Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 970 - Chương 970: Mở Đầu Thí Luyện Không Ngờ Được (2)

Chương 970: Mở đầu thí luyện không ngờ được (2) Chương 970: Mở đầu thí luyện không ngờ được (2)

Tổ An biến sắc:

- Vậy chẳng phải là lát nữa sau khi chúng ta bắt đầu thí luyện thì sẽ để mặc cho ngươi xâm lược à?

Lúc này thái độ của Á Trường hữu hảo đối với hai người là thành lập trên tiền đề Hồng mông chi khí của mình có thể tinh lọc hắn, nhưng hắn vẫn nhớ rõ lúc ban đầu đối phương đi ra là muốn đánh muốn giết.

Á Trường đáp:

- Cái này thì ngươi không cần phải lo lắng, sau khi mở ra thí luyện sẽ có pháp trận thủ hộ nhục thân của các ngươi, hào tôn Vương hậu lưu lại cũng sẽ thủ hộ các ngươi, ngoại lực căn bản không thể đả thương được đến các ngươi, cho tới khi thí luyện kết thúc, pháp trận thủ hộ ở chung quanh mới sẽ biến mất.

- Huống chi sau khi các ngươi bắt đầu thí luyện, ta đã hoàn thành nhiệm vụ của mình, phải tiếp tục trở về trong quan tài để ngủ, dẫu sao những thí luyện này thường thường đều sẽ diễn ra rất lâu, ta cũng lười chẳng muốn chờ.

Tổ An nghĩ thấy cũng đúng, Thương Vương thành lập thí luyện này, không thể chuyên môn là để giết người, khẳng định cũng phải lo lắng đến vấn đề tương tự.

Có điều hắn vẫn không dám tin Á Trường hoàn toàn, khi đang tiến thoái lưỡng nan, bên tai vang lên thanh âm của Mị Ly:

- Yên tâm đi, nơi này có ta trông giúp ngươi, cho dù không có trận pháp thủ hộ đó tồn tại, tướng quân thây khô này cũng không gây thương tổn được cho ngươi đâu.

Tổ An mừng rỡ, Mị Ly nói như vậy, chứng minh nàng ta quả thật có năng lực này:

- Vậy ta an tâm rồi, đúng rồi, nhờ ngươi bảo hộ Mạn Mạn một chút.

Nghĩ đến trên đường đi ngữ khí của đối phương đối với Bùi Miên Mạn không tốt lắm, hắn lo đối phương đến lúc đó lại khoanh tay đứng nhìn, vậy thì đúng là muốn khóc cũng không có chỗ mà khóc.

Mị Ly:

- ...

Đến từ Mị Ly, điểm nộ khí +22+22+22. . .

- Ở trong lòng ngươi ta chính là một nữ nhân ác độc như vậy à?

Mị Ly lạnh lùng nhìn hắn.

Tổ An nói:

- Cái này không gọi là ác độc, mà gọi là sát phạt quyết đoán, loại thượng vị giả như các ngươi nói không chừng là thật sự làm ra được.

Mị Ly hừ một tiếng:

- Sát phạt quyết đoán cũng không có nghĩa là ngu, thí luyện này rõ ràng là phải hai người các ngươi hợp lực mới có thể thông qua, nếu ta ngồi nhìn đại hung muội bị giết, chẳng phải là cũng hại cả ngươi, và hại luôn cả mình à?

Tổ An nghĩ thấy cũng đúng, lúc này mới triệt để yên tâm:

- Hoàng hậu tỷ tỷ thứ lỗi, là ta dùng dạ tiểu nhân đo bụng quân tử.

Mị Ly quay mặt đi, mặc kệ hắn.

- Vậy tất cả phiền Hoàng hậu tỷ tỷ.

Tổ An ngượng ngùng cười nói, sau đó cùng Bùi Miên Mạn đi tới hai bên hào tôn.

Bùi Miên Mạn cũng không phải kẻ ngốc, nguyên khí truyền âm nói ra một số băn khoăn tương tự, hiển nhiên nàng ta cũng lo lắng bên Á Trường xảy ra vấn đề gì.

Tổ An an ủi:

- Yên tâm, ta đã an bài xong tất cả rồi.

