải mua thuốc bổ gì, mà là muốn chuẩn bị một ít thuốc chữa thương.

Công pháp của hắn đã định trước trọng thương là chuyện thường ngày, lại thêm giáo huấn mấy lần trước, biết rõ trên người chuẩn bị đủ thuốc là trọng yếu cỡ nào.

Một đường đi vào Kỷ gia, trước cửa vẫn đông như trẩy hội.

Bất quá Tổ An cũng coi như người quen, xe nhẹ đường quen tiến vào hậu viện.

Nói thật hắn không muốn đến tìm lão sắc côn Kỷ Đăng Đồ kia, dù sao lần trước hố hắn một lần, về sau lại làm ra chuyện kia với Kỷ Tiểu Hi, khó tránh khỏi gặp mặt sẽ bị hắn lột một lớp da.

Bất quá trong khoảng thời gian này Kỷ Tiểu Hi một mực không để ý hắn, để hắn muốn mua thuốc cũng mua không được, chỉ có thể tìm Kỷ Đăng Đồ.

Vừa vào trong, bỗng nhiên đụng phải Khương La Phu đi ra, đối phương không khỏi sững sờ:

- Sao ngươi tới nơi này?

- Ta đến mua chút thuốc.

Nơi này thấy được nàng, Tổ An cũng không ngạc nhiên, dù sao nàng là em vợ của Kỷ Đăng Đồ.

Hắn nghĩ thầm sớm biết như thế, vừa rồi nên đi nhanh, trực tiếp đụng vào trong ngực của nàng.

Khương La Phu a một tiếng, tiếp tục cao lạnh đi ra ngoài, đi một nửa bỗng nhiên quay đầu:

- Đúng rồi, trong khoảng thời gian này ở học viện cẩn thận một chút.

- Vì sao?

Tổ An mộng bức, sao cảm giác giống như nàng đang cảnh cáo đánh mình thế nhỉ?

Không phải sự tình của mình và Trịnh Đán bị nàng phát hiện đó chứ.

- Gần đây trong học viện xuất hiện một cao thủ thần bí, tuy trước mắt không biết mục đích của hắn, nhưng chung quy là kẻ đến không thiện.

Khương La Phu nghĩ đến trận chiến đêm đó liền nhíu mày.

Tổ An buông lỏng một hơi, chỉ cần không phải sự tình cùng Trịnh Đán bị phát hiện là được.

Khương La Phu nói xong, thì tâm sự nặng nề rời đi.

Vừa vặn Kỷ Tiểu Hi bưng một khay dược tài đi ra, hai mắt Tổ An tỏa sáng, vội vàng nghênh đón.

Ai biết Kỷ Tiểu Hi như nhìn thấy quỷ, xoay người bỏ chạy.

Tổ An đang muốn đi truy, bỗng nhiên Kỷ Đăng Đồ đã thần sắc bất thiện ngăn ở trước mặt hắn:

- Xú tiểu tử, có phải ngươi khi dễ Tiểu Hi nhà ta hay không!

Nhìn hai mắt đối phương bốc lên sát khí, Tổ An giật mình, vội vàng khoát tay nói:

- Không có không có, thật không có.

Nói đùa cái gì, nếu thật để hắn biết mình nhìn hết nữ nhi của hắn, thậm chí còn sờ vú... hắn không giết chết mình mới lạ.

- Vậy tại sao Tiểu Hi nhìn thấy ngươi liền bỏ chạy?

Kỷ Đăng Đồ cười lạnh.

Ánh mắt của Tổ An xoay động, vội vàng nghĩ ra lý do:

- Có lẽ bởi vì mị lực của ta quá lớn, thiếu nữ hoài xuân không có ý tứ thẹn thùng cũng bình thường nha.

Kỷ Đăng Đồ nhảy dựng lên:

- Ngươi nói nữ nhi của ta sẽ coi trọng ngươi?

Đến từ Kỷ Đăng Đồ, điểm nộ khí +444!

