Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 967 - Chương 967: Phiên Giang Đảo Hải

Chương 967: Phiên giang đảo hải Chương 967: Phiên giang đảo hải

Tổ An thấy kéo đi hơi xa rồi, liền thuận thế hỏi:

- Đúng rồi, thí luyện mà lúc trước ngươi nhắc tới là thế nào?

- Bên trong cụ thể là thí luyện gì thì ta cũng không rõ, chỉ có thể tự các ngươi đi thăm dò.

Á Trường dừng một chút rồi bổ sung một câu.

- Ta phải nhắc nhở các ngươi một chút, vạn năm qua kỳ thật cũng có mấy đôi nam nữ tới nơi này, mỗi người bọn họ đều là nhân trung long phượng, thực lực đều hơn xa các ngươi, đáng tiếc bọn họ đều không thông qua thí luyện.

Bùi Miên Mạn khẽ biến sắc, vội vàng hỏi:

- Không thông qua thí luyện thì sẽ thế nào?

- Đương nhiên là chết rồi.

Á Trường nhìn nàng ta, thanh âm trở nên nhu hòa hơn rất nhiều.

- Có điều các ngươi cũng đừng quá lo lắng, mặc dù tu vi của hai người các ngươi thấp, nhưng trên người hắn có rất nhiều thủ đoạn bí mật, trên người ngươi lại có khí tức của Vương hậu, nói không chừng các ngươi thật sự có thể cởi bỏ được bí cảnh.

Tổ An hỏi:

- Nếu không tham gia thí luyện, có cách nào khác rời khỏi bí cảnh này không?

Nói chung Hồng mông chi khí của hắn có thể khắc chế đối phương, cũng không bị bức đến nỗi cứ phải đi thí luyện.

Á Trường lắc đầu:

- Không, chỉ có thông qua thí luyện, mới có thể rời khỏi nơi này, hơn nữa cần phải mau chóng tham gia thí luyện, nếu không người sẽ bị bí cảnh này đồng hóa, thân thể cũng triệt để trở thành một bộ phận của hoàn cảnh.

Hai người nghe vậy liền biến sắc, vội vàng kiểm tra tình trạng thân thể, quả nhiên phát hiện nguyên khí trong cơ thể đang trôi đi với tốc độ rất chậm, lúc ban đầu chỉ tưởng đây là vì một đường chiến đấu dẫn tới có chút yếu ớt, không ngờ là nguyên nhân của bí cảnh này.

Bùi Miên Mạn cắn cắn môi, vừa xác định quan hệ với Tổ An, nàng ta vốn đang muốn hưởng thụ một chút thời gian yên bình với tình lang, hiện tại xem ra là không có cơ hội này rồi.

Tổ An trầm giọng hỏi:

- Vậy tướng quân có biết làm thế nào để tìm thấy Ngọc Tông của người Đông Di không.

Hắn vẫn nhớ lời hứa với Đông Di công chúa đó.

- Ngọc Tông?

Á Trường dường như lâm vào suy tư.

- Ta hình như có chút ấn tượng, lúc trước Vương hậu rất thích cái đó, về sau Đại vương để vào trong lăng mộ của Vương hậu chôn cùng với nàng ta, sau khi ngươi vượt qua thí luyện, có thể đi vào trong lăng tẩm của Vương hậu.

Tổ An cười khổ một tiếng, xem ra bất kể là như thế nào mình đều phải tham gia thí luyện này.

Trong lúc nói chuyện, hai người đã đi tới một gian đại điện, khi thấy rõ tình hình bên trong, đừng nói là Bùi Miên Mạn, ngay cả Tổ An cũng biến sắc.

Chỉ thấy trên không trung trong đại điện, treo các loại thịt chỉnh tề theo hàng.

Phản ứng đầu tiên của hắn cho rằng đây là thịt khô, có điều nhìn hình dạng thì không quá đúng, lại nhìn kỹ, phát hiện đều là thi thể người!