Bùi Miên Mạn vốn có chút nghi hoặc, có điều nghĩ đến từ lúc quen biết hắn tới nay, trên chuyện trọng yếu hắn vẫn luôn rất đáng tin, hắn đã nói như vậy, chắc sẽ không thành vấn đề.

Nàng ta cũng không rõ vì sao mình lại tin một nam nhân như vậy, nếu đổi lại là mình lúc trước, nhìn thấy tất cả như này nhất định sẽ cảm thấy điên cuồng.

Tổ An và nàng ta tay trong tay để tránh khỏi lát nữa lại phát sinh bất ngờ gì, sau đó lại dựa theo chỉ thị của Á Trường đưa tay phân biệt đặt lên trên lông vũ hai bên sườn hào tôn, vươn nguyên khí, tinh thần của mình vào trong.

Trên hào tôn bỗng nhiên hiện ra một trận kim quang, tất cả văn lộ bên trên đều sáng lên, trong nháy mắt đó biến thành vô cùng rực rỡ sáng đẹp.

Hai người còn chưa kịp nhìn kỹ, cảm thấy cả người giống như bị hút vào một vòng xoáy, sau đó thì bất tỉnh nhân sự.

Cũng không biết qua bao lâu, Tổ An từ từ tỉnh lại, hắn phát hiện mình đang nằm trên một cái giường ngà voi hoa mỹ, chung quanh còn bao phủ một tầng lụa mỏng như sương như khói.

Hắn theo bản năng ngồi dậy, chăn trên người tuột xuống, hắn ngạc nhiên phát hiện mình đang lõa thể.

Đại não của hắn trong nhất thời còn chưa kịp có phản ứng, bên cạnh bỗng nhiên ưm một tiếng, truyền đến tiếng rên mềm mại đáng yêu của một nữ nhân.

Tổ An quay đầu lại, phát hiện bên cạnh có một thiếu nữ đang nằm, tóc mây tán loạn không nhìn rõ bộ dạng của đối phương, có điều bởi vì nguyên do mình vừa ngồi dậy, chăn trên người tuột xuống, cũng lộ ra một mảng da thịt trắng ngần.

Tuy chỉ là nhìn thoáng qua, vẫn có thể nhìn thấy dáng người thướt tha mạn diệu của đối phương, da thịt bại lộ ra trong không khí đó dường như phủ lên một tầng ánh sáng trong suốt, nhìn cực kỳ mê người, khiến người Tổ An lập tức trở nên cứng lại.

- Cái này bắt đầu không đúng rồi.

Tổ An nuốt nước miếng, gian nan nghĩ.

Căn cứ vào miêu tả của Á Trường, trước giờ không ai qua cửa được, vậy thí luyện này chắc là rất hung hiểm mới đúng, nhưng hoàn cảnh chung quanh này nhìn có chút giống với một tòa cung điện hoa lệ bình thường, tạo cho người ta một loại cảm giác giống như nhà, căn bản không cảm nhận được chút khí tức hung hiểm nào.

Chẳng lẽ hung hiểm lớn nhất của thí luyện này là đến từ nữ nhân ở bên cạnh?

Muốn dùng mỹ nhân kế để đối phó ta, ừ... Hình như ta thật sự là không chống cự được rồi.

Đúng rồi, Đại Mạn Mạn đâu?

Nghĩ đến đây hắn liền biến sắc, vội vàng nhìn chung quanh, nhưng trừ thiếu nữ ở bên cạnh ra, làm gì có thân ảnh của Đại Mạn Mạn.

Đợi đã, sóng to hùng vĩ này, dường như có chút quen mắt.

Đúng lúc này, thiếu nữ bên cạnh lại ưm một tiếng, từ từ tỉnh lại.

Tiếng rên khẽ này giống như là từ cổ họng uyển chuyển tự nhiên mà phát ra, giống như gió mát trong núi, lại giống như chim hoàng oanh hót véo von, mang theo mang theo một tia hờn dỗi của ma nữ, trong nháy mắt đó đủ để khiến bất kỳ nam nhân nào trên đời này cũng phải lòng hươu ý vượn.

Bình Luận (0)
Comment