Mà vừa vặn lần đó, số diễm dẫn kia ở trong hai ngày nữa sẽ đến Minh Nguyệt Thành.
Trần Huyền quả quyết phái người cướp số diêm dẫn kia.
Bởi vì lúc trước Uông gia bị dị tộc cướp bóc, sớm đã nguyên khí đại thương, nhóm diêm dẫn này là bọn họ chắp vá lung tung làm ra.
Trong thời gian ngắn hoàn toàn không có cách nào kiếm đủ diêm dẫn bù vào.
Mà Sở gia kinh doanh muối nghiệp, lượng hàng to lớn, lại vừa vặn cần số diêm dẫn này của Uông gia.
Uông gia gia chủ rơi vào đường cùng, tự mình đến cửa cầu Sở Trung Thiên, Sở Trung Thiên động lòng trắc ẩn, lại thêm xuất phát từ tình huống thực tế của Sở gia, nên quyết định mượn hạn ngạch của mấy năm sau bù vào.
Chờ Uông gia và Sở gia khôi phục, sẽ chậm rãi bổ sung lại diêm dẫn, hết thảy thần không biết quỷ không hay.
Đáng tiếc người tính không bằng trời tính, hàng hóa của Sở gia lại bị Tang Hoằng đột kích kiểm tra, tra ra số lượng diêm dẫn của bọn họ không đúng, sau đó thuận thế tạm giữ Sở Trung Thiên.
Tổ An nhịn không được cảm khái:
- Xem ra Tang Hoằng sớm đã chuẩn bị tốt, sự tình lần này nói không chừng cũng là âm mưu hắn bố trí.
Sở Sơ Nhan thở dài một hơi:
- Là chúng ta quá chủ quan.
Tổ An có chút không hiểu:
- Đúng rồi, nghe nói Diêm Dẫn Ti đều là người của các ngươi, vì sao lại bị Tang Hoằng phát hiện?
Sở Sơ Nhan lắc đầu:
- Đây chính là địa phương kỳ quái lớn nhất, xem ra hơn phân nửa là Tang Hoằng xúi giục người của Diêm Dẫn Ti làm phản.
Tổ An nắm lấy tay nàng:
- Lão bà, ta sẽ một mực cùng ngươi, giúp Sở gia vượt qua cửa ải khó.
- Cảm ơn ...
Sở Sơ Nhan miễn cưỡng cười cười, chuyện cho tới bây giờ, nàng không cho rằng đối phương có thể giúp cái gì, bất quá nghe hắn nói, tâm hỗn loạn cũng cảm thấy một tia ấm áp.
- Gia hỏa Trần Huyền này thật đáng ghét, chết rồi còn làm người buồn nôn.
Tổ An nhịn không được đậu đen rau muống, nguyên nhân gây ra sự kiện này là do Trần Huyền cướp số diêm dẫn kia, bằng không sao có thể xảy ra nhiều chuyện như vậy.
Đúng lúc này, hai người đã đi tới đại sảnh nghị sự.
- Đại tẩu, sự kiện này các ngươi nhất định phải cho chúng ta một lời giải thích!
Còn chưa vào cửa, đã nghe bên trong truyền đến thanh âm phẫn nộ gào thét của Sở Nguyệt Pha.
Tổ An kỳ quái, phải biết Sở Nguyệt Pha xưa nay luôn là một bàn tử hay cười, điển hình của nham hiểm, cho tới bây giờ còn chưa thấy qua hắn nổi giận như vậy.
- Không sai, sự kiện này chúng ta từ đầu tới đuôi mơ mơ màng màng, kết quả bây giờ phải thu thập cục diện rối rắm này, đại tẩu, các ngươi hơi quá phận.
Tiếng cười lạnh của Sở Thiết Sinh cũng truyền tới.
Sau khi vào cửa, phát hiện Sở Thiết Sinh và Sở Nguyệt Pha làm khó dễ với Tần Vãn Như, sắc mặt Tần Vãn Như tái xanh, bất quá nàng xác thực đuối lý, nên không tiện phát tác.
