Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 863 - Chương 863: Bị Hố

Chương 863: Bị hố Chương 863: Bị hố

- Vừa rồi chỉ tùy tiện nói mà thôi, ta không tin trên đời này có công pháp trường sinh, vẫn là bạc càng đáng tin, ở trong sinh mệnh có hạn sống ra nhân sinh đặc sắc mới là vương đạo.

Đinh Nhuận cười hắc hắc nói.

- Chúng ta đã trò chuyện hợp ý như thế, vậy thì tặng ngươi một tin tình báo, xác thực cũng có người muốn giết ngươi, đồng thời không cho ta biểu hiện ra ngoài, không biết vì sao hắn lo lắng nhiều như vậy.

Nghe được thực có người thuê hắn đến giết Tổ An, cha con Tang gia, còn có Trịnh Đán đều biến sắc.

Ngược lại chỉ có Tổ An biểu lộ bình tĩnh:

- Nếu ngươi là sát thủ, vậy ta có thể ủy thác ngươi một nhiệm vụ hay không.

- Ủy thác nhiệm vụ?

Đinh Nhuận sững sờ.

- Mỗi một người sắp bị ta giết, không sợ hãi cầu xin tha thứ, thì chính là khóc ròng, còn nghĩ đến chiếu cố sinh ý cho ta giống như ngươi thật khó được. Ngươi nói không sai, ta là sát thủ, chỉ cần ngươi trả tiền, tự nhiên có thể ủy thác nhiệm vụ.

- Vậy thì tốt.

Tổ An hỏi.

- Ngươi giết một người cần bao nhiêu tiền.

Đinh Nhuận cười:

- Cái này không có giá chuẩn, mục tiêu tu vi khác biệt, thân phận địa vị khác biệt, giá cả ngày đêm khác biệt, đương nhiên có thấp cũng sẽ không tiện nghi, dù sao đáng giá ta xuất thủ, đều không phải người dễ giết.

Tổ An hỏi:

- Vậy ta mời ngươi giết chết cố chủ ủy thác ngươi tới giết ta được không.

Đồng tử của Đinh Nhuận co rụt lại:

- Nguyên lai tiểu tử ngươi đánh cái chủ ý này, khó mà làm được...

- Ta thêm tiền.

Tổ An không chút hoang mang nói.

- Người kia dùng bao nhiêu tiền tới giết ta, ta ra gấp đôi.

- Ngươi như vậy để cho ta thật khó xử...

Đinh Nhuận chần chờ.

- Gấp ba!

Tổ An mặt không biểu tình tiếp tục tăng giá.

Hai mắt Đinh Nhuận tỏa sáng:

- Được, thành giao!

Tang Thiên sửng sốt, con mẹ nó như vậy cũng được?

Đầu óc của gia hỏa này quả nhiên nhanh nhạy, về sau tận lực đừng tìm hắn đối nghịch a.

Ai, ta không nhất định có thể sống qua hôm nay, còn nói về sau gì chứ.

Bỗng nhiên Đinh Nhuận nhìn chằm chằm Tổ An:

- Chỉ bất quá ta rất hoài nghi ngươi có nhiều tiền như vậy không, ngươi sắp chết, cho nên ta chỉ muốn bạc thật, đừng bảo ta đi chỗ nào đó tìm vật ngươi giấu, ta không muốn tự mình nhảy vào bẫy rập.

Hiển nhiên trước đó hắn đã ăn qua thua thiệt tương tự, cho nên bây giờ cực kỳ cẩn thận.

- Tiền tự nhiên là có, bất quá lát nữa mới cho ngươi, như vậy ta còn có thể sống lâu một chút.

Tổ An cười nói.

Đinh Nhuận lắc đầu:

- Tin tưởng ta, có lúc sống lâu còn không bằng chết thống thống khoái khoái.

Tổ An đáp:

- Ta vẫn tình nguyện sống.

- Thôi được, vậy ta giết bọn hắn trước, cuối cùng lại giết ngươi.

Đinh Nhuận nói xong đi về phía đám người Tang Hoằng.

- Tang đại nhân, đắc tội.

Nói xong đao quang lóe lên, đao khí trực tiếp bổ tới hai người.

