Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 959 - Chương 959: Á Trường Chi Mộ

Chương 959: Á Trường chi mộ Chương 959: Á Trường chi mộ

- Thì ra đó là tộc nhân của ngươi.

Sắc mặt Tổ An trở nên cổ quái, thầm nghĩ lúc trước thiếu chút nữa thì bị chúng cắn nuốt huyết nhục cả người.

Nghe hắn kể lại, thiếu nữ nước mắt lã chã:

- Đại ca ca xin lỗi, chúng cũng là thân bất do kỷ.

- Hiểu được, hiểu được.

Tổ An an ủi.

- Chúng ta không phải vẫn không sao à, yên tâm đi, ta sẽ giúp ngươi tìm thấy Ngọc Tông.

- Cám ơn đại ca ca.

Trên mặt thiếu nữ lộ ra vẻ vui sướng.

- Còn có một việc cần nhờ các ngươi một chút, đến lúc đó ngươi có thể giúp ta tìm một số cái đầu đã thất lạc không.

Tổ An:

- ...

Lời này nghe sao ghê thế nhỉ?

- Có phải dọa các ngươi sợ không.

Thiếu nữ có chút ngượng ngùng, khổ sở nói.

- Năm đó ta thành tù binh bị người Thương bắt về, trong tập tục hiến tế của bọn họ, người sống là tế phẩm tốt nhất, mà ta lại có thân phận tôn quý ở địch quốc, lại là tế phẩm tốt nhất trong người sống, cho nên bọn họ chặt bỏ đầu của ta đặt trong mộ Thương Vương để hiến tế...

- Khương Khương...

Nghe thấy cảnh ngộ bi thảm của nàng ta, Bùi Miên Mạn cũng không nhịn được mà rơi lệ, theo bản năng muốn ôm nàng ta an ủi, đáng tiếc đối phương là thể linh hồn, vươn tay ra chỉ có thể xuyên qua thân thể nàng ta.

Tổ An cũng vô cùng thương xót:

- Ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ giúp ngươi tìm thấy cái đầu đã thất lạc, chỉ có điều có vấn đề ta không biết cái đầu nào là của ngươi.

Phải biết rằng sau khi tiến vào bí cảnh này, xương trắng đúng là khắp nơi đều có thể thấy được, lúc trước trong những hố to ở bên ngoài, đếm sơ qua cũng có tới cả vạn bộ hài cốt, trong đây số lượng hài cốt đụng phải trên đường cũng tới hơn một ngàn, có thể đoán trước được xương trắng trong vương lăng phía trước cũng không ít, muốn ở trong nhiều xương trắng như vậy tìm thấy đầu của Khương Khương, đúng là một công trình gian khổ.

Mấu chốt là đầu của nàng ta không đảm bảo được vẫn là bộ dạng hiện tại, cách nhiều năm như vậy, đã sớm hóa thành xương trắng giống như người khác, căn bản là không thể tìm được.

Thiếu nữ nói:

- Ta ở trong cung điện này nghe một số người đàm luận, hình như bởi vì thân phận của ta đặc thù, bọn họ cuối cùng để đầu của ta chưng nấu trong cái chõ, tù binh có hình phạt như vậy chắc không nhiều lắm, đến lúc đó nếu các ngươi ở trong chõ tìm thấy cái đầu nào, tuổi tác tương xứng với ta thì chắc là nó.

Tổ An:

- ...

Bùi Miên Mạn:

- ...

Mị Ly:

- ...

Nha đầu này đúng là thảm thật, bị tù binh địch quốc chém đầu thì không nói, sau khi chết đầu còn bị mang đi nấu.

Tựa hồ là cảm nhận được cảm xúc của bọn họ, thiếu nữ mỉm cười:

- Không sao, tuy năm đó rất thống khổ, nhưng nhiều năm như vậy trôi qua cũng đã sớm quên rồi.

Tổ An trầm giọng nói:

- Khương Khương, ta nhất định sẽ tìm được đầu và Ngọc Tông cho ngươi, để các ngươi có thể siêu độ an nghỉ.

