Ánh mắt của Hồng Trung sáng rực nhìn nàng:
- Ta từng này tuổi, già mới có được một nhi tử, mẹ hắn cũng bởi vì khó sinh mà chết, ta làm sao có thể trơ mắt nhìn hắn mặc kệ, bây giờ phu nhân có thể minh bạch nỗi khổ tâm của ta chưa?
Tần Vãn Như cố nén thân thể không ngừng truyền đến cảm giác dị dạng, duy trì lý trí sau cùng nói:
- Bây giờ nói những thứ này còn có ý nghĩa gì, chỉ có thể nói phu phụ chúng ta tin lầm người.
Hồng Trung cũng chú ý tới nàng dị thường, trầm giọng nói:
- Phu nhân trúng Công Ngưu Nãi, loại độc này cực kỳ dâm tà, vì báo đáp ân tình của lão gia và phu nhân nhiều năm, ta tự mình đưa phu nhân lên đường, miễn cho rơi xuống trong tay tiểu nhân Sở Thiết Sinh kia bị ô nhục.
Trên mặt Tần Vãn Như rốt cục lộ ra ý cười thoải mái:
- Đa tạ!
Nàng rõ ràng bây giờ bại cục đã định, có thể giữ lại thân thể thanh bạch mà hết, đã là kết cục mỹ mãn nhất.
...
Lại nói Tổ An đang ở trong phòng tu luyện, bỗng nhiên một bóng người xuất hiện ở trong phòng.
Hắn không rõ đối phương là ở thời điểm nào đến, bất quá sớm quen hắn xuất quỷ nhập thần, vội vàng chắp tay nói:
- Tiền bối!
- Không nghĩ tới tiểu tử ngươi ngày bình thường láu lỉnh, vụng trộm lại chăm chỉ cố gắng như vậy.
Mễ lão đầu hài lòng gật đầu.
- Phượng Hoàng Niết Bàn đến tầng thứ mấy?
- Đại khái tầng thứ ba.
Tổ An đề phòng, lấy tu vi của hai người chênh lệch, mình ở trước mặt đối phương rất khó giấu giếm được.
Nhưng trong tiềm thức có thanh âm nói cho hắn biết, không thể bại lộ tu vi thật sự của mình cho đối phương, như vậy rất có thể sẽ mang đến nguy hiểm.
Hắn cũng không biết vì sao lại nghĩ như vậy, cái kia chính là một loại trực giác, hắn làm người luôn chú ý cẩn thận, cho nên thà rằng tin có cũng không thể tin không.
May mắn trước đó Thu Hồng Lệ dạy hắn Minh Kính Phi Đài có thể che dấu khí tức, cho nên hắn dự định đánh cược một lần.
Mễ lão đầu nhịn không được cảm thán:
- Không nghĩ tới tiểu tử ngươi còn là thiên tài tu hành, thời gian ngắn ngủi đã tu luyện tới cảnh giới này, cũng không sai biệt lắm rồi.
- Cái gì không sai biệt lắm?
Tổ An sững sờ.
- Không có gì.
Mễ lão đầu cười cười.
- So với cảnh giới, ta càng cao hứng là ngươi không có gạt ta.
Trong lòng Tổ An run lên, vội vàng cười làm lành nói:
- Tiền bối có ân với ta, ta làm sao dám giấu diếm.
May mắn Minh Kính Phi Đài đáng tin! Lần sau gặp Thu Hồng Lệ nhất định phải cảm tạ nàng mới được!
- Tốt, rất tốt.
Mễ lão đầu hài lòng gật đầu.
- Vậy ta lại cho ngươi một cơ hội lập công.
- Cơ hội gì?
Tổ An hiếu kỳ hỏi.
Mễ lão đầu nhìn ra ngoài:
- Tần Vãn Như xảy ra chuyện, bây giờ ngươi đến cứu nàng.
Ở trong kế hoạch của hắn, sau khi đoạt xá Tổ An sẽ dùng thân phận của hắn sinh hoạt, nhưng nếu Sở Thiết Sinh đoạt quyền thành công, Tổ An còn có thân phận gì?
