Đúng lúc này, phía sau nàng mấy mét, bỗng nhiên trống rỗng xuất hiện một gợn sóng giống như lỗ đen, sau đó một bóng người từ bên trong bắn ra, trường kiếm nháy mắt đâm đến hậu tâm của nàng.
Thích khách lựa chọn thời cơ vô cùng xảo diệu, hiện tại Vân Vũ Tình vừa đạt đến cao triều, đầu óc trong nháy mắt trống không, tuy biết rất rõ là nguy hiểm tới gần, nhưng trong thời gian ngắn ngủi toàn thân nàng run rẩy, căn bản không có cách nào kịp phản ứng.
Hiển nhiên thích khách cũng rõ ràng trong phòng uy hiếp lớn nhất chính là nàng, cho nên bắt lấy cơ hội ngàn năm một thuở kia từ sau lưng nàng đâm vào, lấy lực đạo của một kiếm kia, đủ để xâu hai người thành chuỗi mứt quả.
Vân Vũ Tình đưa lưng về phía thích khách, toàn thân vô lực né tránh, Tổ An lại thấy rất rõ ràng.
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, hắn vội vàng ôm lấy nàng đổi vị trí, dùng sau lưng mình ngăn trường kiếm của thích khách.
Phốc phốc!
Kiếm của thích khách không chút huyền niệm đâm vào thân thể hắn, thậm chí còn từ trước ngực lộ ra một đoạn nhỏ mũi kiếm đâm trúng Vân Vũ Tình.
Da thịt trắng như tuyết của nàng bị máu tươi nhiễm đỏ, cũng không biết là máu của Tổ An hay máu của nàng.
Thích khách giật nảy mình, hiển nhiên cường độ thân thể của đối phương vượt quá dự liệu của hắn, phải biết dựa theo hắn tính toán, một kiếm này đủ để xâu hai người thành một chuỗi, kết quả hiện tại chỉ miễn cưỡng đâm xuyên người.
Vân Vũ Tình rốt cục kịp phản ứng, phất tay một cái, một cỗ chưởng lực sắc bén vỗ tới ngực đối phương.
Hiển nhiên thích khách cũng có chút giật mình vì tu vi của nàng, vội vàng lùi về, tránh thoát một kích trí mệnh.
Vân Vũ Tình vội vàng vẫy tay, y phục bay tới khoác lên người, sự tình mau lẹ ngắn ngủi, làm cho cả người nàng run rẩy, hoa tâm lại tiết thân lần nữa, chỉ có thể ôm chặt Tổ An cắn răng, sợ phát ra thanh âm xấu hổ.
Thích khách không có lập tức công kích, vừa rồi trong nháy mắt đó để hắn rõ ràng Ngô Vương phi lợi hại, không dám tùy ý liều lĩnh.
Ánh mắt dâm tà liếc nhìn bắp đùi trắng như tuyết, trong đầu thích khách hiện ra cảnh đẹp vừa rồi nhìn thấy... bởi vì hai người ôm sát, hắn chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng và một phần mông, thế nhưng cũng đủ làm cho người huyết mạch sôi sục.
- Ám Dạ Tinh Linh? Đến cùng là ai phái ngươi đến!
Vân Vũ Tình nhận ra chủng tộc của hắn, vốn là lạnh lùng thẩm vấn đối phương, nhưng bởi ôm chặt Tổ An, còn không có hoàn toàn từ trong cao triều vừa rồi khôi phục lại, thanh âm khó tránh khỏi mang theo mị thái.
Thích khách kia cũng không trả lời vấn đề của nàng, ngược lại hài hước nói:
- Thế nhân đều nói Ngô Vương phi đẹp như tiên nữ, cao quý thuần khiết, hôm nay gặp mặt, đẹp như tiên nữ thì không sai, bất quá cao quý thuần khiết...
