- Cho nên lúc đầu Thương triều thực hành phương thức huynh chết đệ đến kế thừa, sau khi Thương Vương băng hà, đệ đệ sẽ kế vị, cứ thế mà suy ra.
- Như vậy sẽ mang đến một vấn đề, trong Hoàng tộc bất luận một chi nào cũng có quyền thừa kế hoàng vị, đợi cục diện an định, thọ mệnh của mọi người tăng trưởng, Thương Vương có con nối dõi trưởng thành, như vậy hoàng tử sẽ không nguyện ý hoàng vị rơi xuống trong tay Hoàng thúc, Thương Vương cũng muốn truyền vương vị cho nhi tử của mình, nhưng Chư Vương khác chắc chắn sẽ không đồng ý, thế là vương thất sẽ sinh ra đấu tranh quyền lực tàn khốc.
- Sau khi tân vương vào chỗ, vì tiêu trừ Chư Vương uy hiếp, sẽ lựa chọn dời đô, như vậy thế lực rắc rối khó gỡ của đối phương ở đô thành cũ sẽ không còn ý nghĩa.
- Cái này ta hiểu!
Tổ An nghĩ đến Tống triều cũng có tình cảnh như vậy, tiền kỳ Triệu Khuông Dận cướp chính quyền của hậu Chu, thành lập Bắc Tống, vì giang sơn Triệu thị vững chắc, dự định truyền ngôi cho đệ đệ Triệu Quang Nghĩa, nhưng mười mấy năm sau, hắn triệt để ngồi vững vị trí hoàng đế, nhi tử tuổi nhỏ cũng thành niên, hắn liền muốn truyền hoàng vị cho nhi tử.
Nhưng khi đó quy tắc ngầm là Thái Tử sẽ kiêm nhiệm Khai Phong Phủ Duẫn, mà Triệu Quang Nghĩa đã đảm nhiệm nhiều năm, hơn nữa những năm này ở kinh doanh, thế lực của hắn ở Phủ Khai Phong cũng cực kỳ to lớn.
Triệu Khuông Dận định dời đô Lạc Dương đến tiêu trừ hết thảy, đáng tiếc đề nghị dời đô bị phản đối kịch liệt, bị Triệu Quang Nghĩa dùng một câu “tại đức không tại hiểm” chắn trở về, Triệu Khuông Dận thấy đệ đệ cánh đã cứng cáp, lại thêm tâm tính nhân từ, cuối cùng bỏ đi suy nghĩ dời đô.
Mị Ly chỉ vào tổ bích hoạ thứ ba nói:
- Thương triều nhiều lần chuyển đô thành, thẳng đến Thương Vương Bàn Canh dời đô đến Ân, mới hoàn toàn ổn định, tấm bích hoạ này giảng thuật sự tình năm đó Bàn Canh dời đô về Ân.
Tổ An nhìn tổ bích hoạ thứ tư:
- A, trên bích hoạ này lại có một nữ nhân, nhìn còn rất xinh đẹp.
Mị Ly hừ một tiếng:
- Ngươi cái tên này, trong đầu lúc nào cũng nghĩ tới nữ nhân xinh đẹp, quả thực là đường đột tiền nhân. Đây là Hoàng Hậu Phụ Hảo của quân chủ vĩ đại nhất Thương triều Vũ Đinh, sau khi Bàn Canh dời đô, Thương triều dần dần ổn định, đến thế hệ của Vũ Đinh, thực lực quốc gia vốn suy sụp lần nữa cường thịnh. Trừ năng lực của Vũ Đinh, Vương hậu Phụ Hảo của hắn đưa đến tác dụng cực kỳ lớn.
- Lúc đó Quỷ phương, Thổ phương, Khương phương, Nhân phương, Hổ phương xung quanh Thương triều đều rất cường đại, cũng ngấp nghé đất đai và tài phú của Thương triều...
Tổ An đánh gãy nàng hỏi:
- Phương? Có ý tứ gì.
- Phương là dị tộc xung quanh Thương triều, xưng hô giống như quốc gia.
Mị Ly giải thích, sau đó nhìn bức họa của Phụ Hảo.
