Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 725 - Chương 725: U Linh Chi Thủ

Chương 725: U Linh Chi Thủ Chương 725: U Linh Chi Thủ

Hắn cũng không biết nên giải thích Tín Xuân Ca như thế nào, đành phải nói ra một lý do.

- Trong bí cảnh lại có đồ vật thần kỳ như vậy, xem ra ta phải đi bí cảnh dạo chơi một lần.

Kỷ Đăng Đồ cực kỳ hâm mộ.

Khương La Phu mở miệng nói:

- Ngươi không đi bí cảnh được, ngươi cũng không phải người học viện.

Kỷ Đăng Đồ hừ lạnh:

- Ai thèm đi bí cảnh của học viện các ngươi, ta đi bí cảnh khác không được sao.

Hai người nói xong quay đầu sang một bên, không còn đi nhìn đối phương.

Trong lòng Tổ An cổ quái, trước kia nghe Kỷ Tiểu Hi nói Khương La Phu bởi vì tỷ tỷ, rất không ưa Kỷ Đăng Đồ, bây giờ xem ra quả thế.

Lúc này Tần Vãn Như mở miệng:

- Không được, ta thật không thể ở lại đây, không thể ngồi xem Sở gia bị kẻ gian cướp, sau khi trở về coi như không động thủ, cũng có thể vạch trần chân tướng sự tình.

- A Tổ, ngươi mau dẫn ta trở về!

Nghe thái độ nàng kiên quyết, mọi người không tiện nói cái gì, Tổ An trầm giọng nói:

- Coi như muốn trở về, cũng không vội nhất thời, trước để cho Kỷ thần y và Tiểu Hi trị liệu cho ngài một chút, ổn định thương thế lại trở về.

Tần Vãn Như gật đầu:

- Được...

Nàng vừa nói xong, cả người cũng có chút sửng sốt, không phải hắn nghe lời mình nói, mà mình nghe hắn nói?

Sau đó Kỷ Đăng Đồ và Kỷ Tiểu Hi hội chẩn cho nàng, châm cứu, bó thuốc… Kỷ Đăng Đồ còn vận chuyển nguyên khí trợ giúp nàng khôi phục.

Tổ An thì kéo Khương La Phu đến trong sân:

- Mỹ nhân hiệu trưởng, có thể cầu ngươi chuyện này hay không.

- Không được.

Khương La Phu trực tiếp lắc đầu.

Tổ An trợn tròn mắt:

- Ta còn chưa nói gì ngươi đã nói không được?

Khương La Phu đi tới cửa, nhìn ra bên ngoài, đôi chân dài phối hợp giày cao gót, đi trên đường nhìn cực kỳ thướt tha:

- Ta biết ngươi muốn ta giúp trấn áp phản loạn của Sở gia, bất quá sự kiện này mặt ngoài là Sở Thiết Sinh và Hồng Trung phạm thượng làm loạn, sau lưng lại là thế lực khắp nơi đánh cờ. Nếu như ta đoán không sai, sau lưng bọn họ là Tang Hoằng, mà sau lưng Tang Hoằng là ý chí của hoàng đế.

- Từ khi sáng lập đến nay, học viện một mực bảo trì trung lập, không tham dự bất kỳ thế lực nào tranh đấu, ta không thể để cho quy tắc này bị đánh phá trong tay mình.

Tổ An há hốc mồm, có rất nhiều lời muốn nói, thế nhưng sắp đến bên miệng lại phát hiện nói cũng không có ý nghĩa gì, nên dứt khoát từ bỏ:

- Thôi được, ta không ép buộc ngài.

Khương La Phu do dự một chút, cuối cùng nói:

- Thế cục bây giờ, Sở gia đã định trước sẽ sụp đổ, ngươi không nên dính vào quá sâu, nếu như chuyện không thể làm, có thể trở lại học viện, cho dù là Tang Hoằng tự thân xuất mã, cũng không có cách nào thương tổn được ngươi.

Tổ An mỉm cười:

- Đa tạ hảo ý của mỹ nhân hiệu trưởng, chỉ là ta đã rơi vào rất sâu.

