Ở chỗ này nghĩ quá nhiều chỉ sẽ làm mình hoảng sợ.
Bùi Miên Mạn nhắc nhở:
- Vậy ngươi cẩn thận một chút.
Nàng vừa nói vừa đi theo sau lưng hắn, thứ nhất là có thể ở bên cạnh chiếu ứng đối phương, thứ hai ở bên cạnh hắn tựa hồ an tâm hơn một chút.
Tổ An lấy ra Thái A Kiếm nắm trong tay, cẩn thận đi tới bên cạnh cái đầu lâu gần nhất, một đường phòng bị đối phương đột nhiên công kích.
Nhưng cái đầu lâu kia thủy chung cúi đầu, bảo trì tư thế không nhúc nhích.
Tổ An không cho rằng nó đang chơi trò dụ địch xâm nhập, phải biết sinh vật tử linh không có linh trí, căn bản không chơi mưu kế được.
Hắn đi đến bên cạnh một bộ hài cốt ngồi xuống:
- Vị tiền bối này, tại hạ không phải có ý quấy rầy, mà là muốn điều tra rõ nguyên nhân, như vậy ngươi cũng có thể yên nghỉ.
Sau khi nói xong, tay hắn chậm rãi cầm lấy xương sọ của đối phương, muốn điều tra đến cùng là chuyện gì xảy ra.
Ai biết hắn vừa cầm lên, hai điểm hàn quang ở trong hốc mắt sáng rõ, sau đó bắn về phía hắn.
Trong chớp mắt đó, hắn đã thấy rõ hai điểm sáng là cái gì, không phải quỷ hỏa, cũng không phải u linh, mà là hai con quái xà.
Hai con quái xà không lớn, dài ước chừng một thước, thân thể rất nhỏ, nhưng đầu lại rất lớn.
Trên đỉnh đầu có bướu thịt, trong bướu thịt có một con mắt, chính là con mắt này hiện ra ánh sáng màu lam.
Phải biết xà nhãn bình thường đều sinh trưởng ở hai bên, hơn nữa nho nhỏ tròn trịa, xà nhãn này dựng thẳng không nói, hơn nữa chỉ có một con, nhìn như thế nào cũng thấy quỷ dị.
Toàn thân nó có đường vân đen đỏ giao nhau, mặc kệ từ nơi nào nhìn cũng là kịch độc.
Thời điểm Tổ An đi lấy xương sọ, toàn thân đã làm tốt chuẩn bị, thấy thế Thái A Kiếm lóe lên, trực tiếp cắt hai con rắn thành bốn đoạn.
Có điều đồng tử của hắn lập tức mở to, bởi vì hai con rắn bị chém đứt, đầu rắn vẫn thế đi không giảm, y nguyên xông lại.
Lúc này hắn mới nhớ loài rắn sau khi chặt đầu, tựa hồ vẫn có thể động, kiếp trước rất nhiều sự tình như vậy xảy ra, có người chém đứt đầu rắn rồi vẫn trúng độc mà chết.
- Móa, lật thuyền trong mương!
Hai đầu rắn động tác vốn nhanh, khoảng cách song phương lại gần, lúc này Tổ An đã không kịp phản ứng.
Hắn chỉ có thể cầu nguyện năng lực khôi phục cường đại của mình có thể gánh vác độc rắn, bất quá hai con rắn kia quỷ dị như vậy, độc tính khẳng định không tầm thường.
Đúng lúc này, một tia Hắc Viêm lóe qua, hai cái đầu rắn bị đốt thành tro bụi.
Nguyên lai là Bùi Miên Mạn ở một bên xuất thủ cứu giúp, Tổ An cảm thấy sau lưng bị mồ hôi lạnh thấm ướt, cảm kích nhìn nàng:
- Đại Mạn Mạn, nếu không có ngươi, hôm nay sợ rằng ta phải bỏ mạng lại đây.
Bùi Miên Mạn hé miệng cười duyên:
- Ngươi cũng cứu ta rất nhiều lần nha.