- Lúc đó Thương triều gió táp bão bùng, Phụ Hảo thân là Vương hậu tự mình mang binh đánh giặc, đánh bại từng dị tộc xâm lấn, còn thừa cơ diệt mấy phương quốc, để Thương triều triệt để an ổn, nữ tử hiếm thấy như vậy thật khiến người ta kính ngưỡng.
Chú ý tới hai mắt nàng tỏa sáng, bộ dáng hướng về, Tổ An mới nhớ nàng cũng từng là Hoàng Hậu, nhìn Phụ Hảo kiến công lập nghiệp, nên sinh ra rất nhiều xúc động.
Mị Ly đi tới trước bích hoạ kế tiếp, bỗng nhiên nhíu mày:
- Kỳ quái!
- Làm sao vậy?
Tổ An tò mò hỏi, bích hoạ trước mắt vẽ bên bờ một con sông lớn, trên sông có rất nhiều thuyền, phía trên giăng đèn kết hoa, bầu không khí vui mừng, hai bờ sông đều có một đội ngũ hộ tống tân lang tân nương, tựa hồ tổ chức hôn lễ long trọng.
Mị Ly chỉ mấy chữ ở phía dưới nói:
- Bích hoạ này chủ đề là ông trời tác hợp, nhưng ta nhớ không lầm mà nói, Ông trời tác hợp xuất từ Thi Kinh Đại Nhã Đại Minh, miêu tả cố sự quân chủ khai quốc Chu triều Cơ Xương cưới Thái Tự làm vợ.
- Năm đó thời điểm Cơ Xương vẫn là Tây Bá Hầu, ở Vị Thủy gặp Thái Tự, nhìn mỹ mạo của nàng kinh động như gặp thiên nhân, sau biết Thái Tự nhân từ mà hợp lý, sinh hoạt đơn giản, Cơ Xương quyết định cưới Thái Tự. Bởi vì Vị Thủy vô cầu, Cơ Xương quyết định ở Vị Thủy tạo thuyền gọi là Lương, thuyền thuyền tương liên, trở thành cầu nổi, tự mình nghênh Thái Tự, tràng diện cực kỳ long trọng.
Tổ An hiếu kỳ nói:
- Ngươi nói giống như tranh này miêu tả, có gì kỳ quái?
- Kỳ quái chính là ở chỗ này.
Mị Ly cau mày nói.
- Thái Tự là quý nữ của Tân quốc, lúc đó tuy Tân quốc cũng coi như một bộ phận của Ân Thương, nhưng tuyệt đối không tính là công chúa chính thức, nhưng bên cạnh bích hoạ này lại ghi, lúc đó Thương Vương Đế Ất tự mình gả muội muội cho Cơ Xương, cái này mới có sự tích ông trời tác hợp, nhưng làm sao có thể chứ, nó xung đột với Thi Kinh, thậm chí văn hiến của các triều đại ghi chép.
- Đế Ất?
Tổ An nghe mà choáng váng, danh hào của những Thương Vương này đều là Giáp Ất Bính Đinh, nghe mà nhức đầu.
Mị Ly đáp:
- Hắn cũng là quân chủ đếm ngược thứ hai của Thương triều, cũng chính là phụ thân của Trụ Vương mà mọi ngườiều quen thuộc.
- Trụ Vương.
Hai mắt Tổ An tỏa sáng.
- Cái này ta biết, hắn sủng hạnh hồ ly tinh Đát Kỷ, làm điều ngang ngược dẫn đến Thương triều diệt vong, trên cơ bản mọi người đều biết, chỉ không biết Đát Kỷ xinh đẹp như thế nào, mới có thể làm hắn mê đến như vậy.
Mặc kệ là trên sách giáo khoa, hay trong Phong Thần Bảng, Thương Trụ Vương và Đát Kỷ đều không phải hình tượng chính diện, có điều hắn không quan tâm những thứ này, càng hiếu kỳ là hồ ly tinh nổi danh nhất lịch sử Trung Quốc đến cùng hồng nhan họa thủy như thế nào.
- Quả nhiên là sắc phôi!
Mị Ly xì một cái, bị hắn đánh đoạn, nàng cũng không còn xoắn xuýt bích hoạ ông trời tác hợp kia, chỉ vào bức còn lại nói.