Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 944 - Chương 944: Để Ta Thử Cân Lượng Của Các Hạ Một Chút (3)

Chương 944: Để ta thử cân lượng của các hạ một chút (3) Chương 944: Để ta thử cân lượng của các hạ một chút (3)

- Đát Kỷ ngươi muốn nhìn ở chỗ này.

Tổ An vội vàng chạy tới, phát hiện trên bích hoạ có một nữ tử đường nét thướt tha, đáng tiếc dạng bích hoạ như vậy thực thấy không rõ dung mạo cụ thể, chỉ có thể từ trên đường nét phán đoán nàng thật là mỹ nữ tuyệt sắc:

- Oa nga, eo thật tỉ mỉ! Ngực còn lớn như thế, sắp bằng Đại Mạn Mạn rồi...

Mị Ly trợn mắt, hiển nhiên đã quen hắn háo sắc, tiếp tục xem bích hoạ giải thích:

- Nhóm bích hoạ này giảng Thương triều diệt vong, nơi này miêu tả trận chiến ở Mục Dã, quân đội Thương triều lâm trận chạy trốn, triệt để đại bại... Trụ Vương tuyệt vọng, ở trên Lộc Đài cùng Đát Kỷ tự thiêu mà chết. Chu triều thành lập, Thái tử của Trụ Vương là Vũ Canh được phong Thương Vương, cho phép kéo dài tông tự.

- A?

Tổ An hiếu kỳ.

- Thương không phải bị Chu diệt sao, sao còn dễ dàng để Thái tử của Trụ Vương tiếp tục lưu lại ở đô thành đánh chiêu bài của Ân Thương?

- Thời Thượng Cổ một mực có quy tắc ngầm, gọi là diệt quốc không diệt tự, bất quá chỉ nói dễ nghe mà thôi.

Mị Ly cười lạnh.

- Nói cho cùng là bởi vì thế lực của đối phương còn sót lại đủ cường đại, bên diệt quốc không thể không thỏa hiệp mà thôi. Trong lịch sử, Chu triều diệt rất nhiều tiểu quốc, sao chưa từng nghe qua giữ lại hương hỏa cho bọn họ? Tần quốc chúng ta thì không có dối trá như vậy, muốn diệt quốc thì trực tiếp diệt quốc, nói giết cả nhà thì giết cả nhà của hắn.

Tổ An:

- ...

Nhìn Mị Ly hai mắt tỏa sáng, bộ dáng cuồng chiến, Tổ An nhịn không được nuốt nước miếng, nữ nhân này thực quá bưu hãn rồi.

Mị Ly nói tiếp:

- Thương triều dù sao cũng lập quốc mấy trăm năm, dù Trụ Vương chết, lực lượng còn sót lại vẫn rất cường đại, Chu Nhân lưu Vũ Canh ở Ân tiếp tục làm Thương Vương, đừng nhìn Mục Dã chi chiến Chu Nhân đánh bại Trụ Vương dễ dàng, nhưng bốn năm sau, Vũ Canh ở Ân cử binh phản loạn, lần này Chu Nhân dùng hơn ba năm mới hoàn toàn đánh bại hắn.

- Dù Vũ Canh nhất mạch diệt tuyệt, nhưng Thương Nhân còn có hai chi lực lượng cường đại, như thúc thúc của Trụ Vương là Ki Tử không muốn thần phục Chu, suất lĩnh bộ phận Ân dân bắc di, thành lập Triều Tiên Quốc, sử xưng Ki thị Triều Tiên; ca ca của Trụ Vương là Vi Tử Khải thì thành lập Tống quốc, Tống quốc ở trong lịch sử còn rất nổi danh, ngươi hẳn phải biết. Thời kỳ Xuân Thu, rất nhiều truyện cười đều là nói người Tống, tỉ như ôm cây đợi thỏ, người Tống phơi nắng cảm thấy rất dễ chịu, xem như bí phương hiến cho quốc vương, người Tống tự cho là thông minh, làm rất nhiều mũ vượt quốc buôn bán kết quả bồi thảm... rất nhiều cố sự, nhân vật đều là ám chỉ người Tống ngu xuẩn.

