Nếu như Tổ An hoặc Bùi Miên Mạn ở chỗ này, nhất định có thể nhận ra đây chính là cường giả bí ẩn của Vi gia, Vi Hoàn.
Vừa nhìn thấy đối phương, sắc mặt của Mễ lão đầu đại biến, bất quá cuối cùng lại thở dài:
- Vốn một mực lo lắng ngày này đến, bất quá thật đến lại cảm thấy nhẹ nhàng, đồng thời khô có khẩn trương như trong tưởng tượng.
Vi Hoàn mỉm cười:
- Thế sự chính là như vậy, thống khổ nhất không phải chuyện xấu đến, mà là thời gian chờ đợi nó đến.
Mễ lão đầu cười hắc hắc:
- Không nghĩ tới nhiều năm không gặp, ngươi vẫn thích giảng đạo lý như vậy.
Vi Hoàn không chút để ý:
- Nhiều năm không gặp, chúng ta đều già rồi. Ngươi để cho ta tìm thật khổ, từng ấy năm tới nay, trong cung tiêu tốn rất nhiều nhân lực vật lực, lại một mực tra không ra tung tích của ngươi, thẳng đến trước đó không lâu mới bắt được vết tích.
Mễ lão đầu hiếu kỳ hỏi:
- Các ngươi đến cùng làm sao tìm được ta?
- Đoạn thời gian trước ở Minh Nguyệt Thành, hai gia tộc Sở Viên thi đấu, có người báo cáo phát hiện Tổ An sử dụng thân pháp rất giống Quỳ Hoa Huyễn Ảnh của ngươi, cho nên chúng ta đoán ngươi ở chỗ này.
Vi Hoàn đáp.
Mễ lão đầu hừ lạnh:
- Quả nhiên là tiểu lưu manh kia tiết lộ thân phận của ta, đã dặn đi dặn lại bảo hắn không được hiển lộ, kết quả còn không nghe lời, sớm biết như vậy, ta không nên truyền Quỳ Hoa Huyễn Ảnh cho hắn!
Đến từ Mễ Liên Anh, điểm nộ khí +760!
Lúc này ở một bên khác, Tổ An nhìn thấy tin này không khỏi sững sờ, đây là cái tình huống gì?
Hắn dự định đi tới chỗ ở của Mễ lão đầu tra xét một phen, cho tới nay hắn còn không rõ đối phương đến cùng có mục đích gì, gần đây loại cảm giác nguy cơ kia càng ngày càng rõ ràng, cho nên hắn phải nhanh điều tra rõ việc này mới yên tâm.
Đương nhiên hắn sẽ không lỗ mãng đến trực tiếp đến cửa đi tra hỏi, mà dự định ở xa xa điều tra.
Bởi vì kiêng kị tu vi của đối phương, cho nên hắn thi triển Minh Kính Phi Đài ẩn nặc khí tức.
Xa xa nhìn thấy trong sân có người, chính là Vi Hoàn, trong lòng không khỏi kinh hãi, hắn không dám tới gần, cả người núp trong bóng tối, lặng lẽ nhìn chằm chằm.
Trong sân Mễ lão đầu, Vi Hoàn có chút khó hiểu nói:
- Nói đến ta cũng kỳ quái, tại sao ngươi lại truyền thụ tuyệt kỹ của mình cho một tiểu lưu manh không quen cũng chẳng thân, thực không giống tính tình của ngươi trước kia.
- Không có nguyên nhân gì, chỉ nhìn hắn coi như hiếu kính, ngày đó tâm huyết dâng trào liền dạy, hiện đang hồi tưởng lại cảm thấy mình quá chủ quan.
Mễ lão đầu đương nhiên sẽ không nói cho hắn biết Tổ An là lô đỉnh mình chọn trúng, trước khi đoạt xá không thể để cho hắn xảy ra chuyện.
- Thì ra là thế.
Vi Hoàn mỉm cười.
