Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 956 - Chương 956: U Minh Thiếu Nữ

Chương 956: U Minh thiếu nữ Chương 956: U Minh thiếu nữ

Tổ An:

- ...

Hắn cuối cùng không nhịn được nghĩ:

- Hoàng hậu tỷ tỷ, ngươi không thể bởi vì ghen tị ngực người ta to mà cứ liên tục nhằm vào nàng ta được?

Trên đường đi nàng ta dường như không hòa nhã gì với Bùi Miên Mạn, giật dây hắn mấy lần, lần này không ngờ còn muốn giết nàng ta.

Mị Ly cười lạnh liên tục:

- Ngực cười, bản cung mà lại đi ghen tị với nàng ta à?

- Chẳng lẽ không phải sao?

Tổ An trợn mắt lên.

- Đương nhiên không phải! Tuy...

Ngữ khí của Mị Ly lập tức không còn được kiên cường nữa.

- Tuy ngực của nàng ta lớn hơn bản cung một chút, nhưng bản cung há có thể vì vậy mà đố kị người ta?

Đối với cái này, Tổ An cười ha ha.

Mị Ly hừ một tiếng, hiển nhiên lúc này cũng là làm theo cảm xúc:

- Vừa rồi bản thân ngươi cũng không phải là chưa thử, cũng chỉ có đánh nát khô lâu của phụ thân những Cổ Mạn Đồng này, mới có thể khiến chúng rời khỏi. Hiện giờ đại hung muội (cô em ngực to) này bị phụ thân, cũng chỉ có thể xử lý tương tự.

Tổ An cũng không trả lời, mà là cầm kiếm không ngừng ý đồ vòng ra phía sau Bùi Miên Mạn, đâm tới Cổ Mạn Đồng trên cổ nàng ta.

Chỉ tiếc thân pháp của Bùi Miên Mạn cũng rất nhanh nhẹn, căn bản không cho hắn cơ hội vòng ra sau lưng, cho dù thỉnh thoảng không tránh được, thân thể đao thương bất nhập, thủy hỏa bất xâm đó của Cổ Mạn Đồng cũng đỡ được mấy chém của Thái A Kiếm mà không sao.

Ngược lại là Tổ An ném chuột sợ vỡ đồ, lo lắng khiến Bùi Miên Mạn bị thương, mấy lần thiếu chút nữa bị đối phương đánh trúng.

Thanh âm bất mãn của Mị Ly lại truyền đến:

- Tuy hắc viêm của Đại hung muội này không gây ra thương tổn đối với ngươi, nhưng dẫu sao nàng ta cũng là tu vi Lục phẩm, võ kỹ, kinh nghiệm chiến đấu, tất nhiên đều cao hơn loại thay đổi giữa chừng như ngươi, vốn ngươi dựa vào một đống kỹ năng loạn thất bát tao, cũng miễn cưỡng có thể ứng phó được, nhưng hiện tại ngươi lại không nỡ làm nàng ta bị thương, đối phương lại có thể tấn công một cách không hề cố kỵ, cứ dần dà như vậy, không bao lâu nữa ngươi tất nhiên sẽ phải nuốt hận đương trường.

- Ta đương nhiên biết những cái này, nhưng sao ta có thể làm tổn thương tới nàng ta được!

Tổ An cũng nổi giận.

- Nếu ngươi không có ý kiến có tính xây dựng gì thì đừng lải nhải nữa.

Mị Ly:

- ...

Qua một lúc, Tổ An phát hiện không không có điểm nộ khí vào tài khoản, không khỏi hiếu kỳ nói:

- Ngươi không tức giận à?

- Vì sao ta phải tức giận?

Thanh âm của Mị Ly lúc này lại rất bình tĩnh.

- Vừa rồi không phải ngươi đòi kêu đánh kêu giết Đại Mạn Mạn à?

Tổ An hỏi.

Mị Ly lạnh giọng nói:

- Ta chỉ là muốn thăm dò xem ngươi có tiềm chất trở thành vương bá chi chủ hay không thôi, rất đáng tiếc, ngươi không phải, ngươi không làm được đoạn tình tuyệt dục, cũng không làm được hy sinh người khác để thành toàn cho bản thân.