Đúng lúc này, bỗng nhiên Tang Hoằng động, giơ tay dùng xích sắt nghênh đón, va chạm với trường đao của đối phương, ma sát ra một chuỗi tia lửa.

Mặc dù như thế, đao khí tứ tán vẫn bổ đến xe ngựa tứ phân ngũ liệt, làm đoàn người ngã ra ngoài.

- Cấm chế trên người ngươi được giải trừ?

Đinh Nhuận tay đâm trường đao, giống như cho tới bây giờ chưa từng ra khỏi vỏ.

Tang Hoằng nhìn Hoàng Hôi Hồng nằm ở một bên, thở dài nói:

- Còn phải cảm tạ Hoàng thống lĩnh trước khi chết giải khai cấm chế trên người ta.

Lúc này Đinh Nhuận mới nhớ vừa rồi Hoàng Hôi Hồng ở trước khi chết tựa hồ phất tay về phía xe ngựa, lúc đó còn tưởng hắn muốn bắt đồ vật gì, bây giờ mới biết nguyên lai là giải trừ cấm chế.

- Vậy xem ra vừa rồi ngươi cố ý cùng ta nói nhăng nói cuội nhiều như vậy, là vì trì hoãn thời gian, để hắn triệt để khôi phục?

Hắn không khỏi nhìn về phía Tổ An, sắc mặt khó coi, không nghĩ tới hôm nay lại bị người đùa nghịch.

Tang Hoằng cũng nhìn về phía Tổ An, trong mắt tràn đầy hân thưởng:

- Không nghĩ tới ngươi lại đoán được, phản ứng nhanh chóng ngay cả ta cũng bội phục không thôi.

Phải biết trước khi chết Hoàng Hôi Hồng chỉ kịp giải cấm chế cho hắn, theo lý thuyết trừ mình ra, người khác hẳn là không biết.

- Ta cũng chỉ đoán mò, vận khí tốt mà thôi.

Tổ An mỉm cười, sau đó nhìn về phía Đinh Nhuận.

- Bất quá ủy thác giữa chúng ta vẫn hữu hiệu, nếu như cuối cùng chúng ta vẫn khó thoát khỏi cái chết, ngươi giúp ta giết kẻ sau màn.

Đinh Nhuận cười lạnh:

- Ngươi rất thông minh, làm sao cũng không ăn thua thiệt.

Tang Thiên mừng rỡ, vội vàng kêu lên:

- Cha, nhanh giải cấm chế cho ta.

Ai biết Tang Hoằng không đáp lời, chỉ nhìn chằm chằm Đinh Nhuận.

Tổ An hừ lạnh:

- Ngươi ngốc hả, bọn họ giao thủ, ngươi đến gần cũng sẽ mất mạng, hơn nữa bây giờ cha ngươi bị khí thế của đối phương khóa chặt, hiển nhiên không dám phân tâm, ngươi còn ở đó không ngừng hô to gọi nhỏ.

Tang Thiên sững sờ, giờ mới hiểu được, bất quá bị Tổ An quở trách, trong lòng vẫn thầm giận:

- Hừ, chờ cha ta giải quyết Đinh Nhuận xong, xem ta không rút gân lột da ngươi, mới có thể tiết mối hận trong lòng.

Đến từ Tang Thiên, điểm nộ khí +792!

Tổ An lười quản hắn, hiện tại lực chú ý đều tập trung ở trên hai người kia.

Đinh Nhuận trừ mới đầu có chút phẫn nộ, hiện tại đã khôi phục bình tĩnh, nhìn Tang Hoằng nói:

- Nghe nói Tang đại nhân là cao thủ Bát phẩm, hôm nay ngược lại muốn lãnh giáo một chút.

Tang Hoằng trầm giọng nói:

- Ngươi rất nổi danh ở giới sát thủ, nghe nói đã từng có Bát phẩm chết trong tay ngươi, nghĩ đến Bát phẩm đối với ngươi mà nói không tính là gì nha.

- Lại kém cũng là Bát phẩm, so với mục tiêu bình thường thì khó giết hơn rất nhiều, sau khi trở về phải bảo cố chủ thêm tiền.

Đinh Nhuận vừa dứt lời, trường đao đã ra khỏi vỏ.

Bình Luận (0)
Comment