Vừa nói vừa nhìn đám người Hoàng Hôi Hồng:
- Ngươi phí công phu lớn như vậy chỉ khống chế bọn họ, lại không có giết, chắc hẳn cũng là muốn giấu giếm?
Hắn cũng vừa vặn nghĩ rõ ràng hết thảy, cho nên tâm tình kinh hoảng dần dần trấn định lại.
Vân Vũ Tình kinh ngạc liếc hắn một cái:
- Ngươi thật làm cho ta lau mắt mà nhìn, không chỉ núi đổ ở trước mặt mà không thay đổi, còn có tư duy kín đáo như vậy, khó trách có thể được Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh, trở thành đối tượng làm người khắp thiên hạ đỏ mắt.
- Được Vương phi đại mỹ nhân khen như vậy, trong lòng thật quá thoải mái.
Biểu lộ của Tổ An cực kỳ hưởng thụ.
- Còn có từ ngữ hoa lệ gì, Vương phi nhanh nói tiếp đi.
Vân Vũ Tình:
- ...
Có điều rất nhanh nàng nhoẻn miệng cười:
- Ngươi cảm thấy ta thế nào, đẹp không?
Tổ An nhướng mày, không chút kiêng kỵ đánh giá giai nhân gần trong gang tấc:
- Bình thường hỏi loại vấn đề này, tiếp xuống sẽ bắt đầu sử dụng mỹ nhân kế, hi vọng Vương phi đừng để ta thất vọng.
Vân Vũ Tình kinh ngạc:
- Ngươi thật đặc biệt, không giống nam nhân bình thường khác.
Tổ An cười ha ha:
- Ta không giống nam nhân bình thường nhiều chỗ lắm, Vương phi có muốn thử xem không?
Chú ý tới ánh mắt tràn ngập xâm lược kia của hắn, Vân Vũ Tình biết hắn đang đùa giỡn mình, có điều nàng không để ý, ngược lại cười ngọt ngào:
- Ngươi vẫn chưa trả lời vấn đề người ta hỏi?
Nghĩ đến vấn đề vừa rồi của nàng, Tổ An cười.
- Vương phi cần gì biết rõ còn cố hỏi, nếu như ngươi không đẹp, thiên hạ không còn mỹ nhân.
- Vậy không biết ở trong lòng của ngươi có thể xếp thứ mấy?
Trong mắt Vân Vũ Tình ẩn ẩn hiện ra ánh nước, lóng lánh sáng long lanh.
Tổ An âm thầm cảnh giác, nữ nhân này cố ý nói chuyện phiếm với hắn, hơn phân nửa là muốn mình giảm cảnh giác, sau đó tìm sơ hở khống chế mình?
Cho nên hắn không theo thói quen ra bài:
- Đại khái có thể xếp vào mười vị trí đầu.
- Mười vị trí đầu?
Mặc dù biết đối phương cố ý nói như vậy, nhưng trong lòng Vân Vũ Tình vẫn có chút tức giận.
- Không nghĩ tới công tử tuổi còn trẻ, gặp qua mỹ nhân lại không ít, không biết trong suy nghĩ của công tử, nữ nhân xinh đẹp hơn ta có những ai?
Đến từ Vân Vũ Tình, điểm nộ khí +444!
Tổ An âm thầm bật cười, nữ nhân nha, ngày bình thường lại mây trôi nước chảy, nhưng ở phương diện này đều rất hẹp hòi.
Hắn ho nhẹ một tiếng:
- Xếp thứ nhất đương nhiên là thê tử của ta.
Vân Vũ Tình gật đầu:
- Sở đại tiểu thư có danh xưng đệ nhất mỹ nhân Minh Nguyệt Thành, lại thêm là thê tử của ngươi, xếp số một ở trong lòng của ngươi có thể lý giải, cái khác là ai?
- Thứ hai là kinh thành đệ nhất mỹ nhân Ngọc Yên La, so với nàng, ngươi còn kém chút phong vận.
Tổ An nói.
- Ngươi biết Ngọc Yên La?