Những người này bị khoét sạch nội tạng, phanh ra hai bên giắt trên móc từ trần nhà thõng xuống, giống như dây chuyền sản xuất dê lợn của đồ tể ngày này.

Bùi Miên Mạn không nhịn được cảm thán nói:

- Trên đời sao lại có hình phạt tàn nhẫn như vậy.

Tổ An cũng thấy mà sinh lý tâm lý song trọng không khoẻ, lúc trước tuy nhìn thấy nhiều hố hiến tế như vậy, nhưng bên trong dẫu sao cũng đều đã hóa thành xương khô, lực trùng kích thị giác không mạnh như vậy.

Những thi thể trước mặt này chỉ là hong khô, không có xương trắng, hơn nữa hình dạng đó không khác gì gia súc nhìn thấy trước kia.

Tuy biết có nhân sinh, nhưng cho rằng đó chỉ là ví von, không ngờ đây là thực sự dùng người làm gia súc.

- Đây không phải là hình phạt, mà là một loại phương thức hiến tế, gọi là mão tế.

Lúc này Á Trường tướng quân nói, dường như nếu là Bùi Miên Mạn hỏi thì hắn sẽ kiên nhẫn hơn một chút.

- Mão tế?

Tổ An nghĩ lại một chút, những thi thể này bị xé ra thành hai nửa, không phải giống chữ mão à.

Á Trường tướng quân tiếp tục nói:

- Chúng ta cúng tế trời cao, tế phẩm long trọng nhất chính là nhân sinh, chúng ta sẽ kính dâng nội tạng, máu tươi, đầu của nhân sinh cho trời, thủ đoạn xử lý bộ phận còn lại của nhân sinh có quay, nướng, hầm nước sôi, hong làm thịt khô...

- Dừng dừng dừng!

Tổ An nghe mà trong lòng run bắn.

- Sao nghe giống đang làm thức ăn thế...

- Thì chính là làm thức ăn mà...

Á Trường tướng quân lộ ra vẻ mặt kỳ quái.

- Bởi vì bọn họ chính là đồ ăn kính dâng cho thần linh, dựa theo tập tục, khi thần minh hưởng dụng tế phẩm sẽ ban cho chúc phúc, cho nên sau khi điển lễ kết thúc, người hiến tế sẽ chia sẻ tế phẩm để có được sự phù hộ của thần minh, thường thường chỉ người có thân phận tôn quý mới có tư cách được chia tế phẩm.

Tổ An:

- ...

Hắn chỉ cảm thấy trong bụng phiên giang đảo hải, cái này đúng là phá hủy hết tam quan rồi.

Bùi Miên Mạn lại không chịu nổi, chạy đến một góc nôn thốc nôn tháo một trận.

Hai người không dám dừng lại ở đây, vội vàng đi về phía trước, rất nhanh liền tới trước một bàn cống phẩm, bên trên bày đầy các loại khí cụ đồng đen, lúc trước Mị Mị Ly đã nói với hắn tên của những cái này, chỉ có điều có một số thứ tên quá lạ, hắn căn bản không nhớ được.

Chú ý thấy một số vật nhớp nháp, hắn có chút kinh ngạc, theo lý thuyết nơi này đã tồn tại hơn vạn năm, cho dù là đặt trong tủ lạnh cũng đã sớm thối rữa hết rồi, vì sao lại vẫn giữ lại bộ dạng khi hiến tế, xem ra quả nhiên là có một cỗ lực lượng thần bí duy trì tất cả những cái này.

Thấy hắn nhìn chằm chằm vật bên trong, Á Trường tướng quân giải thích:

- Cái này gọi là hải tế, chính là băm người ta thành thịt vụn, người có thể trở thành loại tế phẩm này, thân phận địa vị đều phải rất cao, thường thường phải là thủ lĩnh một phương. Đây chính là tế phẩm cực kỳ quý giá, các ngươi có muốn thử một chút không?

Bình Luận (0)
Comment