Nghĩ đến Sở Sơ Nhan, nghĩ đến Sở Hoàn Chiêu, nghĩ đến Tần Vãn Như... từ một ý nghĩa nào đó, hắn đã là người của Sở gia.

Thấy hắn tâm ý đã quyết, Khương La Phu cũng không khuyên bảo, mà trở về phòng trợ giúp Kỷ Đăng Đồ trị thương thay Tần Vãn Như, tuy nàng không thông y thuật, nhưng nguyên khí vẫn đầy đủ .

Tổ An thì thừa cơ hội này tiếp tục rút thưởng.

Để hắn ngoài ý muốn là, lần thứ năm rút thưởng lại lấy được 10 trái Nguyên Khí Quả cùng với 1 bình Tín Xuân Ca.

Xem ra hôm nay vận khí rất không tệ.

Sau cùng còn 19 lần rút thưởng, vậy mà cũng rút được một bình Tín Xuân Ca nữa.

Vận khí tốt đến làm cho hắn không dám tin.

Xem ra rửa mặt mấy lần vẫn có hiệu quả!

Lần này rút thưởng hết thảy được 47 trái Nguyên Khí Quả, cộng thêm 3 bình Tín Xuân Ca, đã có thể nói vận khí bạo rạp.

Nguyên Khí Quả thì thôi, nhưng 3 bình Tín Xuân Ca kia, 1 bình cứu Tần Vãn Như, còn 2 bình chính là ý nghĩa 2 cái mạng.

Nuốt 47 trái Nguyên Khí Quả, Tổ An phát hiện trận pháp thứ nhất cơ hồ không có thay đổi gì, lúc này hắn mới nhớ tới trận pháp thứ nhất của Tứ phẩm tổng cộng cần 4181 trái Nguyên Khí Quả, 47 trái này còn chưa đủ số lẻ.

Tổ An có chút hoài nghi nhân sinh, hiện tại mới Tứ phẩm cấp một đã khoa trương như vậy, về sau cần con số càng lớn, làm sao tăng cấp được.

Thu thập xong tâm tình, Tần Vãn Như đã trị liệu không sai biệt lắm, dựa theo Kỷ Đăng Đồ nói, chỉ cần không giao thủ, thương thế hẳn sẽ không chuyển biến xấu.

- A Tổ, dẫn ta trở về.

Tần Vãn Như nói.

Tổ An ân một tiếng, đi qua bế nàng lên, cáo từ đám người Kỷ Đăng Đồ.

Tần Vãn Như lại cực kỳ nhu thuận vòng tay qua cổ hắn, biểu lộ cực kỳ tự nhiên.

Hai người một đường đi về phía Sở gia, không biết có phải vì hiểu lầm vừa rồi quấy phá không, lúc này nhịp tim của Tần Vãn Như đập rất nhanh, nhịn không được nói:

- Thật xin lỗi, vừa rồi hiểu lầm đánh ngươi.

Tổ An mỉm cười:

- Không có việc gì, tay phu nhân rất mềm, lúc đó căn bản không dùng khí lực gì.

Tần Vãn Như gấp:

- Ngươi không nên hiểu lầm, lúc đó ta là thật tức giận, không phải muốn thủ hạ lưu tình, chỉ là bởi vì quá hư nhược cho nên không lấy sức nổi.

- Ta biết.

Tổ An ân một tiếng.

Tần Vãn Như quay đầu qua một bên khác:

- Đúng rồi, loại linh dược kia ngươi lấy được từ nơi nào.

Bỗng nhiên Tổ An có chút tinh nghịch, vừa cười vừa nói:

- Nào có linh dược gì, đây chẳng qua là cái cớ để ta giấu diếm Kỷ Tiểu Hi và Khương La Phu mà thôi.

Tần Vãn Như:

- ...

Trái tim nàng phanh phanh cuồng loạn, thanh âm có chút run rẩy:

- Vậy ngươi làm sao cứu ta?

- Ngươi đoán?

Tổ An cười không nói.

Đầu của Tần Vãn Như oanh một tiếng, cả người triệt để ngốc trệ.

Lúc này cảm thấy vị trí cùng đối phương tiếp xúc nóng hổi, nàng giãy giụa muốn xuống:

- Ngươi mau buông ta ra, thả ta xuống.

Bình Luận (0)
Comment