Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 951 - Chương 951: Thông Đạo Lòng Đất

Chương 951: Thông đạo lòng đất Chương 951: Thông đạo lòng đất

Tổ An hiếu kỳ hỏi.

Mị Ly đáp:

- Người Ân Thương đều bày tế phẩm ở trong đỉnh đồng đun sôi, đối với Ân Thương mà nói, đỉnh đồng cũng là đồ vật dùng đến nấu. Con Thao Thiết kia chưa chết ở trong đỉnh, tự nhiên không tính là tế phẩm.

- Sớm biết như vậy, vừa rồi nên đoạt thi thể của nó tới.

Tổ An hối hận không thôi.

- Hiện tại ta đi chỗ nào tìm tế phẩm đây.

- Chuyện nào có đáng gì.

Thanh âm của Mị Ly trở nên băng lãnh.

- Muội muội ngực lớn kia không phải là tế phẩm tốt nhất sao? Lại là người sống quy cách tối cao, khuôn mặt xinh đẹp, ngực lại lớn, chắc hẳn Thiên Thần sẽ cực kỳ hài lòng cái tế phẩm này.

- Lấy quan hệ của ngươi và nàng, nàng căn bản sẽ không đề phòng, ngươi rất dễ dàng đắc thủ.

Tổ An:

- ...

Đây là có thù oán gì a, vậy mà muốn lấy Đại Mạn Mạn làm tế phẩm, hơn nữa ngay cả kế hoạch chi tiết cũng chế định tốt, chẳng lẽ ghen ghét nàng ngực lớn hơn ngươi?

Mị Ly hừ một tiếng:

- Ngươi không nên xử trí theo cảm tính, bằng không sẽ chỉ chết cùng nàng. Ngươi muốn chết có thể, nhưng đừng lôi kéo ta, nếu ngươi không xuống tay được, thì để ta tới.

- Không được!

Tổ An quả quyết cự tuyệt, có lẽ là lo lắng nàng thật động thủ, hắn suy nghĩ cực nhanh, bỗng nhiên trong đầu lóe lên linh quang.

- Ta có tế phẩm!

Vừa nói vừa từ trong Lưu Ly Bảo Châu lấy ra con cá sấu trước đó ở bờ sông bắt được, ném vào trong đỉnh lớn.

Mị Ly ồ một tiếng:

- Không nghĩ tới trong không gian trữ vật của ngươi còn có những tài liệu này, bất quá cá sấu không phải tài liệu quý hiếm gì, làm tế phẩm chỉ sợ phân lượng không đủ.

Thấy nàng vẫn lưu luyến không rời nhìn về phía Bùi Miên Mạn, Tổ An tê cả da đầu, thật lo lắng nàng kìm nén không được đi giết Đại Mạn Mạn, vội vàng lấy ra thi thể Thao Thiết:

- Ta còn có cái này.

- Thao Thiết? Tuy gia hỏa này rất buồn nôn, bất quá Thương nhân tựa hồ thường dùng nó tế tự, hẳn tạm được.

Lúc này Mị Ly mới gật đầu.

Tổ An buông lỏng một hơi, nghĩ thầm nếu còn chưa đủ, ta có thể lấy ra thi thể Cự Long làm tế phẩm, lo lắng duy nhất là xác rồng quá khổng lồ, làm sao bỏ vào trong đỉnh đồng được.

Lúc này Bùi Miên Mạn mới giật mình hỏi:

- Ngươi đang làm gì đó?

Vừa rồi hỏi hắn mấy chuyện, kết quả hắn thủy chung không nói một lời, sau đó lấy ra thi thể cá sấu và Thao Thiết ném vào trong đỉnh.

Bởi vì thân thể Thao Thiết khá lớn, chỉ thấy hắn dùng Thái A Kiếm chặt đầu lâu, tứ chi, cái đuôi… mới bỏ vào.

Máu Thao Thiết chảy ra, nhưng không biết vì sao, dịch thể của nó tràn ngập tính ăn mòn, rơi lên mặt đất thậm chí trên chiếc đỉnh kia, lại không có một chút phản ứng.

Bất quá hiện trường phân thây này nhìn có chút ghê rợn, nếu không phải thấy ánh mắt của Tổ An bình tĩnh, nàng còn tưởng đối phương trúng tà.

