Đao khí của Liễu Diệu thanh thế to lớn, nhưng ở trước mặt thuẫn bài lại biến thành nhỏ bé không đáng kể.
Phanh… đao khí trực tiếp nứt toác thành mấy đoạn, sau đó nát bấy.
Mà thuẫn bài thì sinh ra từng vòng gợn sóng, cuối cùng lại đứng sừng sững ở đó.
Tổ An một mực quan sát quá trình, hắn chú ý tới những rung động vừa rồi kia lan tràn ra, sau cùng phân tán lên tấm chắn của từng binh lính.
Lực lượng lại cường đại bị chia nhỏ mấy ngàn phần, cũng sẽ thành đuổi muỗi.
Tổ An làm sao có thể buông tha cơ hội tốt như vậy, cười hì hì nhìn Liễu Diệu:
- Không biết Liễu tướng quân còn có gì chỉ giáo hay không?
Bị hắn xem thường trào phúng, Liễu Diệu sắp tức điên.
Đến từ Liễu Diệu, điểm nộ khí +999!
- Có bản lĩnh ngươi đừng núp ở trong quân trận, đi ra ta chắp ngươi hai tay!
Liễu Diệu quát, tiểu ma-cà-bông này ngày bình thường gặp phải mình, một ngón tay cũng có thể bóp chết, kết quả lần này trốn ở trong quân trận, lại làm cho hắn không chỗ xuống tay.
Tổ An thở dài:
- Là ngươi ngốc hay ta khờ, ngươi Cửu phẩm đỉnh phong, để cho một hậu bối trẻ tuổi như ta đến đơn đấu với ngươi? Ta không nghe lầm chứ?
Đối phương vốn là địch nhân của Sở gia, dù thái độ của hắn tốt hơn, đối phương cũng không có khả năng buông tha Sở gia, đã như vậy, cần gì cố kỵ nhiều, trước thoải mái lại nói, thuận tiện còn có thể kiếm chút điểm nộ khí.
- Ngươi…
Liễu Diệu xém chút tắt thở, hắn cũng rõ ràng vừa rồi yêu cầu của mình rất không hợp lý, chủ yếu là bị bộ dáng tiểu nhân đắc chí của gia hỏa kia làm cho tức điên.
Đến từ Liễu Diệu, điểm nộ khí +991!
Lúc này Tạ Đạo Uẩn mở miệng:
- Liễu tướng quân, lần này Tổ công tử đến, chủ yếu là lo lắng cho an toàn của đám người Minh Nguyệt Công, xin tướng quân thông cảm cho hiếu tâm của hắn, để bọn hắn ở ngoại vi bảo hộ.
Liễu Diệu nhìn Tạ Đạo Uẩn, biết nàng là cho mình bậc thang, sắc mặt hơi hòa hoãn:
- Ngươi chính là thiên kim của Tạ Dịch, ta ở kinh thành cũng từng nghe nói tài danh của ngươi, vốn thời điểm Thái tử tuyển phi, ngươi cũng là một trong những người được lựa chọn, chúng ta còn xém chút thành thân thích.
Tổ An ngoài ý muốn nhìn Tạ Đạo Uẩn, không nghĩ tới nàng còn là một trong những người được lựa chọn làm Thái tử phi, đây chẳng phải nói ta xém chút ôm Thái tử phi sao?
Khuôn mặt Tạ Đạo Uẩn đỏ bừng:
- Liễu tướng quân nói giỡn, ta tự biết tài sơ học thiển, lại liễu yếu đào tơ, không xứng hầu hạ Thái tử.
Sự kiện này nàng cũng có chỗ nghe thấy, chỉ bất quá từ trên xuống dưới nhà họ Tạ đều rõ ràng, tuyển Thái tử phi cần suy tính rất nhiều, gia thế của Tạ gia còn chưa đủ kết làm thông gia với Thái tử, cho nên bọn họ đều không coi là chuyện đáng kể.
Lại nói, lấy “trí tuệ” của vị Thái tử kia, coi như chọn trúng nàng, nàng còn không tình nguyện đâu.
