Tổ An không có giải thích, hắn chỉ yên lặng ngồi ở một bên, sau đó vắt hết óc nghĩ làm sao có thể cứu Tần Vãn Như.
Từng loại biện pháp bị phủ định, bỗng nhiên trong lòng hắn hơi động, thế giới này đã không có biện pháp, vậy mượn nhờ hệ thống Anh Hùng Bàn Phím vậy.
Vạn nhất có thể rút ra vật gì tốt thì sao...
Chờ một chút, không cần rút ra đồ vật mới, chỉ cần rút ra thứ kia là được!
Nghĩ đến cái kia, Tổ An nhảy dựng lên, sau đó vội vàng chạy ra ngoài.
Khương La Phu sững sờ:
- Ngươi đi làm cái gì?
Tổ An vội vàng phất tay ngăn cản:
- Ngươi đừng tới đây, để cho ta một người yên tĩnh.
Thấy hắn giống như điên cuồng, Khương La Phu nghĩ thầm chẳng lẽ vừa rồi mình nói nặng lời?
Trong lòng không khỏi có chút áy náy.
Tổ An thì chạy vào trong viện, từ trong giếng nước xách ra một thùng nước, tìm cái chậu rửa mặt, rửa tới hơn mười lần.
Sau đó trong lòng không ngừng cầu nguyện, lúc này mới bắt đầu rút thưởng.
Bây giờ điểm nộ khí tổng cộng có 51915 điểm, tính xuống có thể rút thưởng 519 lần.
Lúc này hệ thống Anh Hùng Bàn Phím bỗng nhiên lóe lên kim quang, sau đó toát ra một hàng chữ nhỏ:
- Tổng điểm nộ khí trước giờ đã đạt tới tiêu chuẩn, hiện tại hệ thống rút thưởng thăng cấp, có thể sát nhập số lần rút thưởng, khi số lần rút thưởng lớn hơn 100 lần, mỗi lần rút thưởng sẽ trực tiếp mở ra 100 kết quả; số lần rút thưởng nhỏ hơn 100 lần, mỗi lần rút thưởng ra một kết quả.
- Chú thích: Vô luận loại hình nào, cũng không ảnh hưởng xác suất trúng thưởng.
...
Tổ An cẩn thận nghiên cứu một chút, đại khái hiểu được, cái công năng thăng cấp này là vì tiết kiệm thời gian, hiện tại mấy chục ngàn điểm nộ khí phải rút mấy trăm lần đã cực kỳ phiền phức, đằng sau nếu như điểm nộ khí càng nhiều, phải rút hàng ngàn, hàng vạn lần, như vậy chỉ ấn phím cũng tốn mấy ngày?
Chỉ cần không ảnh hưởng xác suất rút thưởng, như vậy thăng cấp cũng là chuyện tốt!
Hắn mang tâm lý lo lắng, trực tiếp đè xuống nút rút thưởng, phát hiện trong nháy mắt mất đi 10000 điểm nộ khí.
Trên màn hình, một mảng lớn tin tức nhấp nhô, mí mắt của hắn co rúm, bởi vì vừa rồi xem xét, nhìn thấy không biết bao nhiêu lần “cảm ơn tham dự” thổi qua.
Cuối cùng kết quả một trăm lần rút thưởng thống kê ra, rút được 9 trái Nguyên Khí Quả, vận may bình thường.
Hắn lại đè xuống nút rút thưởng, điểm sáng nhanh chóng chuyển động, trên màn hình vô số tin tức nhấp nhô, sau cùng rút ra 16 trái Nguyên Khí Quả, xác suất lớn hơn lần trước một chút.
Đáng tiếc hắn lại không cao hứng nổi, bởi vì đây không phải thứ hắn muốn.
Lần nữa đè xuống nút rút thưởng, lại 10000 điểm nộ khí biến mất, kết quả cuối cùng đi ra, rút được 12 trái Nguyên Khí Quả.
Tổ An lo lắng, hiện tại mỗi trận pháp cần đều cần lượng lớn Nguyên Khí Quả, nhiều mấy chục trái thiếu mấy chục trái, không có khác biệt lớn gì.
