Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 754 - Chương 754: Mặt Khác

Chương 754: Mặt Khác Chương 754: Mặt Khác

Tổ An tiếp tục tìm tòi, vừa tra tìm vừa huýt sáo nói:

- Huynh đệ ngươi cũng không muốn phơi thây hoang dã nha, có bao nhiêu ngân phiếu đều lấy ra, nếu có mấy trăm tấm mà nói, ta còn có thể để ngươi làm hàng xóm với hai Đại Tông Sư, đây là cơ hội tốt nha, xuống dưới ngươi còn có thể thỉnh giáo hai vị lão đại kia tu hành.

- A, tại sao không có? Dù một tấm cũng được nha, ta sát, vậy mà một tấm ngân phiếu cũng không có? Ngươi nghèo như vậy không thấy xấu hổ sao!

- A, đây là cái gì?

Tổ An cực kỳ tức giận, bất quá cuối cùng hắn vẫn tìm được hai quyển sách.

Một quyển sách viết ba chữ to:

- Hỏa Diễm Đao.

Ta sát, ngươi và Cưu Ma Trí có quan hệ gì?

Không thể không nói, tuy Ngô Địch không được tốt lắm, nhưng vũ kỹ của hắn vẫn rất đẹp mắt, nếu mình tu luyện, có thể tay không thi triển Hỏa Diễm Đao, như vậy sẽ càng phong cách.

Đi ra lăn lộn, uy lực của vũ kỹ không trọng yếu, trọng yếu là đẹp mắt!

Hắn vội vàng mở ra xem xét, trong lòng không khỏi lạnh một nửa, nguyên lai muốn tu luyện chiến kỹ này, nhất định phải là người giác tỉnh Hỏa nguyên tố.

Tổ An không có năng lực hỏa diễm, chỉ có thể hậm hực từ bỏ.

Bỗng nhiên hắn chú ý tới trong bí kíp nói, đây là một môn công pháp có tính trưởng thành, uy lực của chiêu thức tương quan với năng lực hỏa diễm của người sử dụng, năng lực hỏa diễm của ngươi càng mạnh, càng hi hữu, như vậy chiêu thức giống nhau, uy lực sẽ lớn hơn nhiều.

Tổ An nghĩ thầm khó trách Ngô Địch xui xẻo như vậy, mỗi lần đều chiến bại, chủ yếu là do hỏa diễm của hắn chỉ là hỏa diễm bình thường nhất, nếu Bùi Miên Mạn thi triển chiến kỹ này, không biết uy lực sẽ lớn hơn bao nhiêu lần.

- Được rồi, giữ lấy, tương lai coi như không thể dùng, cũng có thể cho Đại Mạn Mạn.

Tổ An thu bí tịch Hỏa Diễm Đao vào trong Lưu Ly Bảo Châu.

Sau đó hắn lại nhìn quyển sách thứ hai, trên đó viết bốn chữ Tụ Nguyên Cổ Thư.

- A?

Tổ An mở ra xem xét, phát hiện quyển sách này là dạy làm sao luyện chế đan dược.

Chỉ tiếc quyển sách này là tàn quyển, đằng sau thiếu thốn một bộ phận nội dung.

Nhưng nội dung phía trước giảng phương pháp luyện đan nhập môn, cùng với làm sao luyện chế Tụ Nguyên Đan, có thể đề cao nguyên khí của tu hành giả, gia tốc tu hành.

Nghĩ đến trước đó Mị Ly vừa đề cập qua, phải tăng tốc độ tu hành, cần tìm thiên tài địa bảo và các loại đan dược, không nghĩ tới nhanh như vậy liền có!

Chỉ dựa vào điểm nộ khí kiếm lấy Nguyên Khí Quả xác thực quá chậm, nếu Tụ Nguyên Đan có thể tăng cao tu vi, vậy hai bút cùng vẽ, ta chẳng phải sẽ cất cánh?

Bất quá tiếp tục nhìn xuống dưới, tâm Tổ An lạnh lại, bởi vì muốn luyện thành, điều kiện nhập môn là người giác tỉnh Hỏa nguyên tố, hơn nữa hỏa diễm càng trân quý hi hữu, luyện ra Tụ Nguyên Đan phẩm chất càng tốt, trợ giúp với tu hành giả mới càng lớn.

