Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 877 - Chương 877: Dị Hương

Chương 877: Dị hương Chương 877: Dị hương

Đám người Bùi Miên Mạn đừng nói lên giúp đỡ, ngay cả đứng tại chỗ cũng làm không được, bị uy áp mạnh mẽ bức đến không thể không lui về phía sau, chỉ có thể lo âu nhìn Tổ An.

Tang Thiến cũng vội vàng che chở phụ thân và ca ca lui về sau rất xa, sau đó quay đầu nhìn về phía giữa sân:

- Nam nhân kia còn có thể sáng tạo kỳ tích không?

Lúc này Tổ An cũng không chịu nổi, phải biết hắn đang đối diện Cự Long trùng kích, những uy áp kia đại bộ phận đều nhằm về phía hắn.

Đổi lại Ngũ phẩm khác, không đúng, xem như tu hành giả Lục phẩm ở vị trí này, chỉ sợ cũng sẽ bị uy áp mạnh mẽ đè sập, ngay cả động cũng không động được.

Thân thể Tổ An trải qua Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh rèn luyện hai lần, lại thêm hắn đối mặt các loại cường giả siêu cấp mấy lần, từ trong sinh tử ma luyện ra ý chí kiên nghị, cho nên ở dưới loại tình huống này cũng miễn cưỡng chống đỡ.

Hắn trực tiếp thi triển Quỳ Hoa Huyễn Ảnh huyễn hóa ra ba bóng người, lấy tốc độ cực kỳ huyền diệu né tránh, tuy tránh thoát một kích trí mạng của đối phương, nhưng hai bóng người lại bị long trảo to lớn cào nát, thậm chí ngay cả bản thể cũng thiếu chút nữa bị tác động đến, móng vuốt sắc bén kia cách thân thể hắn chỉ mấy tấc mà thôi.

Sắc mặt của Tổ An rất khó coi, mặc dù Quỳ Hoa Huyễn Ảnh là thần kỹ né tránh, nhưng con rồng kia quá to lớn, mình xê dịch trốn tránh khoảng cách dài, đối phương trực tiếp bao trùm hết, để hắn né tránh cũng không có ý nghĩa.

Hắn vốn đang suy nghĩ đối phương lớn như vậy, tính linh hoạt nhất định sẽ khiếm khuyết, dự định lẻn ra sau lưng né tránh, sau đó lại tùy thời dùng Dao Găm Có Độc cho nó một kích trí mạng, để nó bước theo gót Hồng Long.

Thế nhưng rất nhanh hắn phát hiện mình sai, đối phương xác thực bởi vì thân to lớn lộ ra hơi thiếu linh hoạt, nhưng đây chẳng qua là đối với cao thủ đồng cấp!

Tu vi của song phương chênh lệch lớn như vậy, hắn căn bản không có cách nào sử dụng ưu thế ấy, trong mắt hắn, đối phương giống như con cá chạch, nào có chút vụng về gì chứ?

Rốt cục có một lần, Tổ An không kịp né tránh, bị đuôi rồng quét trúng, cả người như bị xe đụng, toàn thân đau nhức kịch liệt, cả người bay ngược về, phun ra một ngụm máu tươi.

- A Tổ!

Thấy hắn rơi xuống tốc độ kinh khủng, nếu ngã lên mặt đất, hơn phân nửa xương cốt sẽ gảy nát, Bùi Miên Mạn và Trịnh Đán nào còn nghĩ nhiều như vậy, vội vàng chạy tới tiếp lấy hắn.

Bất quá lực trùng kích to lớn vẫn để thân hình hai nữ run lên, không hẹn mà cùng phun ra một ngụm máu tươi.

Hiển nhiên lấy tu vi của cao thủ Tông Sư cấp, dù chỉ là dư âm, cũng không phải các nàng có thể tiếp được.

Ngao Thuyên dữ tợn cười lạnh:

- Không nghĩ tới gia hỏa đáng xấu hổ như ngươi còn có hồng nhan tri kỷ thân mật, vậy thì chết chung đi.

Nói xong một cái móng vuốt nhanh chóng đập tới.

- Cẩn thận!