Khóe miệng của Mị Ly lộ ra vẻ trào phúng:

- Nói cho cùng bởi vì Tống quốc là Ân Thương di dân, các nước Xuân Thu đều là hậu nhân của Chu triều, cho nên mới chèn ép bọn họ.

Tổ An nghe mà trợn mắt hốc mồm, lại còn có nguồn căn như vậy, những truyện cười kia rất nhiều đều hóa thành ngạn ngữ, mấy ngàn năm sau, ai cũng nhớ đến người Tống quốc ngu xuẩn, chiêu này thật là giết người tru tâm nha.

- A Tổ, A Tổ?

Lúc này bên cạnh truyền đến thanh âm của Bùi Miên Mạn, nàng không ngừng lôi kéo ống tay áo của hắn.

Tổ An lấy lại tinh thần, vội vàng hỏi:

- Làm sao vậy?

Bùi Miên Mạn lo lắng:

- Nãy giờ ngươi rất cổ quái, tự mình nhìn bích hoạ, miệng còn không ngừng lẩm bẩm, ta còn tưởng ngươi trúng tà, ngươi không sao chứ?

Lúc này Tổ An mới ý thức được vừa rồi cùng Mị Ly nói chuyện phiếm vắng vẻ nàng, nàng lại không nhìn thấy Mị Ly, vội vàng giải thích:

- Không có gì, ta chỉ đang xem những bích hoạ này nói cái gì, trong lúc nhất thời nhìn nhập thần mà thôi.

Bùi Miên Mạn hiếu kỳ hỏi:

- Ngươi có thể xem hiểu phía trên nói cái gì?

- Đương nhiên!

Tổ An đại khái kể lại cho nàng một lần, đương nhiên một số tri thức lịch sử tất yếu bị hắn dùng phương thức mà đối phương có thể hiểu được giải thích một chút.

Bùi Miên Mạn nghe mà ánh mắt tỏa sáng, kéo cánh tay hắn nói:

- A Tổ, ngươi thật quá uyên bác, ngay cả những văn tự Thượng Cổ này cũng biết, ta quyết định, dù ra ngoài Sơ Nhan không đồng ý, ta cũng phải đoạt ngươi!

Tổ An:

- ...

Trên cánh tay truyền đến xúc cảm mỹ diệu, trong lúc nhất thời để thần hồn của hắn điên đảo, trên mặt lộ ra biểu lộ hưởng thụ.

- Hừ!

Lúc này bên tai truyền đến tiếng hừ lạnh.

Đến từ Mị Ly, điểm nộ khí + 998!

Gia hỏa này lại dùng lời mình dạy hắn đi trang bức tán gái, thật là tức chết ta rồi!

Nhìn nữ nhân ngực lớn thân mật tựa sát vào Tổ An, Tổ An thì hưởng thụ, Mị Ly cảm giác giận không chỗ phát tiết, thân hình lóe lên biến mất không thấy gì nữa, mặc cho Tổ An gọi như thế nào cũng không trả lời.

Ta sát, thật chọc Hoàng Hậu tỷ tỷ tức giận rồi?

Tổ An kêu gọi nửa ngày không có trả lời, nhịn không được hỏi:

- Hoàng Hậu tỷ tỷ, ngươi sẽ không ăn dấm đó chứ?

- Ha ha, ăn cái đầu quỷ của ngươi!

Lần này Mị Ly rốt cục đáp lại.

Tổ An cười ha ha:

- Nam nhân ưu tú giống như ta, ngươi cùng ta ở chung một chỗ lâu, bất tri bất giác yêu ta là rất bình thường, không cần xấu hổ.

Mị Ly:

- ...

Cũng không biết gia hỏa này làm sao có được da mặt dày như vậy, lại cảm thấy mình sẽ thích hắn?

Mình đường đường mẫu nghi thiên hạ, sẽ thích tên vô lại này?

Nếu không phải hiện tại linh hồn của hai người ràng buộc, phải đồng sinh cộng tử, nàng bảo đảm sẽ bóp chết hắn.

Nếu bản cung thật mắt mù xem trọng gia hỏa này, về sau mỗi ngày quỳ hát bài chinh phục cho hắn làm báo ứng!

Hai người linh hồn quấn quýt lấy nhau, lý giải nhau cũng không ít, thậm chí ngay cả bài hát chinh phục này nàng cũng biết.

Bình Luận (0)
Comment