Từ kinh nghiệm lúc trước đánh với võ sĩ khô lâu ở bên ngoài đã giúp hắn biết nhược điểm của đám gia hỏa này là ở đầu, cho nên lần này hắn tính xuất kỳ bất ý xem có thể đánh lén đối phương hay không.
Nếu là khi Á Trường tướng quân còn sống, với sự chênh lệch tu vi của hai bên, đánh lén như vậy khẳng định là vô dụng, nhưng hiện giờ hắn đã hóa thành thây khô, thần chí, tính linh hoạt khẳng định là không bằng trước kia, cho nên vẫn có cơ hội liều một phen.
Quả nhiên, hắn thật sự trúng kế, Tổ An mừng rỡ, một kiếm nhanh chóng đâm ra.
Mắt thấy sắp đâm vào gáy hắn, bỗng nhiên một tiếng rống vang lên, một thân ảnh to lớn đâm vào người hắn.
Thì ra là con trâu ở bên cạnh thủ hộ chủ nhân, Tổ An thì giống như bị một cái xe tải lớn đâm vào, trực tiếp bay ra ngoài.
Tổ An oa một tiếng phun ra một ngụm máu tươi, cảm thấy nửa người vừa đau vừa tê, nếu không phải thể chất của hắn cứng cỏi, đổi lại là người tu hành bình thường gặp phải va chạm thế này sợ rằng đã xương sườn nửa người bị đâm gãy rồi.
Con trâu đó tiếp tục gầm lên lao về phía hắn, hai cái sừng trâu cực lớn lấp lánh hàn quang, nếu bị đâm trúng, tuyệt đối là kết cục ngực vỡ bụng nát.
- A Tổ cẩn thận!
Lúc này Bùi Miên Mạn cũng công tới, nàng ta vung tay, một quả cầu lửa màu đen bay tới con trâu, nổ tung ở trước mặt nó.
Con trâu gầm lên, không ngừng ở đó nhảy nhót, đáng tiếc tính chất của hắc viêm đặc thù, hỏa diễm đã bám vào trên người thì căn bản là không thể dập tắt được.
Lúc này Á Trường tướng quân đi tới bên cạnh nó, vươn tay ra vuốt ve lưng nó, từng cỗ hắc khí tỏa ra, nơi đi qua, hỏa diễm chậm rãi bị dập tắt.
Sau đó hắn quay đầu nhìn về phía Bùi Miên Mạn:
- Để thương trâu yêu của ta, chết!
Chỉ thấy hắn vung giáo lao về phía Bùi Miên Mạn, Tổ An ở bên cạnh vội vàng nhắc nhở:
- Cẩn thận!
Hắn vừa bị cú va chạm đó khiến cho khí huyết nhộn nhạo, vẫn chưa khôi phục lại, lúc này muốn hỗ trợ cũng không có dư lực.
Chỉ thấy Bùi Miên Mạn thong dong điềm tĩnh, xoay hông, cả người mềm mại giống như cành liễu trực tiếp ngửa về phía sau, tránh được một kích khí thế hừng hực này của đối phương, tư thái tuyệt đẹp, giống như không phải đang đánh nhau sinh tử, mà là đang múa vậy.
Tổ An lại thầm toát mồ hôi lạnh cho nàng ta, hắn không lo lắng cho sự mềm dẻo của Bùi Miên Mạn, chỉ lo nàng ta tính sót bộ ngực to bự đó của mình, vạn nhất ngửa ra sau, chỗ khác tránh được giáo của đối phương, trước ngực lại bị thương thì phiền.
May mà nàng ta hình như cũng đã đoán trước được, toàn bộ thân thể trầm xuống cực thấp, khiến thanh giáo đó bay qua cách trước ngực mình nửa tấc.
Tổ An thở phào nhẹ nhõm, lúc này mới ý thức được đó là thân thể của bản thân nàng ta, nhiều năm như vậy trải qua các loại chiến đấu, nàng ta khẳng định là biết rõ ưu thế và liệt thế trên thân thể của mình, cần gì hắn phải quan tâm.
Có điều tim hắn lại lập tức như chui tọt lên cổ họng, bởi vì Á Trường tướng quân một kích thất bại, thuận thế kéo giáo về, mà lúc này cả người Bùi Miên Mạn ngửa người ra sau cơ hồ là tứ chi chạm đất, căn bản không thể tránh được nữa.
Hắn đang muốn tiến lên hỗ trợ, lại thấy Bùi Miên Mạn vươn tay ra nhẹ nhàng điểm một cái lên trên giáo, cả người giống như có thể mượn lực, dùng mũi chân làm trục, toàn thân giống như thật sự hóa thành một cành liễu mềm mại, một mực nhẹ nhàng múa lượn chung quanh thanh giáo đó.
Bất kể Á Trường vung giáo trong tay thế nào, thủy chung vẫn rất khó đả thương được đến nàng ta, ngược lại bị nàng ta dùng nhu thắng cương, khiến lực công kích cường đại của cây giáo không thể phát huy ra được.
- Vũ Y Triền Ti Thủ!
Tổ An lập tức nhận ra thân pháp của đối phương, lúc trước nàng ta còn từng dạy mình bộ thủ pháp cầm nã giao chiến cận thân này, hoàn toàn không ngờ lại có thể dùng như vậy.
Lúc này Tổ An mới nhớ tới Bùi Miên Mạn không phải là loại nữ tử nhu nhược cần được bảo vệ, ngược lại nàng ta là thiên tài tu luyện hiếm thấy trong thế hệ trẻ tuổi, lúc trước chỉ là vừa tới bí cảnh, không biết có liên hệ thần bí gì với bí cảnh này, khiến nàng ta có chút mất hồn mất vía, lại thêm bị các loại rắn rết u linh khiến cho kinh hãi liên tục, thành ra một thân bản sự nhiều nhất chỉ phát huy ra được năm sáu thành, cho nên mới biến thành thường xuyên gặp nguy hiểm, để hắn mấy lần phải cứu giúp.
Không biết là một đường đi tới đã quen rồi, hay là do xuyên qua tầng cấm chế đó, tiến vào khu mộ táng vương lăng này, nàng ta đã khôi phục phong cách Ma Nữ kiều diễm mà lại nguy hiểm thường ngày, chống lại đối thủ rõ ràng là mạnh hơn xa nàng ta lại không ngờ vẫn không rơi vào thế hạ phong.
Tổ An không lãng phí thời gian để kinh thán, hắn nhân lúc Bùi Miên Mạn cầm chân Á Trường tướng quân, vung Thái A Kiếm trực tiếp công tới đầu đối phương.
Lúc này con trâu đó hiển nhiên là không thể mặc kệ, kêu ngao ngao chạy ra hộ chủ.
Tổ An đã sớm có chuẩn bị, từ trong Lưu Ly Bảo Châu lấy ra một cái quần lót đỏ thẫm quơ quơ ở trước mặt nó.
Từ sau khi có không gian trữ vật Lưu Ly Bảo Châu này, Tổ An đút đủ thứ vào trong, trừ một số thiên tài địa bảo ra, còn để vào các loại đồ dùng sinh hoạt thường ngày.
Về phần cái quần lót đỏ thẫm đó, cũng không phải là sở thích quái dị của hắn, kỳ thật quần lót đủ loại màu sắc đỏ cam xanh tím hắn đều chuẩn bị, à không đúng, không có màu xanh lục.
Con trâu đó nhìn thấy màu đỏ, một đôi mắt to như chuông đồng lập tức đỏ rực lên, sau đó giống như phát điên đâm tới cái quần lót đỏ.