Tổ An:

- Cho dù quyền thế địa vị có cao tới mấy thì sao, phải đoạn tình tuyệt dục hy sinh người mình yêu thì cũng có ý nghĩa gì.

Mị Ly bùi ngùi thở dài, giống như nhớ lại cố sự gì:

- Ta không biết là nên nói ngươi ngây thơ hay là nói ngươi cơ trí, rất nhiều tồn tại tu vi địa vị hơn xa ngươi lại không nhìn rõ điểm này.

Tổ An lẩm bẩm một tiếng, cơ trí đồng dạng cũng là lời nói mắng chửi người.

Hắn hỏi tiếp:

- Vì sao biết ta không có vương bá chi khí, ngươi lại không có bộ dạng thất vọng.

Biểu cảm của Mị Ly tựa cười mà như không phải cười:

- Ta đâu có cần dựa vào ngươi để tranh bá thiên hạ, vì sao phải thất vọng? Ngược lại ở trạng thái hiện tại này của chúng ta, ta càng hy vọng ngươi có thể thủy chung bảo trì một tấm lòng thiện lương chất phác, hiện tại ngươi đang mạng như chỉ mành treo chuông vẫn không nỡ xuống tay với đại hung muội này, nghĩ chắc tương lai cũng sẽ không phụ ta.

Tổ An buồn bực nói:

- Đây là ngươi bị chứng vọng tưởng rồi, ta nhớ rõ ngươi trước kia cũng từng thăm dò ta.

- Thử nhiều lần cũng không có gì xấu, nói chung ta cả ngày cũng nhàn rỗi mà.

Khóe môi Mị Ly nhếch lên, hiển nhiên là tâm tình đang rất tốt.

- Ta cảm thấy ngươi cũng chẳng cao minh gì, thăm dò như vậy chưa chắc đã thăm dò được thật lòng của ta đâu, vạn nhất ta là cố ý diễn cho ngươi xem thì sao?

Tổ An không nhịn được dè bỉu nói.

- Ngươi đã bị lừa một lần, không ngờ nhiều năm như vậy trôi qua, vẫn dễ dàng tin tưởng người khác như vậy.

Mị Ly ngẩn ra, trước giờ nàng ta chưa nghĩ tới vấn đề này, bị hắn nói như vậy, mình dường như đích xác có chút ngu xuẩn.

Lúc này thanh âm của Tổ An cuối cùng lại trở nên đến lo lắng:

- Ngươi thử thì thử, hiện tại đã có thể nói cho ta biết làm thế nào để giải cứu Đại Mạn Mạn chưa.

Lúc này thế công của Bùi Miên Mạn càng lúc càng sắc bén, lại thêm Cổ Mạn Đồng khác khống chế võ sĩ khô lâu vây công, cho dù Tổ An có thân pháp Quỳ Hoa Ảo Ảnh, trên người cũng đã bị thương mấy chỗ.

Mị Ly lắc đầu:

- Vừa rồi tuy ta là đang thăm dò, nhưng không hề nói dối, trừ kích sát nàng ta ra, ta thật sự không biết còn có phương pháp gì khác.

Tổ An lập tức cảm thấy giống như bị dội một chậu nước lạnh, hắn sờ sờ điếu trụy đeo trên cổ, nghĩ tới cảnh nói cười thản nhiên của Bùi Miên Mạn trên đường đi, cắn chặt khớp hàm:

- Nhất định là có biện pháp, ta nhất định phải cứu nàng ta.

Đúng lúc này, xa xa bỗng nhiên vang lên tiếng ca du dương, nghe tiếng giống như chim hoàng oanh xuất cốc, trong trẻo động lòng người, hiển nhiên là xuất phát từ miệng một thiếu nữ tuổi xuân.

Chỉ có điều ở trong hoàn cảnh quỷ dị âm trầm này, thật sự không thể tưởng tượng được lại có một thiếu nữ bình thường tồn tại.

Bình Luận (0)
Comment