- Đừng nghĩ ly gián cảm tình giữa chúng ta, ái tình đồng sinh cộng tử của chúng ta, một lão long bất lực như ngươi làm sao hiểu được.
Tổ An hừ lạnh.
Khuôn mặt Vân Vũ Tình đỏ bừng, gia hỏa này thật là cái gì cũng dám nói, ta và ngươi ái tình gì chứ? Ta là thê tử của người khác đấy.
Bất quá nói đi thì nói lại, nàng cũng không rõ ràng mình nghĩ như thế nào, vừa nghe tin hắn gặp nguy hiểm, thì vội vã chạy tới.
- Bất lực?
Ngao Thuyên nghe được cái từ này thì ánh mắt đỏ bừng, tức giận rít gào lên.
- Chờ ta bắt được ngươi, trước sẽ không giết ngươi, mà băm thứ kia của ngươi, xem ngươi còn lấy cái gì đắc ý.
Đến từ Ngao Thuyên, điểm nộ khí +1024!
Đây cũng không phải bởi vì Khẩu Thổ Phân Phương sinh ra tác dụng, mà chính bản thân hắn quả thật bị gia hỏa này chọc giận tới cực hạn.
- Ta chỉ sợ đến thời điểm đó ngươi nhìn thấy sẽ sinh ra tâm lý tự ti.
Tổ An vừa nói vừa tùy thời tìm kiếm sơ hở của đối phương, bây giờ tuy thân thể của Ngao Thuyên bị Thiên Ma Chi Đồng ảnh hưởng, nhưng chỉ là động tác biến chậm, cũng không phải hoàn toàn không thể động.
Trong lòng Vân Vũ Tình cuồng loạn, nàng rõ ràng vì sao nam nhân kia tự tin như vậy, bởi vì trước đó không lâu nàng tự mình trải nghiệm qua, để cho nàng đến hiện tại hồi tưởng lại cũng cực kỳ rung động.
Bất quá kẻ trước mắt này là Cự Long, thân thể dài trăm trượng, làm sao có thể bị ngươi hù được...
Ai biết Ngao Thuyên lại bị kích thích, thân hình vặn vẹo, nỗ lực tránh thoát Thiên Ma Chi Đồng ảnh hưởng, trong miệng không ngừng gào thét:
- Ta muốn giết ngươi, ta muốn giết ngươi!
Đến từ Ngao Thuyên, điểm nộ khí +999+999+999...
Vân Vũ Tình nhất thời cảm giác áp lực cực lớn, như tùy thời không khống chế nổi đối phương, vội vàng nói:
- Ngươi đừng kích thích hắn, ta...
Nàng còn chưa nói xong, hai mắt Tổ An đã tỏa sáng:
- Ngay lúc này!
Vừa dứt lời, thân hình hóa thành một tàn ảnh đánh tới ngón chân của đối phương.
Ngao Thuyên thoáng cái khám phá ra ý đồ của hắn, cười ha hả:
- Ngươi muốn làm gì? Lấy tu vi như con kiến hôi của ngươi, chẳng lẽ còn có thể thương tổn được ta?
- Không đúng, lấy hình thể của ngươi, dù nhảy hết cỡ cũng chưa chắc với tới đầu gối của ta, còn muốn làm tổn thương ta?
...
Vừa rồi bị đối phương nói làm tổn thương lòng tự trọng, hắn một mực suy nghĩ phun trở về, hiện tại tìm được cơ hội.
Trong chớp mắt này suy nghĩ quả nhiên thông suốt, cả người thoải mái.
Tổ An hừ lạnh, bỗng nhiên trong tay xuất hiện một thanh dao găm.
Ngao Thuyên thấy vậy bật cười, dao găm nhỏ như vậy đối với thân hình khổng lồ của hắn mà nói, quả thực không khác gì cây tăm, để hắn đâm cả một đời cũng đâm không chết.
Tổ An cần chính là tâm thái tự đại này, thấy hắn quả nhiên không tránh không né, trực tiếp đâm qua.