Sở Sơ Nhan bước nhanh đi vào:
- Nhị thúc Tam thúc, hiện tại trọng yếu là giải quyết vấn đề, mà không phải phân trách nhiệm.
- Nói thật êm tai, trước đó gạt chúng ta, hiện tại xảy ra chuyện mới nghĩ tới chúng ta?
Sở Thiết Sinh hừ lạnh.
Sở Sơ Nhan cau mày, giải thích nói:
- Trước đó gạt mọi người, chủ yếu là chuyện rất quan trọng, cần giữ bí mật.
- Giữ bí mật giữ bí mật, kết quả vẫn để lộ bí mật.
Sở Nguyệt Pha nói.
- Sự tình chỉ có các ngươi biết, vậy là ai để lộ bí mật đây?
Sau khi nói xong nhìn Sở Sơ Nhan và Tần Vãn Như, ngụ ý rất rõ ràng, chính là các nàng để lộ bí mật.
Tần Vãn Như và Sở Sơ Nhan tức giận đến mặt trắng bệch, bất quá trong lúc nhất thời lại không biết nên phản bác như thế nào.
Lúc này Tổ An tiến lên một bước, ngăn ở trước mặt hai người:
- Các ngươi thật có tiền đồ, hai lão gia hỏa chạy đến khi dễ cô nhi quả mẫu.
Tần Vãn Như:
- ? ? ?
Sở Sơ Nhan:
- ? ? ?
Đến từ Tần Vãn Như, điểm nộ khí +666!
Đến từ Sở Sơ Nhan, điểm nộ khí +233!
Trong lòng Tổ An kỳ quái, nghĩ thầm ta rõ ràng giúp các ngươi nói chuyện, sao tức giận như vậy chứ?
Có điều hắn lập tức phát hiện vấn đề, cười ngượng nói:
- Không phải cô nhi quả mẫu, nói sai nói sai.
Nếu để cho Sở Trung Thiên nghe được, coi như tính khí của hắn tốt, sợ rằng cũng sẽ xù lông.
Lúc này thần sắc của hai nữ mới chậm lại.
Sở Thiết Sinh hừ lạnh nói:
- Nơi này có chỗ cho ngươi nói chuyện sao!
Tổ An cũng không tức giận:
- Ta chỉ giúp lão bà của ta nói chuyện mà thôi, không nhìn nổi các ngươi hùng hổ dọa người, lại nói, ta dù sao cũng coi như người chủ phòng, các ngươi chỉ là con vợ lẽ, các ngươi có thể nói, ta lại không thể nói?
- Phản rồi!
Sở Thiết Sinh nhất thời xù lông, ngay cả Sở Nguyệt Pha cũng trợn mắt nhìn, phải biết sự tình vợ lẽ là cây gai trong lòng bọn hắn.
Đến từ Sở Thiết Sinh, điểm nộ khí +886!
Đến từ Sở Nguyệt Pha, điểm nộ khí +668!
- Được rồi.
Tần Vãn Như rốt cục mở miệng.
- Cãi đi cãi lại như vậy có được cái gì!
Sở Thiết Sinh hừ lạnh:
- Cũng không phải chúng ta muốn nhao nhao, mà là ngày bình thường sự tình gì cũng bị chủ phòng các ngươi nắm trong tay, ta và tam đệ trên danh nghĩa mỗi người nắm trong tay muối sắt, nhưng tất cả mọi người rõ ràng, chẳng qua là khôi lỗ mà thôi.
Sở Nguyệt Pha cũng phụ họa:
- Không sai, nếu như sự tình lần này sớm thương lượng với chúng ta, thì sẽ không xảy ra sơ suất lớn như vậy.
Tổ An nói:
- Sau khi sự việc xảy ra, ngồi châm chọc người nào đều biết, nhạc phụ đại nhân mạo hiểm, còn không phải vì đại cục của Sở gia, trong khoảng thời gian này Sở gia thu không đủ chi, tự nhiên là tiết kiệm một chút tính một chút.
Dù Sở Sơ Nhan không nói, nhưng hắn đại khái có thể đoán được nguyên nhân đằng sau.