Liễu Diệu nói tiếp:
- Tại sao Tạ tiểu thư lại ở chỗ này? Vừa rồi nghe nói bọn họ bắt cóc con tin xông vào thành, chắc hẳn là ngươi a, hừ, bọn gia hỏa này quá vô pháp vô thiên, vậy mà công nhiên bắt giữ ái nữ của thành chủ, ngươi có ủy khuất gì cứ nói ra, bản tướng quân thay ngươi làm chủ!
Hắn đã hạ quyết tâm, chỉ cần nàng nói một câu, hắn liền dẫn thủ hạ cưỡng ép đánh giết Tổ An, nếu như những Hồng Bào Quân kia dám phản kháng, như vậy càng tốt.
Tuy nhân số của cấm quân ít, nhưng lực chiến đấu không thấp, còn có thể kéo quân đội của Tạ thành chủ vào cục.
Lui vạn bước mà nói, dù sau cùng thất bại, hắn muốn đi cũng dễ dàng, những Hồng Bào Quân kia có thể dựa vào trận hình đón lấy công kích của hắn, lại không thể ngăn được mình chạy trốn.
Mà Sở gia xung đột chính diện với cấm quân và thành quân, tuyệt đối là đại tội khám nhà diệt tộc, sự tình đằng sau căn bản không cần hắn quan tâm, cũng xem như hoàn thành nhiệm vụ lần này.
Ai biết Tạ Đạo Uẩn lại mỉm cười:
- Đa tạ hảo ý của Liễu tướng quân, ta và A Tổ là bằng hữu, hắn không có bắt cóc ta.
Nghe được lời này, Sở Ngọc Thành lấy cùi chỏ húc húc Sở Hồng Tài, nhỏ giọng nói:
- Ngươi nói vì sao A Tổ có nhiều mỹ nữ ưa thích như vậy? Rõ ràng luận nhan sắc luận dáng người, ta đều không kém hắn nha.
Sở Hồng Tài nhìn dáng người giống như thùng nước kia, nhịn không được cười lạnh:
- Ngươi chỉ bằng hắn ở điểm mặt dày.
Bất quá trong đầu hắn cũng hiện ra sự tình ở Thần Tiên Cư, lúc trước Thu Hồng Lệ đối với Tổ An cũng là bộ dáng tình ý kéo dài, ai u, nhớ tới liền đau lòng.
Đám Hồng Bào Quân hai mặt nhìn nhau, phải biết Sở đại tiểu thư ở trong lòng bọn họ đã là tiên nữ hạ phàm, không nghĩ tới bỗng nhiên gả cho một người nghe cũng chưa từng nghe qua.
Bọn hắn bí mật điều tra tin tức vị cô gia thần bí này không ít, những chuyện phong hoa tuyết nguyệt kia tự nhiên cũng có nghe thấy, không nghĩ tới hôm nay ngay cả thiên kim của thành chủ cũng ngã, hắn đến cùng có sở trường gì vậy?
Không giống tâm thái xem náo nhiệt của bọn hắn, sắc mặt của Liễu Diệu triệt để trầm xuống:
- Tạ tiểu thư, ngươi có biết ngươi đang nói cái gì không?
Tạ Đạo Uẩn vẫn tao nhã lễ phép nói:
- Vãn bối tự nhiên là biết.
Thấy nàng cứng rắn như thế, trong lòng Liễu Diệu có chút kinh nghi bất định, chẳng lẽ Sở gia đã triệt để ngã về bên Tề Vương? Xem ra cần phải mau chóng báo cáo cho hoàng hậu sự tình bên này.
Thấy hắn không mở miệng, Tổ An nói:
- Chúng ta muốn cầu kiến lão gia và phu nhân một chút, không biết Liễu tướng quân có thể cho chút thuận tiện không.
Liễu Diệu trợn mắt, gia hỏa này khinh người quá đáng!
Đến từ Liễu Diệu, điểm nộ khí +666!
Đúng lúc này, một tiếng cười trong trẻo truyền đến:
- Hiện tại Minh Nguyệt Công còn chưa bị định tội, không tính là phạm nhân, người trong nhà thăm viếng tự nhiên hợp tình hợp lý.