Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 699 - Chương 699: Gần Như Bại Lộ

Chương 699: Gần Như Bại Lộ Chương 699: Gần Như Bại Lộ

Hắn không khỏi có chút bội phục, tuy bình thường tính khí của nàng nóng nảy, nhìn thật thà xuẩn manh, không nghĩ tới lại có tâm tư tỉ mỉ như vậy.

Bỗng nhiên hắn sững sờ, đặc điểm của Sơ Nhan và Tiểu Chiêu hợp lại, không phải vừa vặn chính là Tần Vãn Như sao?

Bất quá Tiểu Chiêu quá xui xẻo, toàn kế thừa khuyết điểm của Tần Vãn Như, ân, cũng không đúng, ít nhất nàng còn kế thừa được dung mạo xinh đẹp.

- Ngươi đánh thắng được hắn không?

Tổ An vội vàng thu liễm suy nghĩ, việc cấp bách là giải quyết nguy cơ trước mắt.

Sắc mặt của Tần Vãn Như đỏ lên, hơi lắc đầu, yếu ớt nói:

- Đánh không lại.

Tổ An nhịn không được cảm thán:

- Thu... Khụ khụ, vừa rồi nữ nhân kia thấp hơn ngươi một cấp, cũng đánh thắng được ngươi, ngươi rõ ràng cũng chỉ thấp hơn lão nhân này một cấp nha.

Tần Vãn Như:

- ...

Đến từ Tần Vãn Như, điểm nộ khí +250!

Gia hỏa này có thể nói tiếng người không!

Chẳng lẽ ngươi không biết cảnh giới càng cao, muốn tăng lên một tiểu cấp cũng khó như lên trời sao?

Bất quá nữ nhân vừa rồi xác thực tu vi thấp hơn, lại xém chút thắng nàng, để cho nàng không cách nào phản bác.

Cho nên càng nghĩ càng tức giận.

Đến từ Tần Vãn Như, điểm nộ khí +337!

Tổ An nhịn không được liếc nhìn nàng một cái, nữ nhân này đánh không lại thì đánh không lại, tức cái gì chứ.

Đúng lúc này, lão giả kia đã dẫn mười mấy tùy tùng đi tới:

- Đứng lại!

Thân hình của Tần Vãn Như cứng đờ, đang muốn động thủ lại bị Tổ An ngăn cản, rõ ràng không phải đối thủ, hiện tại đánh nhau quá không sáng suốt.

- Có chuyện gì vậy?

Tổ An không kiên nhẫn hỏi.

- Hai người các ngươi hơn nửa đêm ở chỗ này làm gì?

Lão đầu kia mở miệng hỏi.

Trong lòng Tổ An hơi động, nói:

- Ta dẫn lão bà đi ra tản bộ, chẳng lẽ không được sao?

Tần Vãn Như giận tím mặt, gia hỏa vô liêm sỉ này dám chiếm tiện nghi của nàng!

Đến từ Tần Vãn Như, điểm nộ khí +777!

Tổ An vỗ nhẹ tay nàng, tỏ ý nàng không nên vọng động.

Tần Vãn Như do dự một chút, những người kia xác thực lai lịch bí ẩn, hơn nữa người trước mắt này tu vi cao thâm, thật đánh nhau, hai người hơn phân nửa sẽ bỏ mạng lại đây.

Đối phương ngay cả người của Phòng Lũ Doanh cũng dám giết, cho nên coi như nàng bộc lộ thân phận, hơn phân nửa cũng khó thoát một kiếp.

Hơn nữa nàng là nữ nhân, còn là nữ nhân xinh đẹp, đến thời điểm nói không chừng sẽ bị làm nhục, thôi được, còn không bằng trước nghe Tổ An ba hoa, nhìn xem có thể lừa qua hay không.

- Tản bộ?

Lão đầu kia có chút hồ nghi.

- Tối như bưng tản bộ ở chỗ này?

- Lão tiên sinh, ngươi không hiểu, cái này gọi là tìm cảm giác kích thích.

Tổ An hắc hắc nói.

Tần Vãn Như:

- ...

Lão đầu nhìn bốn phía, dường như lơ đãng hỏi:

- Các ngươi tản bộ ở phụ cận, vậy có thấy hay nghe được cái gì không?

