Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 710 - Chương 710: Biến Cố

Chương 710: Biến Cố Chương 710: Biến Cố

Nếu quả thật có cơ hội, có thể len lén... Sau đó lại không bị phát hiện, tựa hồ cũng không phải là không thể tiếp nhận...

Ý nghĩ này vừa xuất hiện, Tần Vãn Như sợ hãi cả kinh, vội vàng bóp chết, nàng rõ ràng độc trong cơ thể mình đã bắt đầu có tác dụng, bắt đầu ảnh hưởng tư duy và phán đoán của nàng.

Có điều trong lòng nàng rõ ràng, trạng thái của mình lúc này chưa hẳn đánh thắng được Sở Thiết Sinh, chỉ có thể lá mặt lá trái.

Nàng vuốt mái tóc tán loạn đến sau tai, nhưng động tác đơn giản như vậy lại để Sở Thiết Sinh trợn cả mắt, miệng đắng lưỡi khô tim đập rộn lên, nếu không phải lo lắng đối phương phản kháng, chỉ sợ hắn đã nhào tới.

Chú ý tới khát vọng trong mắt đối phương, Tần Vãn Như âm thầm chán ghét, bất quá vẫn nhẫn nại nói:

- Thế nhưng ngươi làm sao cam đoan sau khi sự việc xảy ra, sẽ không nói cho người khác biết?

Sở Thiết Sinh sững sờ, trong lúc nhất thời không kịp phản ứng, hắn còn nghĩ mình nghe lầm.

Tần Vãn Như cố nén trong lòng không thoải mái, cố ý dùng một loại ngữ khí rất ngọt ngào nói:

- Ta nói vạn nhất ta theo ngươi, ngươi lại không dựa theo ước định, vụng trộm nói chuyện này cho người khác biết, ta chẳng phải danh dự hủy hết.

- Nguyên lai ngươi lo lắng cái này.

Sở Thiết Sinh rốt cục nghe rõ, nữ thần mong nhớ ngày đêm rốt cục buông lỏng, nội tâm hắn không khỏi cuồng hỉ.

- Ngươi yên tâm, ta tuyệt đối không phải người nói không giữ lời.

Tần Vãn Như hừ lạnh:

- Miệng nam nhân chính là thứ không đáng tin cậy nhất, ta làm sao tin ngươi, cho nên... cho nên ngươi tuyệt đối không thể dùng Ảnh âm Thạch ghi chép hình ảnh hai ta... hai ta giao hoan.

Sở Thiết Sinh nghe mà huynh đệ cứng ngắc, giọng điệu này của đối phương rõ ràng là đồng ý nha.

Hắn vội vàng nói:

- Tốt tốt tốt, ta không dùng Ảnh âm Thạch ghi chép.

Nếu có thể để Tần Vãn Như cam tâm tình nguyện hầu hạ mình, ghi hay không ghi đều không đáng kể.

Bởi vì dùng Ảnh âm Thạch mục đích chính là vì áp chế nàng.

Nhưng bây giờ Tần Vãn Như đồng ý, về sau muốn chơi cứ tới tìm nàng là được.

Lại nói, chỉ cần làm nhiều mấy lần, hai người triệt để quen thuộc, lại yêu cầu dùng Ảnh âm Thạch ghi chép, nói không chừng đối phương sẽ không kháng cự.

- Vậy... Vậy ngươi phải nói lời giữ lời.

Tần Vãn Như nũng nịu nói.

- Đương nhiên, nếu ta nuốt lời, trời đánh ngũ lôi.

Sở Thiết Sinh nói.

- Tẩu tử ngươi nghĩ xem, ta sở cầu bất quá chỉ là ngươi mà thôi, ngươi đã đáp ứng, ta cần gì bất chấp nguy hiểm? Dù sao bây giờ Sở Trung Thiên đã không được, ta cũng không để ý phu thê trên danh nghĩa của các ngươi, hơn nữa như vậy về sau hai ta giao hoan sẽ càng thêm kích thích.

Nói xong cũng không nhịn được nữa, trực tiếp nhào về phía nàng.

- Tẩu tử, ngươi có biết những năm này ta mơ tưởng ngày này như thế nào hay không...

