Vân Vũ Tình đỏ bừng cả mặt.
- Cho nên lần này trở về là cố ý tìm ngươi thương lượng, xem có thể tìm đồ vật khác đánh động hắn không.
- Khinh người quá đáng!
Ngô Vương giận tím mặt.
- Hắn chỉ là một lưu manh phố phường, có thể dính vào Sở đại tiểu thư đã là phần một tổ tiên bốc khói xanh, lại còn dám đánh chủ ý tới Vương phi của ta!
Đến từ Triệu Ngạn, điểm nộ khí +666!
Vừa nói vừa ho kịch liệt.
Thấy trượng phu tức giận như vậy, trong lòng Vân Vũ Tình ngòn ngọt, vội vàng chạy tới vỗ nhè nhẹ sau lưng hắn:
- Phu quân đừng tức giận ảnh hưởng thân thể, gia hỏa kia bất quá chỉ là du côn lưu manh, trong lòng căn bản không biết cái gì gọi là kính nể, tùy tiện nói lời hỗn trướng mà thôi, chúng ta suy nghĩ xem có thể dùng đồ vật gì đả động hắn.
- Tốt!
Ngô Vương gật đầu, trong mắt tinh quang lấp lóe, không biết lại nghĩ cái gì.
Sau đó hai vợ chồng bắt đầu thương lượng đồ vật gì có thể đánh động Tổ An, nói rất nhiều, nhưng cuối cùng đều bị phủ định.
Sau cùng còn lại hai ba phương án có khả năng nhất thành công.
Ngô Vương có chút lo lắng:
- Ngươi nói những điều kiện này Tổ An sẽ tiếp nhận hay không?
Vân Vũ Tình lắc đầu:
- Ta cũng không biết, từ vừa rồi tiếp xúc đến xem, người này rất tà, ta không mò ra phương thức tư duy của hắn.
Ngô Vương hậm hực:
- Hừ, nếu không phải có chỗ cố kỵ, bản Vương sẽ bắt gia hỏa này nghiêm hình tra tấn một phen, hắn tự nhiên sẽ nói, kết quả bây giờ lại bị hắn nắm mũi dẫn đi.
Vân Vũ Tình nhíu mày, hiển nhiên cũng có ý nghĩ như vậy.
Ngô Vương do dự một chút, bỗng nhiên nói:
- Vũ Tình, nếu như sau cùng hắn đều không đồng ý, ngươi làm sao bây giờ?
Vân Vũ Tình rơi vào trầm tư:
- Vậy lại lưu đám người Lương Vương thêm một ngày, cùng hắn trò chuyện mấy lần, luôn có thể nghĩ ra biện pháp.
Ngô Vương lắc đầu:
- Đám người Lương Vương gánh vác nhiệm vụ áp giải khâm phạm, ta có thể kéo một ngày đã là cực hạn, tuyệt đối không có khả năng lưu bọn hắn ở nơi này ba ngày.
Vân Vũ Tình thở dài một hơi:
- Vậy chỉ sợ phải từ bỏ, dù sao đánh chủ ý tới Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh là bốc lên mạo hiểm đắc tội hoàng thượng, từ bỏ cũng chưa hẳn là chuyện xấu.
- Không được!
Ngô Vương chém đinh chặt sắt cự tuyệt.
- Tuyệt đối không được, bởi vì ta không phải Hoàng Hậu sinh, cho nên chỉ có thể bị đày đến lãnh địa xa xôi, mà đại ca của ta, rõ ràng là củi mục, nhưng bởi vì Hoàng Hậu sinh, liền lên làm Thái Tử, dựa vào cái gì! Cho nên những năm này ta âm thầm mưu đồ, muốn lấy được đồ vật ta nên có!
- Đáng tiếc tư nguyên mà ta có thể sử dụng quá ít, cho tới nay không nhìn thấy hi vọng, lần này Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh xuất hiện là thượng thiên cho ta cơ hội, ta tuyệt đối không thể bỏ qua!