Có kinh nghiệm lần trước, lần này hắn không có đâm lên vảy rồng, mà từ khe hở giữa hai khối lân phiến đâm vào, trực tiếp đâm vào da thịt.
Trên ngón chân truyền đến cảm giác nhói nhói, trong lòng Ngao Thuyên có chút giật mình dao găm sắc bén, phải biết Long tộc trừ lân giáp, cho dù là da thịt cũng không phải binh khí bình thường có thể tổn thương được.
Có điều hắn cũng không thèm để ý, cười ha ha:
- Chỉ như vậy? Ách...
Nụ cười của hắn im bặt, bởi vì hắn cảm nhận được một loại hoảng sợ cực hạn, long thân to lớn phủ kín một loại phù văn màu đen, loại phù văn kia tối nghĩa thâm ảo, ngay cả hắn tri thức uyên bác cũng không nhận ra được.
- Làm sao có thể!
Đây là suy nghĩ cuối cùng của hắn, sau đó toàn bộ ý thức rơi vào bóng đêm vô tận, thân thể to lớn từ giữa không trung rơi xuống, nặng nề rơi ở trên mặt đất, nhấc lên bụi đất đầy trời.
- Để ngươi trang bức!
Tổ An thu hồi lại Dao Găm Có Độc, sau đó nhìn thi thể to lớn phun một bãi nước miếng.
Không nghĩ tới nhanh như vậy đã có hai bộ xác rồng, đều nói rồng một thân là bảo, ta phải tìm cơ hội nghiên cứu một chút.
Bất quá ăn con rồng già này có thể bất lực hay không...
Hắn vừa suy nghĩ lung tung, vừa dùng Lưu Ly Bảo Châu thu hồi thi thể Cự Long.
Vân Vũ Tình đang cố gắng khống chế Cự Long bạo tẩu, ai biết trong chớp mắt đối phương một mệnh ô hô, biến cố to lớn để cho nàng trợn mắt hốc mồm.
Tổ An chạy đến bên người nàng, giơ tay phất phất:
- Thế nào, nam nhân của ngươi lợi hại không?
- Lợi hại...
Vân Vũ Tình theo bản năng gật đầu, bất quá lập tức kịp phản ứng.
- Ngươi không phải nam nhân của ta.
Tổ An bật cười, nữ nhân này nguyện ý thân mật với hắn, thậm chí còn nguyện ý sinh con cho hắn, kết quả lại xoắn xuýt những việc nhỏ không đáng kể này.
- Đúng rồi, thương thế của ngươi như thế nào, ta có thánh dược chữa thương…
Tổ An lo lắng hỏi thăm, vừa rồi đối phương là bị đuôi rồng của Ngao Thuyên quét trúng.
- Một chút vết thương nhỏ, không có gì đáng ngại.
Vân Vũ Tình lắc đầu, lấy tu vi của nàng, điều tức một chút liền không sao, hiện tại nàng quan tâm là chuyện khác.
- Ngươi làm sao làm được?
Thực lực của con rồng kia còn trên nàng, nếu có thể sử dụng Ngôn Linh mà nói, thậm chí ngay cả Tông Sư cũng chưa chắc đối phó được, không nghĩ tới bị hắn giải quyết nhẹ nhàng như vậy.
- Vũ khí của ta có chút đặc thù, chỉ cần thấy máu sẽ chết người.
Tổ An giải thích, vừa rồi đối phương cũng nhìn thấy, lấy kiến thức của nàng , muốn giấu diếm cũng không gạt được
Đã vậy, còn không bằng thật lòng nói ra.
- Lại có vũ khí thần kỳ như vậy?
Vân Vũ Tình chấn kinh, đây chính là một Cự Long, bị vũ khí kia đâm một chút thì chết, chẳng lẽ phía trên có kịch độc, nhưng độc gì lợi hại như vậy.
- Đúng rồi, trên người ngươi có phải có không gian pháp bảo gì không?