Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 954 - Chương 954: Khống Chế

Chương 954: Khống chế Chương 954: Khống chế

Nếu không phải không phát hiện được hô hấp của chúng, Tổ An thậm chí còn có thể cho rằng chúng vẫn còn sống!

- Sao lại có người tàn nhẫn như vậy, ngay cả trẻ con cũng không buông tha.

Bùi Miên Mạn cắn chặt môi, trong giọng nói vừa sợ lại vừa phẫn nộ.

Tổ An trầm giọng nói:

- Ở thế giới trong mộng đó của ta, có một quốc gia tên là Thái quốc, Thái quốc cổ đại có một tướng quân tên là Khôn Bình, công phá một thành thị, thủ lĩnh của tòa thành này lấy nữ nhi của hắn làm lễ vật hiến cho Khôn Bình, thế là Khôn Bình kết hôn, cũng một mực ở lại thành thị này, cho tới khi thê tử của hắn mang thai. Nhưng về sau, quan hệ của Khôn Bình và thủ lĩnh này không ngừng trở nên xấu hơn, cuối cùng, thủ lĩnh muốn nữ nhi của hắn hạ độc trong cơm của Khôn Bình, muốn dồn Khôn Bình vào chỗ chết, mà Khôn Bình sau khi biết được kế hoạch này, đầu tiên là đâm chết thê tử của hắn để trả thù. Sau khi thê tử của hắn chết, Khôn Bình lại xé bụng của thê tử, lấy ra đứa con trong bụng, mang nó cùng tới một miếu thờ, đầu tiên là hắn đốt lửa, sau đó dùng túi vải có viết kinh văn bọc lấy thân trên của đứa trẻ, đặt lên lửa mà nướng, cho tới khi thi thể của đứa trẻ nhỏ lại, hoàn toàn khô quắt. Trong toàn bộ quá trình, Khôn Bình một mực tụng kinh văn, khi toàn bộ nghi thức kết thúc, đứa trẻ đã biến thành một linh hồn có thể nói chuyện với hắn, Khôn Bình đặt tên cho nó là Cổ Mạn Đồng, mang theo nó chinh chiến tứ phương, có thể nói là bách chiến bách thắng.

Tổ An dừng một chút, nhìn cảnh tượng trong hố cúng tế trước mắt, nói:

- Mà những đứa trẻ này, nhìn rất giống Cổ Mạn Đồng trong truyền thuyết, không ngờ người nhà Ân cũng biết loại biện pháp ác độc này.

Hắn vừa dứt lời, thi thể trẻ con vốn đang hai mắt nhắm nghiền đột nhiên mở mắt, ai nấy trong mắt ánh ra hồng quang, chậm rãi từ dưới đáy hố bò về phía hai người.

Tổ An thấy mà da đầu ngứa ran, phải biết rằng trước kia xem phim ma, quỷ quái hình dạng trẻ con luôn là khiếp người nhất, hiện giờ một phát có nhiều như vậy đồng loạt lao về phía hắn, nếu nhát gan một chút, sợ rằng đã ngất xỉu ngay tại chỗ rồi.

Thanh âm của Bùi Miên Mạn cũng run run:

- A Tổ, thế giới trong mộng đó của ngươi có nhắc tới làm thế nào để đối phó chúng không?

Tổ An cũng khóc không ra nước mắt:

- Không...

Hắn chỉ vừa hay biết truyền thuyết này mà thôi, chứ không nghe thấy cái khác.

Mắt thấy những Cổ Mạn Đồng đó càng lúc càng gần, Bùi Miên Mạn không nhịn được nữa, trực tiếp phát ra hắc viêm đốt tới, theo nàng ta, thứ này nhất định là vật âm tà, như vậy hỏa diễm có thể mang tới hiệu quả khắc chế đối với chúng.