- Ta đang thử tìm kiếm đường ra.

Tổ An vừa giải thích vừa chỉ huy nàng.

- Ngươi dùng Hắc Viêm đốt phía dưới, tận lực đun sôi đồ vật bên trong.

- A?

Bùi Miên Mạn mộng bức.

- Hiện tại Hắc Viêm của ta dùng để phòng ngự còn ngại không đủ, sao có thể nấu đồ vật?

Nàng thực không thể nào hiểu được dòng suy nghĩ của hắn.

Tổ An nhanh chóng giải thích.

Bùi Miên Mạn nghe bán tín bán nghi, có điều nàng nghĩ đối phương trước giờ đều tính trước làm sau, vì vậy quyết định tin tưởng hắn một lần.

Sau đó nàng vừa dùng Hắc Viêm bảo hộ hai người, vừa phân ra một sợi Hắc Viêm làm nóng đại đỉnh.

Vốn Hắc Viêm của nàng còn có thể kiên trì ba nén hương thời gian, bây giờ ngay cả một nén nhang cũng chưa hẳn kiên trì được.

Nàng liếc nhìn Tổ An, khẽ cắn môi, cuối cùng vẫn không nói gì thêm.

Tổ An kéo nàng đến bên cạnh đỉnh đồng, như vậy có thể sử dụng hỏa diễm ở dưới đỉnh đồng phòng ngự một phương hướng, giảm nhẹ áp lực cho nàng.

Đại đỉnh vốn nặng nề, hỏa diễm bình thường muốn làm nóng cũng rất khó khăn, nói gì đến đun sôi đồ vật.

May mắn Hắc Viêm của Bùi Miên Mạn là vật phi phàm, rất nhanh nhiệt độ tăng lên cao, không bao lâu, trong đỉnh dần dần truyền đến mùi thịt, đồng thời còn xen lẫn rất nhiều mùi thối buồn nôn.

Hẳn là những chất nhầy trên người Thao Thiết bị làm nóng sinh ra.

Tổ An nhìn một nồi thịt hắc ám thúi quắc, biểu lộ cực kỳ cổ quái, cầm vật như vậy tế tự, Thiên Thần có thể ngộ độc thực phẩm, sau đó hạ xuống thiên phạt không?

Đáng tiếc chuyện cho tới bây giờ đã không có đường quay về, chỉ có thể kiên trì nấu.

Bùi Miên Mạn cũng nhíu mày, nhịn không được nói:

- Mùi vị kia thật... giống... giống...

Thấy nàng đỏ mặt nửa ngày không tiện nói, Tổ An cười nói:

- Giống nấu một nồi cứt đúng không?

- Đừng nói...

Bùi Miên Mạn cảm thấy trong bụng bốc lên, nhịn không được nôn mửa.

- Ngươi xác định cái này có thể làm tế phẩm?

- Hẳn là được.

Tổ An cũng không xác định.

- Cái này dù sao cũng là nguyên liệu nấu ăn nấu ra, tuy khó ngửi một chút, nhưng nhiều lắm chỉ xem như Chocolate vị cứt, dù sao vẫn là Chocolate nha, so với cứt thì tốt hơn rất nhiều, nếu ngươi là Thiên Thần, ngươi sẽ chọn cái nào?

Dù chưa từng nghe qua Chocolate, nhưng Bùi Miên Mạn vẫn hiểu được ẩn ý, xấu hổ che mũi:

- Ta không chọn cái nào cả.

Bất quá nàng vừa phân thần, phòng ngự xuất hiện khe hở, vô số ác linh chen chúc lao tới.

Bùi Miên Mạn hoa dung thất sắc, Tổ An vội vàng ôm nàng vào trong ngực bảo vệ, trước đó hắn đã lấy ra Đèn Pin Thần Kỳ, vật kia hẳn có thể khắc chế những sinh vật tử linh này.

Bất quá nó chỉ còn một lần sử dụng cuối cùng, không phải vạn bất đắc dĩ, hắn không muốn lãng phí.

Nhưng bây giờ đã không có biện pháp, thời điểm hắn định kích hoạt đèn pin, những ác linh kia phảng phất như bị mỹ vị gì hấp dẫn, ào ào bay về phía đại đỉnh.

Bình Luận (0)
Comment