Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 830 - Chương 830: Nhìn Thấu

Chương 830: Nhìn thấu Chương 830: Nhìn thấu

Càng nguy hiểm hơn là trên người nàng có dị hương, dường như không thuộc về hương phấn trên thị trường, chỉ ngửi thôi đã thấy si mê.

Nghĩ đến vừa rồi Tang Hoằng nói nữ nhân này là Ma tộc, chẳng lẽ nữ nhân Ma tộc đều xinh đẹp như thế, có chút không giống ta tưởng tượng nha.

- Ai u, xém chút quên chính sự.

Vân Vũ Tình vỗ đầu, một bộ bừng tỉnh đại ngộ, nhìn cực kỳ đáng yêu, chỉ bất quá vừa rồi thấy nàng đùa bỡn nhiều cao thủ ở trong lòng bàn tay, Tổ An căn bản không dám dùng đáng yêu để hình dung, chuẩn xác hơn phải gọi là đáng sợ.

- Ngươi thật có Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh?

Vân Vũ Tình rất tùy ý ngồi ở trước mặt hắn, tay trắng nhẹ nhàng gõ bàn, sau đó chậm rãi hỏi.

Dù sao môn thần công này chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết, cho tới bây giờ chưa từng nghe nói người nào luyện thành, nàng rất lo lắng đây là hoàng đế cố ý thiết lập ván cục, cho nên trước phải hỏi rõ ràng cho thỏa đáng.

- Có.

Tổ An lấy một loại ngữ khí mờ mịt đáp.

Hai mắt Vân Vũ Tình tỏa sáng, có điều nàng vẫn chưa yên tâm, tiếp tục hỏi:

- Thần công bí kíp như vậy, ngươi chỉ là người bình thường làm sao có được?

- Bởi vì nông dân trồng hoa Mễ lão đầu là thái giám trong hoàng cung trốn tới, năm đó là hắn phụ trách đi tìm Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh.

Tổ An đáp, hoàng đế đã biết trên người mình có Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh, như vậy những chuyện này sớm muộn gì cũng sẽ bị người biết, lén gạt cũng không có ý nghĩa.

Vân Vũ Tình âm thầm gật đầu, trước đó Ngô Vương và nàng cũng phân tích như vậy:

- Nhưng Mễ lão đầu và ngươi không thân chẳng quen, tại sao lại truyền thụ cho ngươi đồ vật trân quý như vậy?

Đây cũng là vấn đề nàng nghi hoặc nhất.

- Bởi vì hắn là thái giám, muốn tìm một lô đỉnh đoạt xá, nhìn ta dáng dấp đẹp trai, nên chọn trúng ta.

Tổ An đáp.

- Xem trọng dung mạo của ngươi?

Vân Vũ Tình đầu tiên là sững sờ, sau đó cười khúc khích, tiếng cười còn hay hơn chim hót.

- Có thể nghĩ bình thường ngươi tự luyến bực nào, ngay cả ở loại trạng thái hiện tại cũng có thể nói ra những lời này.

Tổ An:

- ...

- Được rồi.

Vân Vũ Tình thu hồi tiếng cười.

- Vậy đọc Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh cho ta nghe đi.

- Vâng.

Thần sắc của Tổ An chất phác đọc lên từng đoạn kinh văn.

- Kỳ Sơn ngọc nát Phượng Hoàng minh, phù dung khóc lộ hương lan cười. Thập nhị tiền môn dung lãnh quang...

Đối với cái này hắn đã sớm chuẩn bị, năm đó Hoàng Dung không phải dùng Cửu Âm Chân Kinh 7 phần thật 3 phần giả lừa thảm Âu Dương Phong sao, mình y dạng họa hồ lô là được.

Đại bộ phận là thật, như vậy mới giấu giếm được cao thủ chân chính; nhưng địa phương quan trọng thay đổi một chút, để bọn hắn không chỉ không luyện được, còn tẩu hỏa nhập ma.

Vân Vũ Tình vừa nghe vừa âm thầm gật đầu, đợi hắn đọc xong, trên mặt xuất hiện thần sắc giống như cười mà không phải cười:

- Khẩu quyết này ngược lại thâm ảo thần diệu, nếu như đổi thành người khác, chỉ sợ cũng bị ngươi lừa, đáng tiếc ngươi gặp phải ta.

