Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 703 - Chương 703: Lễ Vật

Chương 703: Lễ Vật Chương 703: Lễ Vật

Tổ An tự nhiên vui vẻ thanh nhàn, giải quyết một đại sự, cả người hắn cũng trầm tĩnh lại.

Như thường lệ đi học, trên đường khi dễ Tiểu Chiêu chơi, thỉnh thoảng chiếm chút tiện nghi, nắm tay, vò đầu, hay ôm eo gì đó, trong học viện thì đùa giỡn nữ lão sư, tìm Trịnh Đán chơi dã ngoại kích thích, thời gian trôi qua rất thoải mái.

Sự tình đáng tiếc duy nhất là hắn đi Thần Tiên Cư tìm Thu Hồng Lệ, ngỏ ý cảm ơn.

Ai biết đến Thần Tiên Cư, người bên kia lại nói cho hắn biết Thu Hồng Lệ đã rời đi.

Còn đi nơi nào, thì không người biết được.

Không nghĩ tới đêm đó lại thành vĩnh biệt, cũng không biết về sau còn có cơ hội gặp nhau không, nghĩ đến ngày xưa cùng nàng ở chung, trong lúc nhất thời không khỏi có chút mất mát.

Bất quá cũng không lâu lắm, Tổ An liền biết vì sao nàng lại đi, Tần Vãn Như bí mật tìm Tổ An, ngữ khí có chút ngưng trọng:

- Cũng không biết những hắc y nhân kia có lai lịch gì, lại dám can đảm hạ tử thủ với Tang Thiên.

- Chết rồi?

Tổ An kinh ngạc.

- Này thì không có.

Tần Vãn Như đáp.

- Bất quá bị thương cực nặng, Tang Hoằng còn mời Kỷ Đăng Đồ đến trị liệu, cũng chỉ có thể tạm thời bảo vệ tánh mạng, còn cuối cùng có thoát khỏi nguy hiểm hay không, cũng chỉ là năm năm.

- Có Kỷ thần y xuất mã, sẽ không có chuyện gì a.

Tổ An nghe mà tắc lưỡi không thôi, thế lực sau lưng Thu Hồng Lệ đến cùng là ai, lại dám to gan như vậy?

Chẳng lẽ bởi vì mất đi số diêm dẫn kia, sau cùng giận chó đánh mèo đến trên người Tang Thiên?

- Chưa hẳn, Tang gia dự định để hắn và Trịnh Đán thành hôn trước thời gian để đón hỉ, chứng minh tình huống không có vui vẻ chút nào. (*một tục lệ của Trung Quốc, là nhà trai bị tai họa hay bệnh tật gì đó, muốn cưới dâu về để được may mắn)

Tần Vãn Như nói.

Tổ An bỗng nhiên đứng bật dậy.

- Người ta thành thân, ngươi kích động như vậy làm gì?

Tần Vãn Như tức giận nói, bị phản ứng của hắn làm giật mình.

Tổ An cũng ý thức được mình thất thố, cười ngượng nói:

- Chỉ không nghĩ tới đường đường Tang gia, cũng sẽ mê tín như thế.

- Sự tình đón hỉ xác thực hư vô mờ mịt, bất quá cũng coi như là chuyện tốt, dù sao Tang Thiên và Trịnh Đán có hôn ước, thành thân sớm hay thành thân muộn đều giống nhau.

Tần Vãn Như nói.

- Làm sao giống nhau được?

Tổ An lo lắng, nếu như dựa theo trước đó Trịnh Đán nói, hôn kỳ đại khái ở một năm sau, mình có một năm thời gian để trưởng thành, đến thời điểm đó tự nhiên có lực lượng cướp dâu.

Nhưng nếu thành thân bây giờ, hắn vẫn có tự mình hiểu lấy, lấy thực lực của hắn bây giờ, còn lâu mới có thể chống lại Tang gia.

Tần Vãn Như ngoài ý muốn liếc hắn một cái, thực không rõ vì cái gì hắn để ý như vậy, mặc cho sức tưởng tượng của nàng lại phong phú, cũng không đoán được Trịnh Đán đã thành nữ nhân của hắn.