Nếu trước đó hắn còn cảm thấy luyện Hỏa Diễm Đao hay không không đáng kể, nhưng bây giờ tăng thêm Tụ Nguyên Cổ Thư, hắn lại ý thức được nhất định phải nghĩ biện pháp giác tỉnh năng lực Hỏa hệ.

Hắn tu luyện thăng cấp cần đan dược số lượng to lớn, không có khả năng mượn tay người khác, chỉ có thể dựa vào mình.

Thế nhưng nguyên tố Hỏa hệ, đâu phải muốn giác tỉnh thì giác tỉnh được.

Phải biết hắn đến Ngũ phẩm, thế nhưng một loại nguyên tố cũng không giác tỉnh được.

Tổ An thu liễm suy nghĩ, cất hết đồ vật, sau đó chôn Mễ lão đầu và Vi Hoàn, để bọn hắn nhập thổ vi an, vì ngăn ngừa thi thể của bọn hắn bị dã thú quấy rầy, hắn còn cố ý đào rất sâu, sau đó lấp đất lại.

Còn Ngô Địch, vốn hắn định lười quản, nhưng nể tình đối phương cống hiến hai quyển bí kíp, nên mới giúp hắn chôn.

Đương nhiên, bởi vì không có ngân phiếu, hắn không có cơ hội làm hàng xóm với hai vị Tông Sư.

Làm xong hết thảy, Tổ An mới trở về Minh Nguyệt Thành.

Trước đó Mễ lão đầu mang theo hắn bay dùng không bao lâu, nhưng hắn đi bộ thì không dễ dàng như vậy.

Không nói trong núi rừng có đầy Hung thú, chỉ nói khắp nơi rừng rậm cũng rất khó tìm được đường.

May mắn hiện tại tu vi tăng lên, các loại hack hộ thể, Hồng Long lợi hại nhất Long Ẩn Sơn cũng chết, cho nên chỉ cần cẩn thận, thì không quá lo lắng vấn đề an toàn.

Hơn một ngày sau, Tổ An trở lại Sở gia.

- A, sao người Sở gia ít như vậy?

Tổ An có chút kỳ quái.

Thậm chí ngay cả cửa lớn của Sở gia cũng mở ra.

Chẳng lẽ xảy ra chuyện gì?

Trong lòng hắn giật mình, vội vàng chạy tới.

Kết quả đụng vào một người, lại là Thành Thủ Bình.

- Cô... Cô... Cô gia?

Thành Thủ Bình xoa xoa mắt, có chút không dám tin kêu lên.

- Thế nào, lúc này mới bao lâu đã không nhận ra ta.

Nhìn gương mặt quen thuộc kia, tâm tình của Tổ An tốt hơn nhiều.

- Ngươi... Ngươi không phải bị hai Tông Sư bắt đi sao?

Thành Thủ Bình trợn mắt há hốc mồm hỏi.

- A?

Tổ An hiếu kỳ.

- Ngươi cũng biết đó là Tông Sư?

Thành Thủ Bình đáp:

- Trước đó nghe đám người Phong Đại Ngưu nói, mọi người rất lo lắng ngươi, phải biết đây chính là Tông Sư nha.

Tổ An hừ lạnh:

- Tông Sư tính là cái gì, ngăn được ta sao?

Hai mắt Thành Thủ Bình tỏa sáng:

- Cô gia quả nhiên thâm bất khả trắc, tiểu nhân kính ngưỡng cô gia giống như nước sông cuồn cuộn, liên miên bất tuyệt.

Hắn vừa nói vừa kêu lên:

- Cô gia trở về, cô gia trở về, cô gia quyền đấm cước đá hai vị Tông Sư, lông tóc không tổn hao gì trở về!

Nghe hắn tru lên, Tổ An cũng cảm thấy đỏ mặt, bất quá cảm giác được người thổi phồng tựa hồ không tệ, cũng minh bạch vì sao nhiều đại nhân vật thích nịnh hót như vậy.

Nghe được thanh âm của Thành Thủ Bình, Sở gia vốn an tĩnh thoáng cái náo nhiệt, vô số người chạy ra nhìn hắn.

Bình Luận (0)
Comment