Tổ An vội vàng đổi giọng:

- Ta không phải ý tứ kia, ta nói Tiểu Hi ôn nhu thiện lương, tính cách mềm yếu, nhìn thấy người khác phái không được tự nhiên cũng rất bình thường.

Lúc này Kỷ Đăng Đồ mới thoải mái, bất quá vẫn có chút hồ nghi:

- Nhưng ta nhớ trước kia quan hệ của các ngươi rất tốt nha.

- Tiền bối nên biết tâm tư thiếu nữ là khó lường nhất, ai cũng không biết các nàng đang suy nghĩ cái gì nha.

Tổ An nói.

Kỷ Đăng Đồ hồi tưởng trong khoảng thời gian này nữ nhi cổ cổ quái quái, hỏi nàng cái gì cũng không nói, hơn nữa ngẫu nhiên còn giận dỗi, không khỏi tán thành gật đầu:

- Cũng có mấy phần đạo lý.

Có điều rất nhanh hắn nhớ tới chuyện khác:

- Hừ hừ, sự tình Tiểu Hi tạm thời buông tha ngươi, nhưng lần trước ngươi cho ta cái rác rưởi gì vậy hả!

Đến từ Kỷ Đăng Đồ, điểm nộ khí +666!

Tổ An cười xấu hổ:

- Như thế nào?

- Vì sao những hồng nhan tri kỷ kia của nam chính đều bị...

Kỷ Đăng Đồ nổi giận đùng đùng nói, bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, chột dạ nhìn sau lưng, thấy nữ nhi không có mặt, mới hạ giọng nói.

- Vì sao đều bị nhân vật phản diện ô nhục?

Nghĩ đến việc này hắn cực kỳ tức giận, trước đó hứng thú bừng bừng tìm một buổi tối yên tĩnh, sau đó đóng kỹ cửa, kéo màn lên, lén lút đọc truyện.

Mới đầu còn bình thường, kết quả càng xem càng không đúng.

Sao nữ chính lại bị nhân vật phản diện bắt!

Vốn cho rằng nam chính sẽ như thần binh từ trên trời rơi xuống, vào lúc mấu chốt nhất xuất hiện ngăn cản, kết quả thẳng đến nhân vật phản diện ở trên người nữ chính phát tiết nhiều lần hắn cũng không đến...

Đến từ Kỷ Đăng Đồ, điểm nộ khí +696!

Hắn nhất thời có một loại cảm giác mình bị cắm sừng, sau đó sắc mặt khó chịu nhìn Tổ An.

Thần sắc Tổ An cổ quái, gia hỏa này còn đang suy nghĩ việc kia.

- Cái này ngươi không thể thay nhập nam chính nha.

Tổ An chỉ điểm.

- Không thay vào nam chính thì thay vào ai?

Kỷ Đăng Đồ mộng bức.

- Ngươi có thể thay vào tóc vàng... a không, thay vào những nhân vật phản diện ô nhục nữ chính kia, thậm chí có thể thay vào bản thân nữ chính.

Tổ An chia sẽ kinh nghiệm trên diễn đàn kiếp trước cho hắn biết.

- Nhân vật phản diện? Nữ chính?

Sắc mặt của Kỷ Đăng Đồ khó coi.

- Làm sao thay vào!

Nghĩ đến lúc trước xem bộ truyện này, làm hắn héo nửa tháng, hiện tại hồi tưởng lại hắn còn có bóng ma tâm lý.

Đến từ Kỷ Đăng Đồ, điểm nộ khí +999!

Cảm nhận được hắn oán niệm, Tổ An thử thăm dò:

- Có cần đổi quyển khác không?

Kỷ Đăng Đồ phủ quyết:

- Không được, chính là cố sự này, ta nhất định phải nhìn thấy kết cục.

Tổ An:

- ...

Gia hỏa này là ngược đãi cuồng nha, rõ ràng xem không thoải mái, còn muốn xem cho hết.

Bình Luận (0)
Comment