Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 969 - Chương 969: Mở Đầu Thí Luyện Không Ngờ Được

Chương 969: Mở đầu thí luyện không ngờ được Chương 969: Mở đầu thí luyện không ngờ được

Khi hai người đang đả tọa nghỉ ngơi hồi phục, Bùi Miên Mạn nguyên khí truyền âm nói:

- A Tổ, đợi lát nữa phải cẩn thận một chút, chúng ta không thể quá tín nhiệm kẻ tên là Á Trường này.

- Không sai.

Tổ An gật đầu.

- Đợi lát nữa phải cẩn thận, đề phòng để tránh bên cạnh hào tôn đó có cơ quan cạm bẫy gì, có điều tất cả chờ khôi phục đã rồi tính.

- Được!

Bùi Miên Mạn không nói gì, bắt đầu tập trung ý chí điều tức nguyên khí hao tổn lúc trước.

Tổ An vừa điều tức hỏi Mị Ly:

- Hoàng hậu tỷ tỷ, ngươi cảm thấy hào tôn bên kia có vấn đề gì không?

Mị Ly hiện thân ra, đương nhiên hình tượng hiện tại của nàng ta chỉ có Tổ An linh hồn tương liên với nàng ta mới có thể nhìn thấy:

- Vừa rồi ta đã xem một chút rồi, không có cơ quan gì cả. Nếu đúng như Á Trường đó nói, trước giờ không ai thông qua thí luyện này, vậy không cần thiết phải làm ra cạm bẫy cơ quan gì, nói chung các ngươi tiến vào thí luyện đằng nào chả chết.

- Đã nguy hiểm như vậy, sao ngươi không ngăn cản ta tham gia thí luyện?

Quan sát thần sắc của nàng ta, Tổ An có chút tò mò nói.

- Vì sao ta phải ngăn cản?

Kỳ quái nhìn hắn một cái với vẻ kỳ quái.

- Nguy hiểm càng lớn tiền lời cũng lại càng lớn, hiện giờ biết rõ thông qua thí luyện sẽ đạt được cơ duyên cực lớn, ta có điên mới ngăn cản.

Tổ An im lặng, một lúc sau mới nói:

- Nhưng Á Trường từng nói, lúc trước có mấy đôi nam nữ tu vi hơn xa chúng ta cũng không thể thông qua thí luyện.

Tu vi chỉ là một phương diện, nhưng rất nhiều lúc tu vi cũng đại biểu cho năng lực, tư chất, khí vận của một người, tu vi của những người đó cao hơn, bỏ qua kỳ ngộ, tuổi tác không nói, chứng tỏ tài trí thông minh ít nhất cũng không thua gì chúng ta, nhiều thiên tài như vậy cũng không được, dựa vào cái gì mà chúng ta chắc chắn được?

Nghe thấy lời nói của hắn, Mị Ly nhướng mày:

- Hoang đường! Sinh ra như con kiến cũng phải lập chí lớn, mạng mỏng như tờ giấy cũng không thể khuất lòng, người tu hành chúng ta phải có quyết tâm thẳng tiến không lùi, lo trước lo sau sợ này sợ nọ thì còn tu hành làm gì!

Tổ An trầm giọng nói:

- Không phải là ta sợ chết, mà là sợ liên lụy tới ngươi, hiện tại linh hồn của ngươi và ta gắn chặt vào nhau, ta chết ngươi cũng chết, người tu hành Ngũ phẩm như ta trên đời này tóm một cái ra cả đống, chết thì cũng thôi, nhưng ngươi lại là siêu cấp đại cao thủ, bởi vì ta mà chết cùng thì đúng là đáng tiếc.

Nghe thấy hắn nói như vậy, Mị Ly không khỏi ngẩn ra, tiếp theo sắc mặt trở nên nhu hòa hơn rất nhiều:

- Thì ra là ngươi lo lắng cho ta, yên tâm đi, ta tin ngươi, chỉ có ngươi trở nên mạnh hơn, hy vọng tương lai ta nặn lại nhục thân cũng lớn hơn.