Nhưng một màn tiếp theo lại khiến con ngươi nàng ta thiếu chút nữa thì lồi ra, chỉ thấy những Cổ Mạn Đồng đó bị hắc viêm vờn quanh, không chỉ không lộ ra vẻ mặt thống khổ, ngược lại còn cười khanh khách, trên đường còn dùng tay vuốt ve những hỏa diễm này, giống như nhìn thấy lão bằng hữu vậy.

Bùi Miên Mạn lập tức trở nên hoài nghi nhân sinh, phải biết rằng hắc viêm của nàng ta lợi hại hơn hỏa diễm bình thường rất nhiều, đừng nói là thân thể của con người, cho dù là sắt thép và nham thạch cũng có thể bị đốt cho tan chảy, nhưng không ngờ lại không có một chút hiệu quả nào đối với những đứa "Trẻ con" này.

Tổ An trầm giọng nói:

- Những Cổ Mạn Đồng này vốn chính là dùng bí pháp chế ra trong liệt hỏa, không sợ hỏa diễm cũng là rất bình thường.

Lúc này đã có Cổ Mạn Đồng đi tới bên cạnh hai người, Tổ An vung Thái A Kiếm chém tới.

Kết quả thân thể của Cổ Mạn Đồng cứng rắn như sắt đá, Thái A Kiếm sắc bén chém tới trên người chúng, không ngờ một chút vết xước cũng không lưu lại.

Hai người vừa phòng ngự vừa tránh về phía sau, qua một lúc, Tổ An mới thở phào nhẹ nhõm:

- Tuy những Cổ Mạn Đồng này cực kỳ quỷ dị, nhưng cũng may lực công kích không ra gì, cẩn thận một chút thì chắc cũng không sao.

Lúc mới đầu, hai người lửa đốt kiếm chém, rất khó tạo thành thương tổn gì cho chúng, có điều dẫu sao chúng cũng là thân thể trẻ con, thậm chí là còn không biết đi, chỉ có thể bò trên mặt đất, tốc độ cũng không tính là nhanh, đồng thời thủ đoạn công kích cũng có hạn.

Ai ngờ Tổ An vừa dứt lời, bỗng nhiên trong hố sâu gần đó truyền đến tiếng xương cốt ma sát răng rắc.

Tim hai người lập tức thắt lại, bởi vì thanh âm này có chút quen tai, lúc trước khi võ sĩ khô lâu ở cửa lớn đi đường cũng có thanh âm như vậy.

Hai người theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy không ít hài cốt trong hố hiến tế vừa đi qua nhao nhao bò lên, cũng không biết từ đâu cầm được giáo mác vết gỉ loang lổ, vung tới hai người.

- Tình huống gì thế!

Phạm vi công kích của giáo mác thật sự quá lớn, mười mấy khô lâu dường như lại tâm ý tương thông, không ngờ động tác đều nhịp giống như quân trận, còn biết phối hợp với nhau, hai người né tránh trở nên chật vật không thôi.

- Đám gia hỏa này đầu cũng không có, chúng rốt cuộc là làm thế nào mà nhìn thấy chúng ta?

Tổ An buồn bực không thôi, phải biết rằng lúc trước, những võ sĩ khô lâu gặp phải tuy mắt đã không còn, nhưng đầu thì vẫn còn, hai luồng màu đỏ trong hốc mắt cũng có thể lý giải là mắt của chúng, nhìn được thì cũng có thể giải thích.

Nhưng những võ sĩ khô lâu này từ cổ trở lên đều biến mất, không ngờ lại không hề ảnh hưởng tới hành động của chúng!

- Mau nhìn sau lưng chúng!

Bùi Miên Mạn mắt sắc, rất nhanh liền nhìn ra ra môn đạo.

Tổ An chăm chú nhìn lại, phát hiện sau lưng chúng đều có một Cổ Mạn Đồng đang nằm, hiển nhiên lúc này thân thể của chúng đã bị Cổ Mạn Đồng khống chế, tất nhiên cũng không cần hai mắt của mình.

Bình Luận (0)
Comment