Không chỉ hắn, giữa sân tất cả mọi người đều nhìn thấy đôi mắt mỹ lệ kia.
Cả viện giống như đã không có Ngô Vương phi và những thị nữ kia tồn tại, chỉ còn lại đôi mắt màu tím này, mỹ lệ mà nguy hiểm.
Bỗng nhiên trong mắt xuất hiện vòng xoáy, tất cả mọi người cảm thấy tinh thần hoảng hốt, sau đó kìm lòng không được rơi vào.
- Ma tộc!
Hoàng Hôi Hồng dù sao cũng là Tú Y Sứ Giả, kiến thức rộng rãi, lập tức kịp phản ứng, nhưng lúc này đã trễ, thân thể không nghe sai khiến, cũng chỉ kiên trì nhiều hơn đồng bạn một lát, cả người liền rơi vào hắc ám.
Tổ An cảm thấy đầu chấn động, hắn vốn còn đang thưởng thức dáng người yểu điệu của Ngô Vương phi nha.
Ai biết bỗng nhiên thoáng cái, mỹ nhân trước mắt không còn, giữa thiên địa chỉ còn lại cặp mắt kia.
Hắn cũng cảm giác được cả người sắp rơi vào hỗn độn, bỗng nhiên ấn ký Bách Minh trong thân thể sáng lên, sau đó hóa thành một con chim tạo hình cổ quái ghé vào lỗ tai hắn vờn quanh.
Từng trận âm ba nhìn không thấy truyền đến, toàn thân Tổ An chấn động, trong mắt không còn cặp tử đồng kia nữa, tất cả mọi thứ khôi phục bình thường.
Không đúng, không bình thường, Hoàng Hôi Hồng, Tú Y Sứ Giả giống như ngốc đứng tại chỗ, giống như không thấy được người xung quanh.
Ngô Vương phi thì đi bộ nhàn nhã tới, dáng người yểu điệu kia, phối hợp dung nhan tuyệt mỹ, giống như tiên nữ trên trời hạ phàm, xung quanh hết thảy phàm phu tục tử đều không được nàng chú ý.
Khóe môi của nàng y nguyên treo nụ cười, bất quá không thánh khiết giống như trước đó, lúc này toàn thân nàng chỉ toát ra một loại yêu mị.
- Ta sát, thiên sứ và ma quỷ hoàn mỹ kết hợp.
Tổ An không ngừng đậu đen rau muống, nữ nhân này biến hóa phong cách cũng quá nhanh rồi.
Lúc này hắn chú ý tới, đôi mắt của đối phương đã biến thành màu tím, xem ra con mắt khủng bố màu tím vừa rồi chính là của nàng.
- Xong đời xong đời.
Tổ An nuốt nước miếng, nữ nhân này nói rõ là nhằm vào Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh, mình chiêu cáo thiên hạ vốn là muốn để thế lực khắp nơi tham dự, thăng bằng áp lực bên hoàng đế.
Ai biết đám người Hoàng Hôi Hồng quá ngu ngốc, bị người giải quyết dễ dàng như vậy.
Vừa rồi nữ nhân kia liếc nhìn, phảng phất như thi triển ma thuật, giải quyết tất cả thủ vệ trong sân, đừng nói lúc này mình bị hạ cấm chế, dù ở thời điểm bình thường cũng đánh không lại nàng, tiếp xuống làm sao bây giờ?
Ngô Vương phi đang đi về phía bên này, bỗng nhiên ồ một tiếng, dừng bước nhìn về phía gian phòng của Tang Hoằng:
- Nghe qua Tang đại nhân đa mưu túc trí, hôm nay gặp mặt quả nhiên danh bất hư truyền, rõ ràng tu vi bị cấm chế, nhưng vẫn tránh thoát được Thiên Ma Chi Nhãn.
Tang Hoằng vẫn nhắm chặt hai mắt, âm thầm thở dài:
- Không nghĩ tới vẫn không thể giấu diếm được ngươi, Ngô Vương phi thánh khiết thiện lương trong mắt thế nhân, lại là người trong Ma tộc, ta trước khi chết có thể phát hiện bí mật này, cũng không tính thua thiệt.
