Tổ An cười ha ha:
- Ngươi không biết ta là ai, các ngươi làm sao trả thù?
Nói xong kéo Tần Vãn Như đi vào trong.
Lưu lại bốn người hoài nghi nhân sinh, gia hỏa này nói thật có đạo lý, để bọn hắn không cách nào phản bác.
Nghĩ đến đây thì càng giận.
Đến từ Cơ Vô Lực, điểm nộ khí +888!
Đến từ Trần Bột, điểm nộ khí +888!
Đến từ Kim Trư, điểm nộ khí +888!
Đến từ Long Tư, điểm nộ khí +888!
Tần Vãn Như theo Tổ An đi vào trong, tìm chỗ ngồi xuống, nàng nhịn không được hỏi:
- Ngươi không phải nói phải khiêm tốn, ngàn vạn lần không thể gây chuyện sao?
Tổ An thở dài một hơi:
- Cũng không có khả năng trơ mắt nhìn ngài bị khi dễ chứ.
Tần Vãn Như khẽ giật mình, thật lâu không có lấy lại tinh thần, nàng nghĩ đến lúc tuổi còn trẻ, có một lần Sở Trung Thiên cũng bảo hộ nàng như vậy.
Từ khi nàng thành phu nhân Công Tước, đã không có gì cần nàng mạo hiểm, cảm giác được che chở như vậy đã rất lâu không có thể nghiệm qua rồi.
Có điều nàng lấy lại tinh thần rất nhanh, bất động thanh sắc rút tay về:
- Như vậy không biết có làm người chú ý không?
Tổ An nói:
- Yên tâm đi, vừa rồi chỗ đó xung quanh không nhiều người, chúng ta lại tốc chiến tốc thắng, hẳn không có gây nên chú ý.
Lúc này Tần Vãn Như mới buông lỏng một hơi.
Theo thời gian trôi qua, không ngừng có người đến, thậm chí nhìn thấy bốn người kia điều tra tung tích của bọn họ.
Nhưng bởi vì tính chất đặc thù của buổi đấu giá, mỗi khách nhân đều có không gian tương đối độc lập, bốn người kia điều tra gây nên bất mãn, hộ vệ nghe tin chạy đến ngăn bốn người lại, cũng không biết cuối cùng là đuổi ra hay an bài đến chỗ khác.
Không bao lâu, một nữ tử vóc người mỹ lệ, dung mạo xinh đẹp đi lên đài tuyên bố buổi đấu giá bắt đầu, dẫn tới không ít người huýt sáo.
Tổ An rất bình tĩnh, ngày bình thường bên cạnh hắn đều là tuyệt sắc, mặc dù nữ tử này không tệ, nhưng lại kém xa những hồng nhan tri kỷ kia.
Hơn nữa luận dáng người, cũng không bằng Tần Vãn Như ở bên cạnh.
A? Sao lại có cảm giác là lạ nhỉ...
Rất nhanh thì bắt đầu đấu giá các loại trân phẩm, mọi người cạnh tranh kịch liệt, có mấy loại ngay cả Tổ An cũng động tâm, có điều hắn nghĩ đến chính sự, mới dằn xuống nỗi lòng.
Rốt cục đến đồ vật áp trục, khi biết được là một số lớn diêm dẫn, giữa sân không khỏi vang lên thanh âm hít khí lạnh.
Hiển nhiên bọn họ cũng biết sự tình của Sở gia, muốn nuốt khoản diêm dẫn này khẳng định sẽ đắc tội Sở gia.
Bất quá có thể tham gia đấu giá, cơ bản đều có thực lực, hơn nữa trước đó còn đạt được tiếng gió.
Cũng không lâu lắm thì có người kêu giá, có người thứ nhất, thì có người thứ hai, rất nhanh mọi người tranh đến khí thế ngất trời.
Ở niên đại này, muối đại biểu cho tiền, có diêm dẫn thì có thể danh chính ngôn thuận bán muối lậu, mua bán một vốn bốn lời nha.