Hơn phân nửa sẽ bị đuổi ra khỏi nhà.
Như vậy kế hoạch lưu lại Sở gia làm cô gia, thê tử tuyệt sắc, vinh hoa phú quý hưởng không hết sẽ rời hắn mà đi.
Hắn đương nhiên không cho phép sự tình như vậy phát sinh!
Nhưng hôm nay Vi Hoàn cũng ở Minh Nguyệt Thành, hắn không tiện ra mặt, chỉ có thể để Tổ An xuất mã.
Cứ như vậy Tổ An thành công thần bình loạn, tương lai ở Sở gia địa vị sẽ càng vững chắc.
Mà hắn thấy, vinh diệu của Tổ An chính là vinh diệu của hắn, thê tử của Tổ An chính là thê tử của hắn, hết thảy của Tổ An đều là của hắn!
Tổ An không biết hết thảy, chẳng qua cảm thấy ánh mắt của đối phương không khỏi hơi rờn rợn.
Bất quá nghe tin Tần Vãn Như xảy ra chuyện, hắn nào dám trì hoãn, trong nháy mắt liền lao ra.
Lại nói Tần Vãn Như đang nhắm mắt chờ chết, trong lòng thậm chí có chút vui mừng, chí ít không bị Sở Thiết Sinh làm nhục.
Đúng lúc này, cách đó không xa bỗng nhiên truyền đến tiếng quát chói tai:
- Tặc tử ngươi dám!
Tần Vãn Như chỉ cảm thấy thanh âm này có chút quen thuộc, nhưng giờ phút này nàng dược tính phát tác, thần chí đã có chút hoảng hốt, căn bản không kịp phản ứng.
Hồng Trung lại giật mình, vội vàng quay đầu nhìn lại, kết quả chạm mặt lại là một tảng đá lớn.
Hắn vung quyền đánh tảng đá thành phấn vụn, sau đó quay người nhìn về phía Tần Vãn Như, phát hiện bên người nàng có thêm một nam tử.
Phát giác được trên người nàng trúng cấm chế, Tổ An vội vàng giải khai, may mắn Hồng Trung không có dùng thủ pháp đặc biệt gì, giải cũng không khó.
Tần Vãn Như dược tính phát tác, huyệt đạo vừa giải liền không duy trì được, hai chân mềm nhũn ngã xuống.
- Phu nhân cẩn thận!
Tổ An vội vàng đỡ lấy nàng.
Cảm nhận được mình bị một nam tử ôm vào trong ngực, khí tức dương cương kia để trong nội tâm nàng hốt hoảng, muốn giãy giụa, đáng tiếc toàn thân lại không động được, có điều thấy rõ bộ dáng của đối phương, cả người trong nháy mắt trầm tĩnh lại:
- A Tổ, là ngươi...
Buổi tối hôm nay trải qua các loại phản bội và lừa gạt, nàng vốn cho rằng mình sẽ không thể tin tưởng bất luận kẻ nào.
Nhưng bây giờ nằm ở trong ngực của Tổ An, nàng lại cảm thấy an lòng, nàng cũng không hiểu tại sao mình lại có cảm giác như vậy.
Có lẽ vì trước khi rời đi nữ nhi căn dặn, hoặc vì trước đó hai người cùng đi đoạt lại diêm dẫn, đã sinh ra cảm giác tin tưởng lẫn nhau.
Đồng thời trong nội tâm nàng hối hận, vừa rồi vì sao mình đi tìm Hồng Trung trước, nếu trực tiếp đi tìm A Tổ, chỉ sợ sẽ không xảy ra nhiều chuyện như vậy.
Lúc này Tổ An đã không có thời gian nói chuyện, mặc dù bình thường hắn tùy tiện, nhưng lại không hề ngu ngốc.
Hồng Trung thân là đại quản gia của Sở gia, chí ít cũng là Lục phẩm đỉnh phong, nói không chừng còn là Thất phẩm.