Thời điểm hắn nói chuyện còn cố ý liếc nhìn vị trí giao hoan của hai người, trong miệng chậc chậc rung động:
- Chậc chậc chậc, quả nhiên là bề ngoài quý phụ, bên trong dâm phụ. Bất quá cũng khó trách, kết cấu thân thể của gia hỏa này cứng rắn như vậy, ngay cả kiếm của ta cũng xém chút đâm không thủng, chắc hẳn địa phương kia cũng như thế, khó trách làm cho Vương phi thần hồn điên đảo.
- Vô sỉ!
Vân Vũ Tình giận tím mặt, vô ý thức đứng dậy muốn giết đối phương, ai biết vừa động toàn thân run lên, mi vặn chặt, cả người ngồi trở lại.
Thích khách kia nhạy bén bắt lấy sơ hở trong chớp nhoáng này, chỉ lưu lại một tàn ảnh, cả người hóa thành trong suốt, không còn nhìn thấy tung tích của hắn, nhưng trong phòng lại vang lên tiếng cười không kiêng nể gì cả:
- Ha ha ha, ngươi lén trượng phu làm ra loại sự tình này, đến cùng là ta vô sỉ hay ngươi vô sỉ!
Hiển nhiên hắn là muốn dùng ngôn ngữ kích thích để đối phương tâm thần đại loạn, lộ ra sơ hở.
Đáng tiếc Vân Vũ Tình không bị ảnh hưởng, bởi vì sự tình hôm nay nàng không có lén trượng phu, nói cho cùng là trượng phu buộc nàng đến, bởi vậy trong nội tâm nàng không có chút cảm giác áy náy.
Lúc này trong phòng bỗng nhiên xuất hiện ánh sáng màu tím, một đôi mắt mỹ lệ to lớn xuất hiện ở giữa không trung.
Ám Dạ Tinh Linh vốn trong suốt vô hình ở trong thế giới màu tím kia không chỗ che thân, hắn không khỏi hoảng hốt:
- Thiên Ma Chi Đồng!
Hắn phản ứng cũng nhanh, vội vàng nhắm mắt lại, đáng tiếc đã muộn, bị Thiên Ma Chi Đồng ảnh hưởng, thân hình ngừng một lát.
Đúng lúc này, một đạo quang tuyến bắn nhanh đến, tóc gáy toàn thân hắn dựng đứng, trong nháy mắt đó hắn có thể cảm nhận được tử vong tới gần.
Hắn không dám giữ lại, cả người nhất thời tràn ngập ra từng đoàn từng đoàn hắc ảnh, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc thoát khỏi Thiên Ma Chi Đồng khống chế, tránh đi chỗ hiểm.
Chỉ bất quá vẫn chưa hoàn toàn tránh thoát, thân thể bị quang tuyến màu tím đánh trúng, nhất thời xuất hiện một lỗ máu.
Trong lòng hắn hoảng hốt, biết Ngô Vương phi ngày bình thường mềm mại yếu ớt kia thực lực viễn siêu mình tưởng tượng, không còn dám dừng lại, ở bên người triệu hồi ra một thông đạo giống như tấm gương màu đen, cả người vội vàng xông vào.
Mặc dù hôm nay không ám sát thành công, nhưng lại biết được bí mật của Ngô Vương phi, hơn nữa Ngô Vương phi lại còn là Ma tộc, mặc kệ cái nào, đều là tin tức to lớn, có thể mang đến cho thế lực của mình vô số chỗ tốt.
Vân Vũ Tình cũng rõ ràng điểm này, nàng tuyệt đối không cho phép sự tình hôm nay bộc lộ, cho nên vừa ra tay chính là sát chiêu.
Thế nhưng không nghĩ tới đối phương lại né tránh đi sát chiêu kia, bây giờ đối phương đã mở ra Ám Dạ Xuyên Toa, Ám Dạ Tinh Linh am hiểu ám sát như thế, nguyên nhân rất lớn chính là bọn họ có môn bí pháp này, có thể tới vô ảnh, đi vô tung.
Hiện tại hơn nửa người của hắn đã đi vào, căn bản không lưu được.