Hơn nữa lần này là vì cứu người, cần rút ra vật kia!
Đang chuẩn bị rút thưởng lần thứ tư, chợt hắn nhớ tới cái gì, vội vàng chạy đi rửa mặt, sau đó mới trịnh trọng đè nút rút thưởng.
Cuối cùng rút trúng 11 trái Nguyên Khí Quả cùng với một cái bình màu đỏ!
Yes!
Tổ An kích động kêu lên, xem ra rửa mặt là thật có tác dụng, cuối cùng cũng rút được.
Cái bình màu đỏ này tự nhiên chính là Tín Xuân Ca !
Tựa như dược tề nháy mắt khôi phục trong game, trước kia mỗi lần trọng thương, ăn cái này vào, mặc kệ thương thế nặng như thế nào, cũng có thể trong nháy mắt khôi phục!
Hắn cũng không để ý rút thưởng tiếp, mà luống cuống tay chân chạy về phòng.
Kỷ Tiểu Hi đang kiểm tra vết thương cho Tần Vãn Như, nhìn thấy hắn đột nhiên xông tới, dọa đến vội vàng đắp kín y phục cho Tần Vãn Như, có chút oán trách nói:
- Tổ ca ca, ngươi đến sao không nói trước một tiếng.
Nghe nàng lại khôi phục xưng hô lúc trước, trong lòng Tổ An biết nàng đã bỏ qua chuyện lần trước, không còn trách mình, trong lòng không khỏi cao hứng:
- Ha ha, ta tìm được biện pháp cứu Sở phu nhân rồi.
- A?
Vừa rồi Kỷ Tiểu Hi thật vất vả kéo Tần Vãn Như từ Quỷ Môn Quan trở về, hơn nữa nghiêm ngặt mà nói cũng không phải hoàn toàn kéo trở về, hiện tại nàng hơn nửa người còn ở trước cửa.
Bây giờ nghe Tổ An có biện pháp cứu Tần Vãn Như, làm sao có thể không kinh hãi.
Khương La Phu cũng kinh ngạc, vừa rồi nàng ở xa xa nhìn thấy Tổ An chạy đến trong sân múc nước rửa mặt, còn tưởng hắn phát điên, ai biết hắn bỗng nhiên chạy trở về nói có biện pháp cứu?
Tổ An cũng không có thời gian giải thích, chạy tới đỡ Tần Vãn Như dậy, kết quả tay chạm vào đều trơn nhẵn, hắn không khỏi giật mình, nguyên lai vừa rồi Kỷ Tiểu Hi cởi y phục cho nàng còn chưa kịp mặc lại. Hiện tại bị nâng, áo đắp lên rơi xuống, nửa người trên hoàn toàn lộ ra, da thịt trắng tuyết, hai bầu vú căng tròn đầy đặn, núm vú đỏ tươi làm người nhịn không được nuốt một ngụm nước bọt.
- Ngươi thật là…
Kỷ Tiểu Hi dậm chân một cái, hiển nhiên có chút oán trách.
Thần sắc của Khương La Phu cũng cổ quái liếc hắn một cái:
- Xú tiểu tử, ngươi cố ý sao, đi ra ngoài trước, chờ chúng ta mặc xong y phục lại vào.
Tổ An lắc đầu:
- Không được, hiện tại một giây cũng không thể chậm trễ.
Bây giờ mạng sống của Tần Vãn Như như treo trên sợi tóc, hắn suy nghĩ vạn nhất trì hoãn một chút thời gian để cho nàng hương tiêu ngọc vẫn, vậy thì sẽ hối hận muốn chết.
Sau khi nói xong vội vàng lấy ra bình Tín Xuân Ca kia cho Tần Vãn Như ăn vào.
Theo chất lỏng màu đỏ đổ vào trong miệng, mắt thường có thể thấy được trên da thịt nàng lan tràn ra một tia hồng nhuận phơn phớt.
Qua một lát, Tần Vãn Như thăm thẳm mở mắt, phát hiện khoan tim không còn đau đớn, không khỏi có chút mờ mịt nói:
- Ta đã chết rồi sao.