Nghe được cái tên này, trong mắt Vân Vũ Tình lóe lên dị sắc.
- Đâu chỉ nhận biết, ta còn cứu nàng một mạng, nàng nói sẽ báo đáp ta, kết quả quay đầu không thấy bóng dáng, nói tới chuyện này ta liền tức giận.
Tổ An hậm hực nói, lần trước Ngọc Yên La mở cho hắn ngân phiếu khống, kết quả mấy tháng cũng không nhìn thấy nàng ở Minh Nguyệt Thành.
- Nói không chừng người ta có chuyện gì gấp nha.
Trong mắt Vân Vũ Tình tinh quang lấp lóe, cười hì hì nói.
- Lúc trước Ngọc mỹ nhân vang dội kinh thành, xếp trước ta ta cũng tán thành? Còn có ai?
- Thứ ba đương nhiên là Bùi Miên Mạn.
Tổ An đáp.
- Bùi tiểu thư, ngược lại nghe nói qua danh tiếng của nàng, không nghĩ tới xinh đẹp như thế, lần sau có cơ hội ta nhất định phải đi nhìn một chút.
Tuy Vân Vũ Tình nói như vậy, nhưng trong lòng xem thường.
- Yên tâm đi, ngươi không so được.
Tổ An vừa nói ánh mắt vừa nhìn ngực nàng.
- Tuy dáng người của ngươi không tệ, nhưng so với nàng vẫn kém chút.
Vân Vũ Tình:
- ...
Nàng làm sao nghe không ra ý tứ trong lời nói của đối phương, gia hỏa này thật là một hỗn đản!
Đến từ Vân Vũ Tình, điểm nộ khí +514!
Thấy có hiệu quả, Tổ An tiếp tục nói:
- Thứ tư chính là Khương hiệu trưởng của Minh Nguyệt Học Viện, vận vị thành thục trên người nàng, tăng thêm đôi chân dài phối hợp các loại tất chân, Vương phi cũng không so được, đương nhiên nếu Vương phi không để ý, lộ chân ra để cho ta nhìn một chút, ta có thể đánh giá công bằng hơn.
Vân Vũ Tình:
- ...
Nhìn gia hỏa kia chậm rãi nói, nàng cảm thấy mình sắp phát điên.
Đây là thần tiên gì a, chẳng lẽ hắn không rõ tình huống của mình bây giờ không? Vậy mà thật ở nơi này bình luận các đại mỹ nhân?
Đến từ Vân Vũ Tình, điểm nộ khí +666!
- Xem ra Vương phi không có lòng tin so sánh, vậy chúng ta nói cái kế tiếp, thứ năm là nữ lão sư Thương Lưu Ngư, người đẹp thiện tâm còn tinh thông âm luật, trên người lại có một loại khí chất xuất trần thoát tục, hoàn toàn không giống kiểu giả vờ như Vương phi, nàng thờ ơ với vạn sự vạn vật, giống như thần tiên đang nhìn nhân gian, ai, vốn ta cho rằng ta và nàng quan hệ rất tốt, kết quả ta xảy ra chuyện, nàng không đến thăm ta, ngươi nói nàng có phải quá lạnh lùng hay không?
Tổ An càng nói càng kích động.
Vân Vũ Tình:
- ...
- Thứ sáu là...
Tổ An còn chưa nói xong, đã bị nàng đánh gãy.
- Đủ rồi!
Vân Vũ Tình tức đến xạm mặt lại, vốn chỉ thuận miệng trêu chọc hắn, ai biết hắn thật nghiêm túc phân tích, càng nghe càng nổi điên.
Tổ An bĩu môi, nghĩ thầm chỉ như vậy đã chịu không được? Còn có Hoàng Hậu tỷ tỷ nhà ta chưa lộ ra đâu, cầm nàng ra so sánh với các ngươi quả thực là khinh nhờn mỹ mạo của nàng.
Vụng trộm vuốt mông ngựa, đáng tiếc Mị Ly không có chút phản ứng, xem ra nữ nhân này là thật ngủ say.