Bùi Miên Mạn vội vàng đẩy đẩy hắn:
- Mau mời hắn vào đi, đừng chậm trễ chính sự, ta không muốn trở thành họa hồng nhan họa thủy họa loạn triều cương đâu.
Tổ An bật cười, hắn cuối cùng hiểu vì sao trong lịch sử lại có nhiều hôn quân như vậy, cả ngày ôm phi tần tuyệt sắc khuynh thành, muốn từ trong chăn dậy sớm tảo triều đúng là không phải chuyện dễ dàng.
Hắn bảo Bùi Miên Mạn dậy mặc xiêm y, không thể để nàng ta cứ nằm trên giường rồi cho người khác đi vào, hắn cũng không có sở thích của Bắc Tề Hậu chủ, thích để nữ nhân của mình phơi bày cho đại thần thưởng thức.
Khi Bùi Miên Mạn ngồi dậy, trước ngực là một trận sóng to mãnh liệt, Tổ An thấy mà mắt trợn tròn.
- Vừa rồi ngươi nhìn vẫn chưa đủ à.
Bùi Miên Mạn sóng khói lưu chuyển, quyến rũ đa tình không nói nên lời.
Tổ An nuốt nuốt nước miếng:
- Nhìn cả đời cũng không đủ, không đúng, mười đời cũng không đủ.
Nói xong không nhịn được ghé tới, một đôi ma trảo thò ra.
Bùi Miên Mạn xì một tiếng, đỏ mặt đẩy hắn ra, hiển nhiên bên ngoài còn có người, nàng ta cũng không có tâm tình cùng hắn càn quấy vào lúc này.
Vất vả lắm mới thoát khỏi ma trảo của hắn, sau đó tìm được xiêm y ở bên cạnh mặc vào, biểu cảm cực kỳ cổ quái:
- Quần áo này... ít như vậy?
Lúc trước Tổ An đã nhìn thấy cách ăn mặc thiếu vải của thị nữ, trong lòng đã đoán được đại khái, quay đầu tùy ý nhìn, kết quả thiếu chút nữa thì trực tiếp phun ra máu mũi.
Thân là Vương hậu, vải dệt xiêm y của nàng ta khẳng định là tốt hơn thị nữ rất nhiều, nhưng có nhiều tới mấy cũng không thể bằng đời sau ngành dệt phát đạt được.
Một thân ăn mặc này của nàng ta cho dù là ở thanh lâu đời sau cũng thuộc về loại lớn mật.
Không sai biệt lắm với thị nữ lúc trước, cũng là áo trên, váy ngắn, nhưng bởi vì ngực của Bùi Miên Mạn thật sự là quá lớn, lại thêm áo ngực ngắn, lộ ra vòng eo trắng nõn giống như sữa, lại thêm cặp chân dài vừa tròn lại thẳng đó, phối hợp cùng một chỗ tỏa ra một loại đẹp cuồng dã nguyên thủy, mang tới cho người ta lực trùng kích thị giác cực lớn.
Bùi Miên Mạn có chút không quen với cách ăn mặc hở hang như vậy, theo bản năng lui về phía sau, có điều nàng ta lập tức nhíu mày, theo bản năng cúi người một chút.
- Ngươi làm sao vậy?
Tổ An Thấy thế liền kinh hãi, vội vàng bước lên phía trước hỏi.
Bùi Miên Mạn tức giận lườm hắn một cái:
- Còn không phải là vừa bị ngươi giày vò à.
Lúc này Tổ An mới có phản ứng, nàng ta vẫn là hoàng hoa xử tử, vừa rồi tình hình chiến đấu kịch liệt như vậy, khó tránh khỏi sẽ có chút di chứng.
- Còn cười nữa!
Bùi Miên Mạn mắng, có điều hiện tại nàng ta lo lắng chuyện khác hơn.
- Đợi lát nữa người ngoài tiến vào, ta ăn mặc thế này có lộ liễu quá không.
- Không đâu, rất dễ nhìn, niên đại này đều là như vậy, ngươi cũng đừng quá để ý.