Ngô Vương phi nở nụ cười xinh đẹp:
- Tang đại nhân sợ ta diệt khẩu?
Tang Hoằng lạnh lùng nói:
- Chẳng lẽ sẽ không? Chẳng lẽ ngươi sẽ còn bốc lên mạo hiểm thân phận Ma tộc bại lộ buông tha ta?
Hắn còn có vài lời không nói ra, những thị nữ dưới tay nàng hơn phân nửa cũng là người Ma tộc, nhiều Ma tộc ở trong phủ như vậy, Ngô Vương không có khả năng không biết.
Cứ như vậy hắn ngày thường khiêm tốn sẽ thành quỷ dị, cấu kết với Ma tộc, hiển nhiên là mưu đồ rất lớn.
Ngô Vương phi cười:
- Không sai, không thể nào buông tha ngươi. Chỉ bất quá ngươi dù sao cũng là khâm phạm của triều đình, nếu ở chỗ chúng ta xảy ra chuyện cũng rất phiền phức, cho nên ta có biện pháp càng tốt hơn.
Thời điểm nói chuyện nàng đã đi tới gian phòng của Tang Hoằng, ngón tay thon dài điểm lên trán hắn, đôi mắt đẹp nở rộ ánh sáng tím, Tang Hoằng rên lên một tiếng, sau đó ngã xuống.
- Ngủ đi ngủ đi, chờ sau khi ngươi tỉnh lại sẽ quên vừa rồi phát sinh hết thảy.
Ngô Vương phi vừa nói vừa nhìn về phía gian phòng của Tổ An.
- Tiếp xuống tới phiên tiểu khả ái của chúng ta.
Nhìn Vân Vũ Tình mỉm cười đi tới gian phòng của mình, Tổ An nghĩ thầm… xong, phải ứng đối như thế nào đây?
Trong đầu hắn nhanh chóng suy nghĩ, đáng tiếc không đợi hắn nghĩ ra biện pháp, cửa đã bị đẩy ra.
Rơi vào đường cùng, hắn chỉ có thể giả vờ hai mắt vô thần, giống như đám người Hoàng Hôi Hồng.
Mọi người đều nói dã ngoại đụng phải gấu giả chết có thể trốn qua một kiếp, bây giờ mình chỉ có thể giả vờ bị Thiên Ma Chi Đồng gì kia khống chế, xem có thể tránh thoát một kiếp hay không.
Vân Vũ Tình vào nhà, sau đó tiện tay đóng cửa lại, có chút hăng hái đánh giá nam nhân trong phòng.
Dù sao mấy tháng trước gia hỏa này vẫn là một phế vật không có tiếng tăm gì, nhưng không chỉ cưới Minh Nguyệt Thành đệ nhất mỹ nhân làm vợ, hiện tại còn nổi tiếng cả thiên hạ.
Phải biết trên đời có rất nhiều cao thủ đỉnh phong cũng chưa chắc làm được nổi danh thiên hạ, kết quả hắn chỉ là một gia hỏa mới Ngũ phẩm đã làm được.
Vân Vũ Tình đi đến bên người Tổ An, chậm rãi vây xung quanh hắn, hiếu kỳ đánh giá.
- Dung mạo cũng không tệ, khó trách sẽ được Sở đại tiểu thư nhìn trúng. Bất quá lá gan không nhỏ, sau khi trở thành khâm phạm, lại còn dám ở địa bàn Ngô Vương mở miệng đùa giỡn ta.
Vân Vũ Tình hừ lạnh, hiển nhiên trước đó ở ngoài thành, Tổ An nghị luận không thể giấu diếm được lỗ tai của nàng.
Đến từ Vân Vũ Tình, điểm nộ khí +233!
Nghe nàng nói, Tổ An âm thầm kêu khổ, nữ nhân thật thù dai, đã qua lâu như vậy còn nhớ kỹ việc này.
Có điều hắn không thể không cảm thán mỹ mạo của đối phương kinh người, bây giờ đối phương cách gần như vậy dò xét hắn, hắn cũng có thể nhìn đối phương càng thêm rõ ràng, trên mặt nhìn không ra chút tì vết, da thịt mịn màng có thể làm cho bất kỳ nam nhân nào cũng mê muội.