Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 832 - Chương 832: Điều Kiện Không Có Khả Năng Tiếp Nhận (2)

Chương 832: Điều kiện không có khả năng tiếp nhận (2) Chương 832: Điều kiện không có khả năng tiếp nhận (2)

- Xém chút trúng kế của ngươi, ngươi cố ý nói nhăng nói cuội, là muốn kéo dài thời gian, chờ đám người Lương Vương trở về sao?

Vân Vũ Tình hừ lạnh.

- Ta khuyên ngươi bỏ ý định này đi, có Ngô Vương kéo lấy, bọn họ không có khả năng trở về.

Tổ An thầm than nữ nhân này thật khôn khéo, có điều hắn lại cười nói:

- Vương phi nói gì vậy chứ, hai lão già nát rượu kia nào có tú sắc khả xan như Vương phi?

- Lão già nát rượu?

Nghe được đánh giá này, Vân Vũ Tình đầu tiên là sững sờ, sau đó cười khúc khích.

- Không tệ, thật là hai lão già nát rượu.

Hai người kia một đường liếc trộm còn tưởng nàng không biết, hừ, hai gia hỏa già mà không kính.

So sánh mà nói nàng càng chán ghét Liễu Diệu, dù sao hắn luôn nhằm vào Ngô Vương.

Có điều nàng rất nhanh tập trung ý chí, đôi mắt đẹp chuyên chú nhìn Tổ An:

- Công tử như vậy thật để người ta khó khăn, giết lại không thể giết, đánh lại không nỡ đánh, ngươi bảo ta nên làm cái gì bây giờ?

- Vương phi có thể thử sử dụng mỹ nhân kế với ta, ta người này mềm không được cứng không xong, chỉ dính mỹ nhân kế.

Tổ An ngồi nghiêm chỉnh nói.

Vân Vũ Tình:

- ...

- Trong sân có 18 tên thiếp thân thị nữ, đều là thiếu nữ xinh đẹp từ trong Ma tộc tuyển chọn tỉ mỉ ra.

Tay nàng nhẹ nhàng chỉ vào ngoài cửa sổ.

- Chỉ cần ngươi giao đồ vật cho ta, thì cứ tùy tiện tuyển, đương nhiên nếu như thể lực của ngươi chịu nổi, muốn hết cũng không phải không được.

Tổ An lắc đầu:

- Không muốn, các nàng cộng lại cũng không bằng đầu ngón tay của Vương phi.

- Ngươi muốn ta?

Biểu lộ của Vân Vũ Tình giống như cười mà không phải cười, trong mắt lóe lên ánh sáng nguy hiểm.

- Vừa rồi không phải còn nói ta kém những cô gái ngươi biết sao?

- Ta là loại luôn cho điểm người thân cao, Vương phi có thể thử cải biến ý nghĩ của ta một chút?

Tổ An cũng không thèm đếm xỉa, dù sao có thân phận là khâm phạm hoàng đế chỉ tên muốn, đối phương không dám giết hắn, cũng không có khả năng đánh tàn phế hoặc làm thần chí của hắn xảy ra vấn đề, như vậy mình còn sợ cái gì?

- Lá gan của ngươi rất lớn, ngày bình thường dám mạo phạm ta như vậy, Ngô Vương sẽ băm hắn ra cho chó ăn.

Vân Vũ Tình lạnh lùng nói.

Tổ An cười:

- Nhưng hôm nay ngươi tới là do Ngô Vương bày mưu đặt kế, hắn có nói để ngươi dùng mỹ nhân kế hay không?

Vân Vũ Tình nhíu mày, hiển nhiên lời nói của hắn đâm trúng tâm sự của nàng.

Tổ An nói tiếp:

- Chắc hẳn Vương phi cũng biết, lần này ta bị áp vào kinh hẳn phải chết không thể nghi ngờ, đã như vậy, còn không bằng tìm ai mua giá cao mà bán.

Thần sắc của Vân Vũ Tình hơi dãn ra:

- Công tử đã nguyện ý nói, vậy thì dễ làm, chúng ta có thành ý rất lớn, công tử muốn vàng bạc châu báo hoặc pháp khí tu hành gì, chỉ cần chúng ta có, tất nhiên sẽ thỏa mãn công tử.