- So với những cái kia, ta lo lắng một chuyện khác hơn.

Thần sắc của Tần Vãn Như lo lắng.

- Đêm đó Tang Thiên đến đoạt diêm dẫn bị đám hắc y nhân kia gây thương tích, kết quả hiện tại diêm dẫn ở trong tay chúng ta. Nếu như chúng ta cầm số diêm dẫn này đi cứu Trung Thiên, có thể bị Tang Hoằng hiểu lầm thành đêm đó là chúng ta động thủ không? Như vậy rất có thể sẽ không chết không thôi.

Tổ An nghĩ thầm khó trách qua nhiều ngày như vậy, còn không nghe được tin tức Sở Trung Thiên trở về, nguyên lai vấn đề ra ở chỗ này:

- Chẳng lẽ còn không tra được lai lịch của những hắc y nhân kia? Bọn hắn không tra chợ đen?

Tần Vãn Như giải thích:

- Đương nhiên tra, bất quá đêm đó nhiều người nhìn thấy người chợ đen tuân thủ luật pháp để Tang Thiên mang đồ vật đi, đồng thời không có bất kỳ phản kháng gì, bọn họ cũng tuyên bố không liên quan, tuy Tang Hoằng bắt một số người tra khảo, nhưng những người kia đều không biết, hiển nhiên bên chợ đen đã sớm chuẩn bị.

Tổ An nghĩ đến ngay cả Thu Hồng Lệ cũng đi, mấy nhân vật trọng yếu khác hẳn cũng sớm rút lui, Tang Hoằng tự nhiên tra không ra cái gì.

- Vậy phu nhân định làm như thế nào?

Tổ An hỏi.

Tần Vãn Như đáp:

- Mới đầu có chút chần chờ, bất quá hai ngày này đã thông qua nhân mạch nói cho Tang Hoằng sự tình diêm dẫn, bởi vậy Trung Thiên phạm tội không được thiết lập, tự nhiên sẽ vô tội phóng thích. Còn Tang Hoằng, tuy hoài nghi, nhưng hẳn rõ ràng Sở gia chúng ta và chợ đen không có quan hệ gì.

- Thật sẽ thuận lợi như vậy...

Tổ An có chút lo lắng, có điều hắn lý giải Tần Vãn Như muốn sớm cứu Sở Trung Thiên về, không đành lòng hắn chịu khổ lao ngục.

Tiếp xuống Tần Vãn Như đi triệu tập tâm phúc thương nghị sự tình giải cứu Sở Trung Thiên.

Tổ An cũng lo lắng sự tình Trịnh Đán, hắn lại không tiện đi Trịnh gia tìm nàng, chỉ có thể chạy đi trường học, trong lòng cầu nguyện Trịnh Đán cũng tới.

Tới trường học, xa xa nhìn thấy đám người đang vây quanh Trịnh Đán, chúc mừng nàng.

Trong tay hai nha hoàn ở sau lưng đã chất đầy lễ vật.

- Đa tạ các vị đồng học, không nghĩ tới thu được nhiều lễ vật như vậy.

Trịnh Đán thản nhiên cười nói, thần sắc hoàn toàn nhìn không thấy chút dị dạng.

- Trịnh đồng học.

Tổ An nhịn không được gọi nàng.

Trịnh Đán quay đầu lại nhìn hắn, không khỏi mỉm cười:

- Tổ đồng học, đây là lần cuối cùng ta đến trường học trước khi thành thân, không gọi ngươi lão sư ngươi sẽ không trách chứ?

Tổ An nhịn không được hỏi:

- Nhìn ngươi tựa hồ rất cao hứng nha?

- Ta sắp phải thành thân, sao lại không cao hứng?

Trịnh Đán kỳ quái hỏi.

Tổ An:

- ...

Nhiều người nhìn như vậy, hắn cũng không tiện lộ ra sơ hở gì:

- Vậy thì chúc mừng Trịnh tiểu thư.

Trịnh Đán duỗi ra bàn tay như bạch ngọc:

- Một chút thành ý cũng không có, có chuẩn bị quà mừng hay không.

Bình Luận (0)
Comment