Hắn không phải không hoài nghi, dù sao bây giờ tính tình của Tần Vãn Như khác ngày thường quá lớn, nhưng hắn dục sắc công tâm, lại nghĩ đối phương trúng Công Ngưu Nãi, cho nên vô ý thức không đề phòng.

Nhìn khuôn mặt hiện đào hoa của đối phương, nghĩ đến mình sắp có thể chơi được mỹ nhân thành thục sung mãn trước mắt, Sở Thiết Sinh kích động đến cả người run rẩy.

Xem ra gan nhỏ chết đói, gan lớn chết no quả nhiên không sai, sớm biết như vậy, mình nên hành động trước mấy năm, nói không chừng bây giờ đã có con với chị dâu rồi.

Tần Vãn Như mặt ngoài thẹn thùng, nhưng nội tâm lại băng hàn.

Mắt thấy Sở Thiết Sinh sắp ôm lấy thân thể mình, nàng trực tiếp vung chưởng đánh trúng ngực hắn, tất cả lửa giận phát tiết ra.

- A ...

Sở Thiết Sinh hét thảm lùi về sau, hắn không nghĩ tới giai nhân trước một giây còn mặc cho hắn hái, sau một giây liền thành đóa hoa ăn thịt người.

Tần Vãn Như thầm kêu đáng tiếc, nếu như ở trạng thái bình thường, trúng một chưởng kia Sở Thiết Sinh không chết cũng tàn phế.

Đáng tiếc bây giờ nàng bị dược lực ảnh hưởng, lực lượng và tốc độ đều suy giảm, nên chỉ làm đối phương bị thương nặng mà thôi.

Nàng đang chuẩn bị nắm lấy cơ hội tiến lên bổ thêm một chưởng, triệt để kết thúc tánh mạng của đối phương, kết quả vừa bước ra, sâu trong hoa tâm trào ra một dòng nước ấm để cho toàn thân nàng mềm nhũn.

- Hỏng bét!

Thật vất vả vịn lấy cây cột ổn định thân hình, nàng biết lại trễ nữa nói không chừng mình sẽ bị cẩu tặc kia làm bẩn.

Lại thêm cơ hội giết đối phương thoáng qua tức thì, nàng không dám lưu lại, vội vàng đánh vỡ cửa sổ lao ra.

Sau khi ra khỏi phòng, nàng hơi nghi hoặc, vừa rồi trong phòng động tĩnh lớn như vậy, theo lý thuyết thị vệ ở phụ cận đã sớm nghe tin chạy tới.

Nhưng từ đầu tới cuối không có thị vệ nào, hiện tại phóng tầm mắt nhìn tới, cũng không nhìn thấy thị vệ, ngay cả nha hoàn gia đinh cũng không có.

Trong nội tâm nàng giật mình, xem ra lần này Sở Thiết Sinh tính toán rất lớn, toàn bộ Sở phủ không biết bao nhiêu người bị hắn mua chuộc.

Không dám chậm trễ, nàng trực tiếp chạy tới chỗ của quản gia Hồng Trung.

Toàn bộ Sở phủ, vợ chồng bọn họ tín nhiệm nhất chỉ có hai người, chính là quản gia Hồng Trung và thống lĩnh thị vệ Nhạc Sơn, trước đó vài ngày nơi khác phát sinh biến cố, Nhạc Sơn bị phái qua xem xét tình huống.

Hiện đang hồi tưởng lại, cái kia hẳn là âm mưu của Sở Thiết Sinh, cố ý thiết kế để điều Nhạc Sơn đi.

May mắn còn có Hồng Trung!

Không có Nhạc Sơn, toàn bộ Sở phủ, người nàng tín nhiệm nhất chính là Hồng Trung.

Người khác có lẽ sẽ phản bội vợ chồng bọn họ, nhưng Hồng Trung tuyệt đối sẽ không.

Không chỉ vì hắn là nguyên lão đức cao vọng trọng, đồng thời chung sống nhiều năm như vậy, đã quá hiểu tính cách của hắn.

Lão luyện thành thục, tâm tư tỉ mỉ, hơn nữa làm người xưa nay chính trực.

Bình Luận (0)
Comment