Vân Vũ Tình khuyên:
- Nhưng chúng ta đã hết sức, rất nhiều chuyện không có cách nào cưỡng cầu.
- Không, chúng ta còn chưa hết sức.
Ngô Vương nhìn chằm chằm khuôn mặt tuyệt mỹ của thê tử.
- Ta nói là nếu như, nếu như mấy phương án vừa rồi đều không cách nào để Tổ An tiếp nhận, vậy ngươi đáp ứng hắn.
- Đáp ứng hắn cái gì?
Vân Vũ Tình trong lúc nhất thời chưa có lấy lại tinh thần.
Ngô Vương có chút do dự, bất quá cuối cùng vẫn nói:
- Đương nhiên là đáp ứng điều kiện hắn nói.
- A?
Gương mặt của Vân Vũ Tình tái nhợt, kinh ngạc nhìn trượng phu của mình.
Phải biết trước đó bị Tổ An dùng kế hôn, nàng còn cảm thấy có lỗi với trượng phu, nội tâm áy náy, ai biết quay đầu trượng phu lại để mình đi bồi nam nhân khác?
Đã nói rõ ràng, Ngô Vương cũng không giả vờ nữa:
- Vũ Tình, ngươi hẳn phải biết cơ hội lần này đối với ta ý nghĩa như thế nào, mà ta có thể leo lên hoàng vị hay không, đối với Ma tộc các ngươi lại có ý vị như thế nào.
Vân Vũ Tình cắn chặt môi không lên tiếng, tuy nàng rõ ràng những đạo lý này, nhưng nghĩ tới trượng phu vì những thứ này giao mình cho khác nam nhân, nàng vẫn không ngăn được thương tâm, giống như toàn thân không còn khí lực.
Nhìn bộ dáng của thê tử, trong lòng Ngô Vương đau xót, có điều rất nhanh hắn liền kiên định niềm tin, bởi vì có câu người thành đại sự không câu nệ tiểu tiết, so với có được cơ hội lên làm Nhân Hoàng, chút hi sinh ấy căn bản không là cái gì, về sau lên ngôi, còn sợ không có mỹ nhân.
Hắn nói tiếp:
- Hơn nữa ta còn có chút lo lắng, từ tình báo trước đó còn có ngươi miêu tả, Tổ An kia vô cùng giảo hoạt, dù hắn thật nói ra Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh, chúng ta cũng không cách nào nghiệm chứng khẩu quyết thật giả.
- Gia hỏa kia xác thực rất láu cá.
Nghĩ đến Tổ An mới đầu còn giả vờ bị khống chế, dùng khẩu quyết giả lừa gạt mình, Vân Vũ Tình tràn đầy đồng cảm nói.
- Cho nên mới cần ngươi đi nghiệm chứng.
Ngô Vương nhìn thê tử.
- Theo ta biết rõ, Ma tộc các ngươi có một môn công pháp, có thể thông qua thời điểm cùng người giao hoan, cảm thụ nguyên khí trong cơ thể đối phương lưu chuyển, như vậy coi như đối phương nói cho ngươi khẩu quyết giả, ngươi cũng có thể được thật, người khác lại không có năng lực này.
Sắc mặt Vân Vũ Tình trắng nhợt, trong hoàng thất Ma tộc thật có môn công pháp này, chỉ là nàng không nghĩ tới mình sẽ có một ngày vận dụng môn kỹ năng kia.
Lúc này tâm tình của Ngô Vương ngũ vị tạp trần, một phương diện nghĩ đến thê tử kiều diễm như hoa bị nam nhân khác chà đạp hắn rất đau lòng, một phương diện khác nghĩ đến rốt cục có cơ hội lật bàn thì hưng phấn không thôi.
Nhưng chính hắn cũng có chút không xác định, mình chỉ bởi vì việc này mà hưng phấn sao.
Thấy thê tử thủy chung không nói lời nào, Ngô Vương lại cải biến một loại sách lược thuyết phục:
- Vũ Tình, chúng ta đã thành thân rất nhiều năm a.