Tổ An giật mình, ngàn vạn lần không ngờ nàng ta lại xung phong nhận việc.
Phó Thuyết ở bên cạnh có chút nghi hoặc, vì sao Đại vương lại xưng hô với Vương hậu như vậy? Có điều nghĩ lại một chút, chắc là cách gọi thật mật của phu phụ bọn họ lúc riêng tư, cho dù cũng không để ý.
Bùi Miên Mạn kéo Tổ An sang một bên, nguyên khí truyền âm nói:
- A Tổ, ta biết ngươi lo lắng cho ta, nhưng lần này chúng ta tới là để thí luyện, nếu không làm gì, cứ trốn trong vương cung này nhìn thì an toàn, nhưng chẳng qua chỉ là uống rượu độc giải khát, hết thời gian hai ta vẫn là chỉ có đường chết.
- Phó Thuyết đó hiển nhiên là thí luyện an bài đến nói cho chúng ta biết tin tức, lời nói của hắn chắc có thể tin được, nếu ta không dẫn binh xuất chinh, không ngoài mấy loại kết cục: Khương Phương xâm nhập, Thương Quốc hủy diệt; lại hoặc là thúc thúc đường huynh đệ của ngươi dẫn binh đánh lui Khương Phương, sau đó được đẩy lên vương vị. . . Bất kể là loại kết cục nào, thí luyện của chúng ta khẳng định đều sẽ thất bại.
Tổ An nhíu mày nói:
- Nhưng mang binh đánh giặc, cái này đúng là quá nguy hiểm, ngươi trước giờ lại không có kinh nghiệm ở phương diện này, chuyến này đi chỉ sợ cũng là dữ nhiều lành ít.
Bùi Miên Mạn cười thản nhiên:
- Đừng coi ta là một nữ nhi ngoan ngoãn được nuôi trong khuê phòng, phải biết rằng ta cũng là một đường tu hành cho tới bây giờ, gian nan khốn khổ gì mà chưa từng thấy? Huống chi ta cũng từng tới quân doanh rồi...
Tổ An cả kinh:
- Ngươi từng tới quân doanh làm binh á?
Hắn theo bản năng nghĩ tới chuyện Hoa Mộc Lan nữ cải nam trang tòng quân, có điều ánh mắt dừng lại ở trước ngực nàng ta, lập tức phủ định suy đoán này, cho dù nàng ta muốn nữ cải nam trang, thực lực này cũng không cho phép.
- Tham gia quân ngũ thì chưa, có điều đã tìm hiểu trong quân doanh rồi.
Bùi Miên Mạn mỉm cười,
- Dẫu sao Bùi gia cũng là thế gia đại tộc đỉnh cấp của Đại Chu triều, ở trong quân doanh cũng có nhân mạch tư nguyên.
Nàng ta nói tiếp:
- Yên tâm đi A Tổ, người tu hành chúng ta là theo đuổi đạo của mình, thiên hạ vạn sự vạn vật, kỳ thật quy tắc đạo vận đều có ý tương thông, ta đã có thể tuổi còn trẻ mà tu đến Lục phẩm, cho dù dẫn binh đánh giặc cũng không đến nỗi là kẻ ngu dốt.
Nhìn thấy thần thái tự tin trên mặt nàng ta, Tổ An lập tức có phản ứng, nàng ta không phải bình hoa xinh đẹp, mà là người tu hành thiên tài, từ nhỏ đến lớn nàng ta khẳng định đã trải qua các loại ma luyện gian khổ khó có thể tưởng tượng, vượt qua bao khó khăn mới có thể đi tới một bước này, sao cần người khác lo lắng cho nàng ta?
- Là ta cổ hủ.
Tổ An xin lỗi nàng ta.
Bùi Miên Mạn ngược lại có chút ngượng ngùng xấu hổ.
- Ngươi cũng quá để ý ta rồi.
Tổ An cười ha ha:
- Vậy chúc ngươi mã đáo thành công!
Bùi Miên Mạn ừ một tiếng:
- Yên tâm, ta nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ, thí luyện này cần nam nữ đồng thời tham gia, khẳng định có khảo nghiệm nhằm vào hai bên, đến lúc đó ngươi cũng phải cẩn thận.
Tổ An gật đầu, trong lòng lại đang suy nghĩ, nếu khảo nghiệm đối với nữ tử là đi chinh phạt một cửa Khương Phương này, vậy khảo nghiệm đối với ta là gì?
Đáng tiếc suy nghĩ một lúc vẫn không có manh mối, thế là hắn liền thu liễm tâm thần, trước tiên cứ giúp Bùi Miên Mạn giải quyết Khương Phương Khương Phương đã. Hắn vốn định dặn dò nàng ta một chút cửa sau, đáng tiếc tư liệu lịch sử về thời đại Thương triều vốn là rất ít, năm đó Phụ Hảo chiến thắng Khương Phương thế nào, quá trình cụ thể trên sách sử căn bản không ghi chép, rơi vào đường cùng hắn đành phải miêu tả lại đại khái địa hình vùng Thiểm Tây, Cam Túc cho nàng ta, dẫu sao Bùi Miên Mạn cũng hoàn toàn biết gì về Thế giới này.
Tổ An cũng không biết như vậy có giúp được gì hay không, dẫu sao hắn cũng không có bản đồ quân sự chi tiết, chỉ biết một số xu thế sông ngòi sơn mạch thô sơ.
Phó Thuyết ở bên cạnh lại cực kỳ khiếp sợ:
- Đại vương hiểu biết về địa hình Khương Phương như vậy, không biết là từ đâu mà biết được?
Tổ An nhất thời nghẹn lời, vốn định nói là từng phái người khác đi dò hỏi tình báo, có điều Phó Thuyết là tâm phúc của mình, hành động như vậy chưa chắc đã có thể giấu được hắn, thế là liền đổi cách nói:
- Trong những ngày này khi ngủ mơ thấy có thiên thần truyền thụ những cái này cho ta.
Phó Thuyết mừng rỡ:
- Ha ha ha, thần nhân thác mộng, xem ra là trời có Đại vương, trời có Đại Thương ta, lần này xuất binh tất nhiên có thể khải hoàn!
Thần sắc Tổ An trở nên cổ quái, vốn còn lo lắng cách nói như vậy không lừa được người ta, kết quả không ngờ người ở niên đại tràn ngập mê tín này lại dễ lừa như vậy.
Vui sướng xong, Phó Thuyết bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện:
- Bây giờ còn có một vấn đề khác, chọn lựa tướng lãnh xuất chinh cần Đại tế ti cầu nguyện thượng thiên, xem ý chỉ của thiên thần, Đại tế ti là người của quý tộc cũ, vạn nhất làm khó dễ từ giữa, Vương hậu chưa chắc đã có thể thuận lợi xuất chinh.
Tổ An hừ một tiếng:
- Ta đã được thiên thần báo mộng, hiển nhiên thiên thần muốn che chở ta, phóng ra tin tức này, xem đến lúc đó bọn họ có dám làm phản thiên thần không?
Mắt Phó Thuyết sáng rực lên:
- Kế này rất diệu! Còn có thể tung ra bản đồ của những sông núi mà Đại vương vừa nhắc, dùng để làm chứng cớ, một là khiến bên Đại tế ti không dám làm khó dễ từ giữa, thứ hai có thể khích lệ sĩ khí quân đội, chuyến này đã thành công một nửa rồi.
Trong lòng Tổ An khẽ động:
- Chỉ vẽ bản đồ chưa chắc đã trực quan, đến lúc đó làm thành hình thế sa bàn cho tướng sĩ toàn quân quan sát một chút.