- Cám ơn đại ca ca.

Thiếu nữ cười ngọt ngào.

- Ta dẫn các ngươi tới cửa vào vương lăng.

Tiếp theo thiếu nữ dẫn theo hai người tiến về phía trước, những Cổ Mạn Đồng đó cũng đi bên cạnh.

Không biết vì sao, lúc trước nhìn thấy những Cổ Mạn Đồng này chỉ cảm thấy âm trầm khủng bố, hiện tại nhìn lại cảm thấy rất đáng yêu.

- Ngươi cẩn thận một chút, thiếu nữ này lai lịch không rõ, nói không chừng là lừa gạt ngươi đó.

Trong đầu vang lên thanh âm của Mị Ly.

Tổ An lắc đầu:

- Hoàng hậu tỷ tỷ, năm đó ngươi bị phản bội, nhưng đừng chuyện gì cũng hoài nghi.

Mị Ly hừ một tiếng:

- Vậy vì sao những tộc nhân đó của nàng ta đều hóa thành ác linh vô ý thức, nàng ta lại vẫn giữ được thần chí? Phải biết rằng tuổi nàng ta nhỏ như vậy, lúc ấy thực lực sợ rằng còn không bằng cường giả trong tộc.

- Điểm này đích xác có chút kỳ quái.

Tổ An trầm giọng nói.

- Có điều ta tin nàng ta, từ ánh mắt và trong giọng nói của nàng ta, ta có thể cảm nhận được sự chân thành.

- Ha ha!

Mị Ly cười lạnh mấy tiếng.

- Chẳng lẽ ngươi không biết rất nhiều nữ nhân trời sinh am hiểu gạt người à, hơn nữa cơ quan quốc gia cũng sẽ huấn luyện một số nữ gián điệp, bọn họ đều là yêu tinh am hiểu ngụy trang, mọi người bị lừa rồi vẫn còn đếm tiền cho bọn họ đấy.

Tổ An lắc đầu:

- Ta biết có người như vậy, nhưng nàng ta hiển nhiên không phải.

- Chờ tới khi ngươi chịu thiệt rồi sẽ phải hối hận.

Thấy ngữ khí của hắn rất kiên quyết, Mị Ly cũng lười chẳng muốn khuyên nữa.

- Đúng rồi, ngươi biết cái chõ đó là gì không?

- Biết, bên trong để đồ ăn, gọi là chõ, dưới chõ để vỉ thủng, dùng cho hơi nước đi qua; bên dưới là lẩu, dùng để nấu nước, giữa chân cao có thể nhóm lửa đun nóng, tương tự như nồi hấp đời sau.

Tổ An đáp.

Mị Ly vô cùng khiếp sợ:

- Không ngờ tên gia hỏa ngươi lại rất bác học, ngay cả cái này cũng biết à?

Nàng ta vốn đang định chỉ điểm hắn một chút, để hắn dễ tìm thấy mục tiêu hơn, dẫu sao loại đồ dùng nhà bếp cổ xưa này hiện tại cũng không có mấy người nghe qua.

Tổ An mỉm cười, không trả lời, kỳ thật sở dĩ hắn tin thiếu nữ đó, còn có một nguyên nhân khác không nói, năm đó xem phim phóng sự, bên trong đích xác có nhắc tới ở trong di chỉ nhà Ân Thương phát hiện một dụng cụ đồng đen đựng đầu người, dụng cụ đồng đen đó chính là chõ, trong tiết mục có giới thiệu rồi.

Nếu đối chiếu với nhau, có thể biết được thiếu nữ không nói dối.

Đoàn người đi được một lúc, tới trước một thông đạo dưới lòng đất, thiếu nữ chỉ vào bên trong nói:

- Mộ táng của Thương Vương các đời đều ở bên trong, người Thương sẽ hạ cấm chế ở chung quanh, ta và các đệ đệ không thể đi vào, các ngươi thì chắc có thể.

Bình Luận (0)
Comment