Tổ An:

- ...

Trong lòng hắn giật mình, bất quá lập tức bình tĩnh lại, hắn lo lắng đối phương đang cố ý lừa dối mình, sau đó vẫn bất động thanh sắc, bảo trì bộ dáng si ngốc.

- Ngươi trấn định để cho ta rất bội phục.

Thấy hắn như vậy, Vân Vũ Tình khẽ cười.

- Đáng tiếc ngươi chưa quen thuộc đặc tính của Thiên Ma Chi Đồng, mới lộ ra sơ hở.

Vân Vũ Tình chậm rãi đứng lên, thuận thế sửa sang lại làn váy, tựa hồ mỗi thời mỗi khắc đều chú ý dung mạo của mình:

- Thiên Ma Chi Đồng xác thực có thể khống chế tâm trí con người, nhưng không thể hoàn toàn khống chế, chỉ có thể dẫn đạo hoàn thành mục đích của mình mà thôi.

- Nói thí dụ như trúng Thiên Ma Chi Đồng, nếu như ta lệnh đối phương đi tự sát, cái này vi phạm bản năng cầu sinh của nhân loại, hắn khẳng định sẽ kháng cự mệnh lệnh này. Nhưng nếu ta hắn dẫn tới bờ vực, bảo hắn bước ra một bước. Bước ra một bước chỉ là sự tình đơn giản, sẽ không làm đối phương kháng cự, hắn tự nhiên sẽ tuân theo mệnh lệnh này, cuối cùng vẫn đạt tới mục đích của ta.

- Đối với ngươi mà nói, Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh hẳn là đồ vật trọng yếu nhất, nói quan hệ tới tính mệnh của ngươi cũng không đủ, ngươi làm sao có thể dễ dàng nói ra như vậy?

Bị đối phương nhìn chằm chằm, Tổ An biết mình đã bị nhìn thấu, không khỏi thở dài:

- Vương phi tâm tư tỉ mỉ, thật là làm cho ta bội phục.

- Nói đến ta phải bội phục ngươi hơn, ngay cả những cao thủ ở bên ngoài kia cũng bị Thiên Ma Chi Đồng khống chế, ngươi rõ ràng đã bị giam cầm tu vi, vậy mà vẫn không bị Thiên Ma Chi Đồng ảnh hưởng, ngươi đến cùng làm sao làm được?

Cái miệng nhỏ nhắn của Vân Vũ Tình khẽ nhếch, biểu lộ sợ hãi thán phục.

Tổ An mỉm cười:

- Tự nhiên là nhờ Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh.

Hiện tại hắn chỉ có thể dựa vào cái này làm thẻ đánh bạc, tự nhiên phải thổi Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh càng lợi hại càng tốt.

- Ta cũng đoán như thế.

Vân Vũ Tình hé miệng cười duyên, vẻ ôn nhu kia đủ để cho bất luận nam nhân nào cũng sẽ mềm nhũn.

- Chúng ta nói chính sự đi, ngươi làm sao mới nguyện ý giao Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh ra?

Tổ An lắc đầu:

- Vấn đề này ta phải hỏi ngươi, ngươi đến cùng dùng điều kiện gì trao đổi với ta?

Thần sắc của Vân Vũ Tình lạnh lẽo:

- Chắc hẳn các hạ còn không rõ tình cảnh của ngươi lúc này, hiện tại ngươi chỉ là tù nhân, đừng nói bây giờ tu vi của ngươi bị giam cầm, coi như tu vi của ngươi khôi phục, ta muốn giết ngươi cũng dễ như trở bàn tay, ngươi có tư cách gì nói điều kiện với ta?

Thần sắc của Tổ An bình tĩnh:

- Vương phi đừng khoác lác, ngươi dám giết ta sao? Mọi người đều biết ta ở Ngô Vương Phủ các ngươi, nếu ta bị giết ở chỗ này, ngươi và Ngô Vương làm sao thoát được quan hệ? Đến thời điểm hoàng thượng tức giận, lấy tu vi của hắn, muốn giết các ngươi khó sao?

Bình Luận (0)
Comment