- May mắn, bằng không còn không tìm được ngươi.
Nghe đến đây, Tổ An có chút xấu hổ, nguyên lai bởi vì mình dẫn đến Mễ lão đầu bị cừu nhân phát hiện, cũng khó trách vừa rồi hắn tức giận như vậy.
- Chỉ dựa vào cái này, ngươi lại có thể tìm được ta nhanh như vậy, thật khiến người ta bội phục.
Mễ lão đầu cảm khái.
Hai người như lão bằng hữu nói chuyện phiếm, bất quá song phương đều rõ ràng, trong không khí giấu giếm sát cơ.
- Cũng không có nhanh như vậy.
Vi Hoàn đáp.
- Bởi vì sợ đả thảo kinh xà, không dám trực tiếp ép hỏi Tổ An, mấy ngày trước một mực ở trong tối điều tra, ta từ người bên cạnh hắn hạ thủ, đầu tiên tra học viện, nhưng không có từ trên người bọn họ tìm ra bóng dáng của ngươi.
Tổ An nhớ tới đoạn thời gian trước đám lão sư của học viện mặt mũi bầm dập, nguyên lai là gia hỏa này làm.
Nói đến mình cũng may mắn, bằng không nếu như hắn trực tiếp bắt ta ép hỏi, ta chạy đi đâu cho thoát.
Mễ lão đầu nhịn không được nói:
- Trong học viện cao thủ như mây, lại để ngươi nhẹ nhõm trêu đùa, xem ra những năm này tu vi của Vi công công tiến nhanh a.
- Trừ Khương La Phu, những người khác không tính là cao thủ gì.
Vi Hoàn hừ lạnh, trong đầu hiện ra nữ nhân tất chân đùi đẹp kia, nếu như mình không phải thái giám, chỉ sợ thấy nàng cũng sẽ ngăn không được động tâm.
- Này cũng đúng.
Mễ lão đầu gật đầu, hiển nhiên tán đồng lời nói của hắn.
- Vì sao ngươi không đến Sở gia điều tra trước?
Vi Hoàn giải thích:
- Vốn cho rằng Tổ An là được ngươi truyền thụ, mới để Sở gia chọn làm con rể, vô ý thức cho rằng ngươi ở ngoài Sở gia, nên mới đi tra học viện trước.
Tổ An nghe mà tức giận không thôi, ngọc thụ lâm phong giống như ta còn cần dựa vào kỹ năng của hắn mới được Sở gia chọn làm con rể?
Gia hỏa này xấu xí, cho nên vĩnh viễn không hiểu ở trước mặt đại soái ca như ta, những nữ nhân kia sẽ chủ động như thế nào.
- Thì ra là thế.
Mễ lão đầu giật mình, hỏi tiếp.
- Đúng rồi, những năm gần đây thân thể của hoàng thượng có tốt không.
Tổ An trợn tròn mắt, Mễ lão đầu quả nhiên có quan hệ với Hoàng Đế, đi vào thế giới này lâu như vậy, biết thế giới này có vô số cao thủ, nhưng đệ nhất cao thủ không ai tranh luận, chính là đương kim Hoàng Đế.
Mễ lão đầu là người hầu của hắn, khó trách tu vi cao như vậy.
- Tiểu Anh Tử ngươi lại còn nghĩ đến hoàng thượng.
Vi Hoàn cười lạnh.
- Nhờ phúc của ngươi, thân thể hoàng thượng thật không tốt.
Mễ lão đầu giật mình:
- Làm sao có thể, hoàng thượng tu vi thông thiên, vì sao thân thể lại không tốt.
Vi Hoàn hừ lạnh:
- Biết rõ còn cố hỏi, ở thế giới này tu vi lại cao, cũng khó thoát Thiên Nhân Ngũ Suy, nên năm đó hoàng thượng mới phái ngươi đi tìm Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh tu luyện có thể được vĩnh sinh trong truyền thuyết, ai biết các ngươi một đi không trở lại.