Tổ An cười cười, cách ăn mặc này ở bên Minh Nguyệt Thành thì đích xác có hơi hở hang, nhưng ở thế giới đó của mình, mùa hè mặc như vậy thật sự là rất thường thấy, rất nhiều nữ nhân ăn mặc còn thiếu vải hơn.
Mỗi thế giới đều có cái tốt riêng.
Cảm khái xong, hắn cũng hạ lệnh cho người bên ngoài tiến vào.
Rất nhanh cửa lớn mở ra, một nam nhân trung niên chạy vào:
- Thần Phó Thuyết bái kiến Đại vương, Vương hậu.
Ánh mắt hắn trong suốt, không nhìn tới trên người Bùi Miên Mạn thêm một cái, khiến Tổ An thầm gật đầu, đây là người thành thật, hơn nữa diện mạo này nhìn một cái liền biết chính là trung thần lo cho nước cho dân.
- Phó Thuyết?
Trong đầu Tổ An bỗng nhiên có thêm một số tin tức, Vũ Đinh từng được thần nhân báo mộng, tìm kiếm một vị lương thần thượng thiên phái tới cho hắn, cuối cùng cũng tìm được hắn.
Người trước mắt này lúc đầu là nô lệ khổ dịch, khi được Vũ Đinh lựa chọn đang bện trúc ở ven đường, làm một số tấm chắn phòng ngừa nước chảy làm hỏng đường.
Trong Mạnh Tử có nhắc tới "Phó Thuyết cử vu bản trúc chi gian", trong Thượng Thư có nhắc tới "Thuyết trúc phó nham chi dã" chính là nói chuyện này.
Được Vũ Đinh tìm thấy, từ đó một bước lên mây, trở thành Tể tướng Thương triều, quyền khuynh triêu dã.
Tổ An đương nhiên không tin thần nhân báo mộng gì, sao lại trùng hợp ở ven đường tìm được một nô lệ có tài như vậy?
Nói đến cùng vẫn là Vũ Đinh thời thơ ấu trường kỳ ở dân gian, chắc đã sớm quen biết Phó Thuyết này, sau đó cố ý tìm lý do "Thần nhân báo mộng gì đó"
Khi Vũ Đinh vừa lên ngôi, tư lịch uy vọng nhân thủ đều không đủ, cho nên trong lịch sử mới có chuyện ba năm không nói, một mực yên lặng quan sát sự vận chuyển trên dưới của triều dã, về sau tìm được Phó Thuyết làm lớn mạnh tổ chức của mình.
Nghĩ đến đây, Tổ An dã hiểu được đây là đích hệ, vội vàng đáp lễ:
- Tể tướng đại nhân có chuyện gấp gì à?
Ở thời kì Thượng cổ địa vị của Tể tướng là rất cao, hoàn toàn có thể cùng ngồi nói chuyện với Hoàng đế, cho tới về sau vương triều phong kiến phát triển, ghế của Tể tướng mới bị hủy bỏ, đến sau nữa thì thậm chí còn phải quỳ lạy Hoàng đế.
- Tiền tuyến truyền đến tin tức, quân đội lúc trước chúng ta phái ra thảo phạt Khương Phương đã toàn quân bị diệt.
Phó Thuyết vẻ mặt trầm trọng nói.
- Gì cơ?
Tổ An kỳ thật đã chậm rãi vào vai của Vũ Đinh.
Tuy hắn vẫn chưa biết thí luyện này rốt cuộc là khảo nghiệm gì, nhưng để hắn và Bùi Miên Mạn trở thành Vũ Đinh và Phụ Hảo, bất kể có thế nào thì làm chuyện có lợi với Thương Vương triều vẫn luôn là đúng.
Một cỗ tin tức ùa vào trong đầu hắn, Khương Phương mà đối phương nhắc tới, là một dị tộc cường đại ở tây bắc Thương triều, phạm vi thế lực đại khái là Cam Túc, Thiểm Tây hiện giờ, thỉnh thoảng phái quân đội xâm nhập cướp bóc con dân Thương triều.