Cho nên giá cả càng lúc càng cao.
Ngay cả Tần Vãn Như, nhiều lần nhịn không được xúc động muốn ra giá, dù sao từ nơi này mua diêm dẫn về, giá cả khẳng định thấp hơn phải bồi thường 16 triệu lượng nhiều, nói thế nào cũng có lời.
Tổ An ngăn nàng lại:
- Đây vốn là của chúng ta, cần gì phải dùng tiền, yên tâm, rất nhanh sẽ có người đến lấy giúp.
Hắn vừa dứt lời, bỗng nhiên một đám võ giả cường tráng từ bên ngoài xông vào, dẫn đầu chính là Tang Thiên, chỉ thấy hắn nhìn xung quanh một vòng, cất cao giọng nói:
- Được quần chúng tố cáo, nơi này có giao dịch phạm pháp, hiện tại quan quân tới niêm phong, những người không liên quan nhanh chóng rút lui.
Lời vừa nói ra, xung quanh xôn xao, mọi người châu đầu ghé tai, bọn họ không nghĩ đến sẽ gặp phải loại sự tình này.
Rất nhiều người nhát gan trực tiếp bỏ chạy, đương nhiên còn có một số người khác, ỷ vào bối cảnh sau lưng, hoặc tự phụ tu vi cao cường, cho nên quyết định lưu lại xem náo nhiệt.
Những nhân viên trong chợ đen biến sắc, rất nhiều hộ vệ ở trong bóng tối vây quanh.
Nữ tử chủ trì đấu giá nhìn bọn hắn lắc đầu, sau đó nặn ra vẻ tươi cười nghênh đón Tang Thiên:
- Vị đại nhân này, có phải có hiểu lầm gì hay không, hoạt động của chúng ta đã báo cáo lên trên.
Vừa nói vừa nhét một xấp ngân phiếu vào trong ngực hắn.
Chợ đen có thể ở Minh Nguyệt Thành buôn bán nhiều năm như vậy, không có khả năng không tạo mối quan hệ với quan phương, cho dù là đấu giá tối nay, cũng đã báo cáo lên, đương nhiên khẳng định là dùng danh nghĩa khác.
Tang Thiên đẩy tay nàng ra:
- Đừng có chơi trò này, tìm kiếm cho ta!
- Vâng!
Đám thủ hạ của hắn như lang như hổ xông vào, những vật đấu giá trước đã giao nhận hoàn tất, bây giờ chỉ còn lại số diêm dẫn kia.
Tần Vãn Như có chút kỳ quái, hạ thấp giọng hỏi:
- Ngươi không phải nói hắn sẽ không gióng trống khua chiêng tới sao, vậy bây giờ tính toán là gì?
Tổ An chỉ chỉ y phục trên người bọn họ:
- Ngươi không phát hiện sao, trên người bọn họ không mặc quan phục, tất cả đều là thường phục; hơn nữa trước đó cũng nói là nghe quần chúng tố cáo, nói nơi này có hàng cấm, không hề nhắc tới hai chữ diêm dẫn, hiển nhiên bọn họ là muốn lặng lẽ giải quyết chuyện này.
Sắc mặt của nữ nhân kia có chút khó coi:
- Tang tướng quân, như vậy chỉ sợ không hợp quy củ nha?
Người làm việc như nàng, quen biết quan to quyền quý trong thành là kỹ năng cơ bản, Tang Thiên mặc kệ là phụ thân hay chức vị của hắn, ở trong thành đều là người nổi danh, cho nên nhận biết không kỳ quái chút nào.
- Sao không hợp quy củ, chúng ta vốn có chức trách phòng cướp, nếu đồ vật của các ngươi có nguồn gốc rõ ràng, vậy thì không cần lo lắng, chúng ta tuyệt đối sẽ không oan uổng người tốt, nhưng tương tự cũng sẽ không bỏ qua bất kỳ một người xấu nào.