Có điều nụ cười của nàng nhanh chóng cứng đờ:
- Ta cảm thấy chúng ta phải lập tức rời khỏi nơi này.
Tổ An quay đầu lại nhìn, phát hiện ánh sáng màu lam trong những đầu lâu kia bắt đầu chuyển động, từng con quái xà từ trong xương sọ bò ra, trong rất nhiều xương sọ thậm chí còn không chỉ có hai con, phóng tầm mắt nhìn tới, lít nha lít nhít tràn đầy quái xà.
Phải biết trong hố này, bạch cốt hàng ngàn hàng vạn, số lượng của quái xà có thể nghĩ.
- Đi mau!
Tổ An kéo tay Bùi Miên Mạn bỏ chạy, những quái xà kia thì từ bốn phương tám hướng tuôn qua.
Theo lý thuyết tốc độ võ giả nhanh hơn loài rắn rất nhiều, nhưng những quái xà kia cũng không biết ăn cái gì lớn lên, lại tới lui như gió, tốc độ không thua kém hai người chút nào.
Tổ An kéo Bùi Miên Mạn tránh né, tận lực tránh đi chính diện tác chiến, miễn cho bị cuốn lấy rơi vào trùng vây, thẳng đến thời điểm tránh cũng không thể tránh, mới dùng Thái A Kiếm mở đường.
Bất quá bây giờ hắn khôn hơn, chú ý tới đầu rắn, tránh cho bị đánh lén lần nữa.
Cái hố này rất lớn, Tổ An đại khái tính toán, chỉ sợ cũng chừng bảy tám cái sân bóng, bất quá bọn hắn là võ giả, tốc độ nhanh hơn người bình thường rất nhiều, mặc dù cái hố này lớn, nhưng bọn hắn toàn lực chạy, không bao lâu đã đi hết một vòng.
Bất quá khắp nơi đều là quái xà, theo bọn hắn chạy, càng ngày càng nhiều quái xà bị kinh động, ào ào thêm vào đội ngũ đuổi bắt bọn họ.
Hiện tại Tổ An đâm lao phải theo lao, dừng lại sẽ bị lượng lớn quái xà đuổi kịp, vừa rồi nửa đường mấy lần dùng kiếm chém đứt quái xà, chú ý tới huyết dịch của chúng rơi vào thổ địa thì giống như nước coca chảy trên sàn nhà, hiển nhiên trong máu có kịch độc và tính ăn mòn, nếu bị chúng cuốn lấy, hậu quả có thể nghĩ.
Nhưng tiếp tục chạy lại sẽ kinh động càng nhiều quái xà, này không khác gì uống thuốc độc giải khát.
Hiện tại hi vọng duy nhất là tìm được lối ra, như vậy mới có một đường sinh cơ.
Nhưng để hai người tuyệt vọng là, bọn họ đã chạy một vòng, bên trong trừ bạch cốt chính là quái xà, căn bản không có lối ra.
- A Tổ, chúng ta làm sao bây giờ?
Bùi Miên Mạn rốt cuộc không còn bình tĩnh, khuôn mặt trắng bệch.
Thân là võ giả, tử vong cũng không phải thứ khiến người ta sợ hãi như vậy.
Nhưng phương thức tử vong cũng chia rất nhiều loại, tài nghệ không bằng người bị giết thì thôi, nhưng bị rắn vây quanh cắn chết, thì thực là quá khó tiếp nhận.
Hiện tại nàng rốt cuộc minh bạch vì sao trước đó quan sát những hài cốt kia, trên người không có bất kỳ vết thương gì, hiển nhiên là bị những quái xà kia cắn chết, hàm răng của chúng sẽ không lưu lại dấu vết gì trên cốt cách, sau đó tất cả rắn chui vào trong thi thể gặm ăn...
Nghĩ đến sẽ có rất nhiều rắn ở trong cơ thể mình, từ trong hốc mắt chui vào chui ra, Bùi Miên Mạn liền không rét mà run.