So với Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh trong truyền thuyết, dù bán sạch Ngô Vương Phủ cũng đáng.

- Đồ vật ta muốn vừa rồi không phải đã nói sao.

Tổ An nhìn nàng.

- Dù sao cũng phải chết, những vật ngoài thân kia ta lấy có ích lợi gì? Có câu chết dưới hoa mẫu đơn làm quỷ cũng phong lưu, nếu có thể được Vương phi, cũng coi như không uổng kiếp này.

Dù sao hắn cũng không có ý định thật nói chuyện làm ăn, dứt khoát đưa ra điều kiện mà mặc kệ là Ngô Vương hay Ngô Vương phi đều không có khả năng tiếp nhận.

Ai biết sắc mặt của Vân Vũ Tình âm tình biến hóa, cuối cùng gật đầu, ôn nhu nói:

- Được!

Tổ An:

- ? ? ?

Vương phi có ý gì, hắn vốn là muốn rao giá trên trời, sau đó chờ đối phương trả giá trì hoãn thời gian, ai biết nàng lại trực tiếp đáp ứng?

Thời điểm hắn còn muốn hỏi, bỗng nhiên trong mắt Vân Vũ Tình phát ra ánh sáng màu tím.

Trong nháy mắt đó, hắn cảm thấy mình như rơi vào một thế giới màu tím, xung quanh cái gì cũng không nhìn thấy, trừ từng mảnh từng mảnh màu tím yêu dị.

Rất nhanh hắn cảm thấy mình mất đi khống chế với thân thể, sau đó ý thức cũng bắt đầu mơ hồ.

Thời điểm ý thức sắp triệt để luân hãm, ấn ký Bách Minh trong thân thể hắn bỗng nhiên sáng lên.

Ngay sau đó, một cự điểu màu đỏ tươi bay ra, phảng phất như phát tiết bất mãn khi bị khiêu khích, nó thỏa thích bay lượn ở trong thế giới màu tím, những nơi bóng dáng đỏ tươi bay qua, ánh sáng màu tím tiêu tán.

Đợi màn trời màu tím bị Bách Minh triệt để phá vỡ, ý thức của Tổ An cũng dần dần khôi phục thanh tỉnh.

Bên cạnh ưm một tiếng, chỉ thấy khuôn mặt của Vân Vũ Tình trắng xám, khóe môi chảy ra một vệt máu, hiển nhiên vừa rồi bị thương tổn không nhẹ.

Trong hai con ngươi nàng ánh sáng màu tím hỗn loạn, sau đó nhanh chóng tiêu tán, chỉ tiếc nàng không có ý thức được có một vệt màu đỏ nhỏ đến không thể thấy cũng trà trộn vào.

- Vừa rồi quái điểu màu đỏ kia là cái gì?

Vân Vũ Tình sợ hãi nói, tuy Bách Minh vô hình vô tướng, nhưng vừa rồi là ở trong thế giới tinh thần của nàng giao phong, nàng vẫn có thể cảm thụ được.

Tổ An sợ hãi không thôi, may mắn trước đó không lâu giác tỉnh kỹ năng Bách Minh, nếu không bị nữ nhân này bán còn thay nàng kiếm tiền.

- Đó là bí mật.

Tổ An cười không nói.

- Bí mật có thể để nam nhân càng có mị lực.

Vân Vũ Tình:

- ...

Sao gia hỏa này chán ghét như vậy!

Tổ An nói:

- Ta nói Vương phi, ngươi có chút không tử tế nha, vừa rồi mọi người rõ ràng là nói chuyện làm ăn, kết quả ngươi lại đánh lén, cái này tính toán là chuyện gì?

Vân Vũ Tình cười ngọt ngào:

- Chẳng lẽ ngươi không biết nữ nhân thiện biến, cho nên không thể tùy tiện tin tưởng nữ nhân nha.

Tổ An hừ lạnh:

- Dù sao ta mặc kệ, ta cảm giác thành ý của ta bị làm nhục, ngươi làm sao bồi thường tổn thất tinh thần cho ta?

Bình Luận (0)
Comment