Nơi xa Tang Thiến kinh hô, không biết vì sao, nàng cũng không nguyện ý nhìn thấy Tổ An chết, có thể là vì mọi người vừa cùng nhau kề vai chiến đấu, hoặc vì nụ cười ấm áp của đối phương lúc trước?

Thấy muội muội lo lắng cho gia hỏa kia, Tang Thiên hừ lạnh, hiển nhiên trong lòng cực kỳ bất mãn.

Tang Hoằng thì ngoài ý muốn nhìn nữ nhi, nghĩ thầm sớm biết như thế, lúc trước nên mang nữ nhi đi Minh Nguyệt Thành, hiện tại không phải viên mãn, đáng tiếc hết thảy không thể làm lại, đáng tiếc...

Nhìn long trảo to lớn như Thái Sơn áp đỉnh đánh tới, Tổ An vội vươn tay đẩy hai nữ, đẩy các nàng ra ngoài mấy chục trượng, sau đó lại mượn nhờ lực phản chấn, trực tiếp triệu hồi Đại Phong thuấn di ra ngoài.

Ầm!

Một tiếng vang thật lớn, địa phương vừa rồi bọn họ đứng đã sớm bị đập đến tứ phân ngũ liệt, chỉ lưu lại một trảo ảnh thật sâu.

Ngao Thuyên một kích không trúng, cũng không có truy kích Tổ An, mà cười lạnh:

- Ngươi cho rằng ta sẽ còn truy ngươi, nhìn tình huống vừa rồi, hai nữ nhân này có tình có nghĩa với ngươi, tựa hồ ngươi cũng liều mạng cứu bọn họ, đã như vậy, thì để ngươi trơ mắt nhìn các nàng chết, là ngươi hại các nàng!

Nói xong thân hình hắn bay xuống, trực tiếp bổ nhào về phía hai nữ.

Bùi Miên Mạn kinh hãi, vội vàng nắm lấy Trịnh Đán liều mạng tránh né, đáng tiếc lấy Quỳ Hoa Huyễn Ảnh tăng thêm Đại Phong thuấn di của Tổ An, cũng chỉ có thể miễn cưỡng tránh né Cự Long công kích, các nàng làm sao tránh thoát được, đã có thể rõ ràng cảm nhận được khí tức trên người đối phương.

- Thật đáng tiếc, nếu quay lại vài chục năm trước, hai nữ nhân xinh đẹp như thế, lão phu khẳng định phải lưu lại chơi đùa một phen, nhưng bây giờ, lão phu đã không có tâm tình, đều đi chết đi!

Nói xong há miệng cắn hai nữ, hắn nghĩ huyết nhục của thiếu nữ tươi non như vậy, nhâm nhi thưởng thức nhất định sẽ cực kỳ ngon miệng.

- A...

Tang Thiến kinh hô, quay đầu không đành lòng nhìn.

Tang Thiên thì hối hận không thôi, không nghĩ tới chết trước lại là vị hôn thê của mình, còn có đại mỹ nữ dáng người cực phẩm kia, con mẹ nó, đều do Tổ An!

Đến từ Tang Thiên, điểm nộ khí +452!

Một bên khác, Tổ An thấy cảnh này cũng muốn rách cả mí mắt, đáng tiếc tu vi song phương chênh lệch quá lớn, bây giờ hắn căn bản không kịp cứu hai người.

Chẳng lẽ chỉ có thể trơ mắt nhìn các nàng hương tiêu ngọc vẫn?

Không, tuyệt đối không được!

Trong chớp mắt này, đầu óc hắn nhanh chóng vận chuyển, suy tư tất cả kỹ năng của mình, xem có biện pháp cứu người nào không.

Bỗng nhiên hai mắt hắn tỏa sáng, vội vàng quát:

- Lão cá chạch, mình bất lực thì nói bất lực, còn nói tươi mát thoát tục như thế làm gì.

Mặc dù biết đối phương khích tướng, nhưng Ngao Thuyên vẫn cảm giác lửa giận vọt thẳng lên đỉnh đầu, hiện tại hắn không lo được nhiều như vậy, chỉ muốn lập tức giết chết tên đáng ghét kia.

Bình Luận (0)
Comment