Tổ An cười khổ không thôi, một câu này tin là không thể thực sự an ủi được hắn, phải biết rằng ngay cả bản thân hắn cũng không nắm chắc.

Tựa hồ là nhìn ra được cảm xúc của hắn không đúng, Mị Ly nói tiếp:

- Ngươi cho rằng ta chỉ là thuận miệng nói ra những lời an ủi ngươi à? Ta là thật sự tin tưởng ngươi, bởi vì ta từng chính mắt thấy thủ đoạn của ngươi, trên người ngươi có các loại kỹ năng thần kỳ nhiều vô số kể, hơn nữa bản thân ngươi cũng vô cùng giảo hoạt, thí luyện Thương Vương này có lợi hại tới mấy, ta cũng không tin có thể lợi hại hơn nữa được ba trận pháp thiên địa nhân mà Doanh Chính thiết lập, ngươi ngay cả cái đó cũng vượt qua được, việc gì phải lo lắng thí luyện này.

Tổ An ngẩn ra.

Đích xác là như vậy, Doanh Chính là ai, đó là một đế vương trong lịch sử Trung Quốc, bởi vì hắn là người đầu tiên đại nhất thống được Trung Quốc, đặt truyền thống cho mấy ngàn năm sau, trên trình độ nào đó mà nói, hắn là tồn tại hoàn toàn siêu nhiên trong bao nhiêu Hoàng đế.

Tuy Thương triều cường đại, nhưng so với Tần thì vẫn kém một chút, những đế vương hùng tài vĩ lược đó càng không thể so sánh với Thủy Hoàng Đế, mình ngay cả Tần Thủy Hoàng cũng từng đối mặt được, còn sợ gì nữa?

Lúc này, thanh âm của Mị Ly lại trở nên nhu hòa hơn nữa mấy phần:

- Cho dù lui một vạn bước mà nói, nếu ngươi thật sự không thông qua thí luyện, cùng lắm thì ta và ngươi cùng chết là được, ta còn không cảm thấy gì, ngươi còn lo gì nữa?

Tổ An cuối cùng cũng khôi phục vẻ cười đùa cợt nhả thường ngày:

- Ngươi nói cứ như là có thể tự tử vì ta vậy, không ngờ Hoàng hậu tỷ tỷ lại để ý tới ta như vậy.

Mị Ly trợn mắt lên:

- Công phu mồm mép láu lỉnh này của ngươi hay là giữ lại để lừa đại hung muội đó đi, nó vô dụng đối với ta.

Vẻ mặt buồn bực nói:

- Mạn Mạn có tên có tuổi, sao cứ gọi nàng ta như vậy.

Mị Ly liếc xéo Bùi Miên Mạn ở bên cạnh một cái, ánh mắt dừng lại một lát trên ngực nàng ta, miệng lẩm bẩm nói:

- Ai bảo ngực nàng ta giống như bò sữa.

Tổ An:

- ...

Trải qua một thoáng này, hai người đã nghỉ ngơi hồi phục xong, tuy chưa hoàn toàn khang phục, nhưng cũng khôi phục được chín thành, tiếp tục nữa cũng không có ý nghĩa, bởi vì bọn họ đã có thể cảm nhận được tốc độ nguyên khí trên người rút đi lờ mờ có chút nhanh hơn, còn tiếp tục trì hoãn, nói không chừng chưa bắt đầu thí luyện, đã bị hoàn cảnh chung quanh tiêu hóa rồi.

Tổ An hỏi Á Trường:

- Thí luyện này là linh hồn tiến vào hay là thể xác tiến vào?

- Vốn ta cũng không hiểu biết nhiều tình huống cụ thể của thí luyện này.

Á Trường ồm ồm đáp.

- Có điều cái này thì có thể trả lời ngươi được, là là linh hồn tiến vào, bởi vì lúc trước mấy đôi nam nữ sau khi bắt đầu thí luyện thì thể xác vẫn sẽ ở lại bên cạnh hào tôn.

Bình Luận (0)
Comment