Tổ An nhiệt tình nói:

- Có có, bên kia giống như có người đang đánh nhau, làm ra động tĩnh rất lớn. Chúng ta nghe được động tĩnh liền tranh thủ thời gian tránh đi, hiện tại đang định trở về đây. Lão tiên sinh, các ngươi cũng cẩn thận một chút, đi bên khác đi, cẩn thận gặp phải kẻ xấu.

Tần Vãn Như không khỏi có chút bội phục, tuy bình thường gia hỏa này chán ghét một chút, nhưng kỹ năng diễn quá tốt, hiện tại giống như một tiểu tử kính già yêu trẻ.

- Há, có kẻ xấu, vậy ngươi biết những kẻ xấu kia là ai không?

Lão đầu vừa nói vừa rút hai tay từ trong túi áo ra, móng tay thật dài, cực kỳ bén nhọn, nếu như đâm lên người, tuyệt đối sẽ đâm thành cái động.

Tổ An như không thấy được sát cơ của hắn, ủ rũ nói:

- Không biết, tối như bưng ai có lá gan đi xem, các ngươi cũng sớm rời đi đi, bằng không bị những kẻ xấu kia gặp được sẽ không tốt.

- Vậy lát nữa tiểu huynh đệ đi báo quan, tìm quan phủ tới tra những kẻ xấu kia.

Lão đầu hắc hắc nói.

Cảm nhận được sát khí trên người đối phương, Tần Vãn Như nhất thời hơi khẩn trương, khoảng cách gần như vậy, nếu cao thủ Thất phẩm đột nhiên xuất thủ, nàng tự vệ cũng khó khăn, chớ nói chi là bảo vệ Tổ An.

Phảng phất như cảm ứng được nàng khẩn trương, lão giả kia nghi ngờ nhìn về phía nàng.

Tổ An vội vàng che ở trước người nàng, cười ngượng nói:

- Lão tiên sinh, bà nương nhà ta rất sợ người lạ, nhìn thấy các ngươi nhiều người như vậy, có chút sợ hãi.

Lão đầu cười hắc hắc:

- Thê tử của tiểu huynh đệ ngươi dáng người không tệ, bất quá nhìn các ngươi không giống phu thê nha, lẫn nhau hơi lạnh nhạt.

Tổ An vội vàng ôm eo Tần Vãn Như, so sánh với thiếu nữ, vòng eo của nàng nở nang mềm mại hơn nhiều:

- Tính tình của tiện nội khá thẹn thùng, ha ha, ai u lão tiên sinh, thật không thể nhiều lời với ngươi, bằng không bị những kẻ xấu kia phát hiện thì xong đời.

Bị hắn ôm eo, còn vuốt lên vuốt xuống, thân hình của Tần Vãn Như cứng ngắc, vừa sợ vừa giận, khuôn mặt đỏ bừng, bất quá rơi vào trong mắt người ngoài, lại giống như cô vợ nhỏ thẹn thùng.

Đến từ Tần Vãn Như, điểm nộ khí +813!

- Phu nhân, đừng xúc động, tuyệt đối đừng xúc động, đây là cứu Sở gia, cứu nhạc phụ đại nhân!

Tổ An vội vàng nguyên khí truyền âm, hắn lo lắng bị lão giả phát giác, mượn thân hình Tần Vãn Như che lại miệng mình.

Ngực của Tần Vãn Như chập trùng kịch liệt, có điều nàng hít sâu mấy hơi, cuối cùng không hề nói gì.

- Tiểu huynh đệ có phúc lớn nha.

Lão đầu kia liếc mắt nhìn đường cong nở nang sung mãn của Tần Vãn Như, tuy nữ nhân này nhan sắc bình thường, nhưng dáng người thật quá đỉnh, hơn nữa ánh mắt nàng cực kỳ linh động, cả người có khí chất mị hoặc bất phàm.

Nếu như lại trẻ hơn hai mươi tuổi, dù hôm nay sự tình lại khẩn cấp, hắn cũng phải bắt nữ nhân này về đùa bỡn ba ngày ba đêm, tốt nhất là trói trượng phu ở một bên nhìn xem.

Bình Luận (0)
Comment