Tiểu Thỏa hít sâu một hơi:
- Ta biết những cái này, nhưng vậy thì sao, ta đã đồng ý giúp hắn, vậy chỉ cần hắn cuối cùng giành được thành công, khi thỉnh thoảng nhớ về ta, nghĩ tới chuyện tốt ta làm cho hắn, đã đủ khiến ta cảm thấy mỹ mãn rồi, ta vốn cũng không nghĩ có thể song túc song tê với hắn.
- Nghĩ tới chuyện tốt ngươi đã làm?
An cười nhạo một tiếng.
- Ngây thơ! Hắn không hận ngươi thấu xương đã là tốt lắm rồi.
- Nói bậy, sao hắn lại hận ta!
Tiểu Thỏa quýnh lên, đây là trụ cột tín niệm duy nhất của nàng ta, nàng ta không cho phép bất kỳ ai phá hoại.
Tổ An vươn tay ra nâng cằm nàng ta lên, quan sát khuôn mặt tú lệ này ở cự ly gần:
- Ta ngay từ lúc ban đầu đã biết mục đích của ngươi, sao lại không có phòng bị?
Tiểu Thỏa bỗng nhiên nghĩ đến gì đó, không khỏi biến sắc.
Ngón tay Tổ An vuốt ve gương mặt nàng ta, cảm nhận được da thịt bóng loáng nhẵn nhụi đó:
- Đoạn thời gian này ngươi từ chỗ ta nhìn lén được không ít tình báo rồi truyền ra phải không? Tuy ngươi mỗi lần đều rất cẩn thận, đáng tiếc ta đã có lòng phòng bị thì sao lại để ngươi được toại nguyện.
- Nhưng ta vẫn tìm được rất nhiều tình báo cơ mật.
Tiểu Thỏa vội vàng nói.
Tổ An cười cười:
- Bởi vì những tình báo giả đó là ta cố ý để ngươi truyền ra.
- Tình báo giả?
Trong đầu Tiểu Thỏa ầm một tiếng, cả người giống như mất hồn mất vía, nào còn để ý tới tay của đối phương đang khinh bạc mình, đương nhiên, với quan hệ thân thiết của hai người trong đoạn thời gian gần đây, loại khinh bạc này căn bản không tính là gì.
Tổ An gật đầu:
- Kể ra ta còn phải cám ơn ngươi, vốn ta muốn trừ bỏ một số người chống đối mình thì vẫn khá là phiền phức, kết quả thông qua ngươi tới dẫn nhầm đường cho Liễm, khiến hắn giết rất nhiều thủ hạ thân tín của mình, ha ha ha, hắn còn tưởng rằng những người đó đã bị ta mua chuộc. Ngược lại những người hắn lôi kéo trọng dụng về sau mới đúng là người của ta.
- Ngươi giúp ta việc lớn như vậy, lại làm hại hắn thảm đến thế, ngươi nói Liễm rốt cuộc sẽ nghĩ tốt về ngươi hay là hận ngươi?
Cả người Tiểu Thỏa lạnh toát, rất nhanh liền kích động giãy giụa:
- Tên ma quỷ này.
Tổ An trực tiếp ấn hai tay nàng ta lại, lạnh lùng nói:
- Rõ ràng là các ngươi tìm trăm phương ngàn kế hại ta trước, rốt cuộc ai mới là ma quỷ?
Sắc mặt Tiểu Thỏa trở nên ngỡ ngàng, cả người giống như mất đi tất cả khí lực, ở đó khóc tu tu.
Tất cả tín niệm của nàng ta đều sụp đổ triệt để rồi, lúc này nàng ta mới hiểu được, chuyện mà mình trước giờ luôn kiên trì kỳ thật chính là một trò cười.
Nhưng nàng ta vì thế mà phải trả giá sự trong sạch và hạnh phúc của mình, còn làm hại sự nghiệp của Liễm phải chịu đả kích có tính hủy diệt.
Tên gia hỏa đó vẫn không buông tha, thanh âm giống như ác ma tiếp tục vang lên bên tai:
- Chờ khi hắn ý thức được tất cả, lại liên hệ với hạt giống lúc trước chôn xuống trong lòng, phản ứng đầu tiên của hắn chính là ngươi cùng ta đã ngủ ra tình cảm, sau đó thì phản bội hắn, liên hợp với ta cùng lừa gạt hắn.
- Không, không phải...
Tiểu Thỏa liều mạng lắc đầu, lẩm bẩm nói, nhưng nàng ta cũng biết lời nói của mình là vô lực cỡ nào.
- Ngươi nói những cái này với ta rốt cuộc là vì gì, cố ý làm nhục ta à?
Tiểu Thỏa khóc to nhìn hắn.
Tổ An nhìn lại nàng ta, vươn tay ra lau nước mắt trên mặt nàng ta:
- Bởi vì ta muốn có được ngươi.
- Ngươi đã có được ta rồi.
Tiểu Thỏa quát, mỗi ngày dùng các loại tư thế giày vò nàng ta, chẳng lẽ hắn vẫn chưa thấy đủ sao.
- Không, chưa.
Tổ An lắc đầu.
Tiểu Thỏa sửng sốt, vẻ mặt đầu tiên là khó hiểu, qua một lúc mới hiểu được ý của đối phương, không chỉ là muốn có được thân thể của nàng ta, còn muốn có được trái tim của nàng ta.
Nàng ta cười lạnh một tiếng:
- Ngươi cảm thấy có thể sao?
Tổ An thản nhiên nói:
- Nếu không phải cảm nhận được biến hóa của ngươi đối với ta trong đoạn thời gian này, cùng với sự giãy giụa và do dự khi gửi tình báo mà ngay cả bản thân ngươi cũng không ý thức được, ta cũng sẽ không ngươi nói nhiều với ngươi như vậy.
Tiểu Thỏa im lặng, chẳng lẽ mình thật sự bất tri bất giác...
Lúc này Tổ An lại nói tiếp:
- Ngươi việc gì phải thương tâm vì một tên gia hỏa nhẫn tâm dùng thân thể của nữ nhân mình yêu quý để đạt được mục tiêu, phải biết rằng, trừ tình yêu ra, ngươi còn có người nhà, còn có tộc nhân Thỏa Quốc, chẳng lẽ ngươi muốn bọn họ bởi vì ngươi mà bị băm thành thịt vụn biến thành nhân sinh sao?
- Ngươi quả nhiên là ác ma!
Cả người Tiểu Thỏa trở nên run rẩy.
Tổ An lắc đầu:
- Ta nói những cái này không phải để uy hiếp ngươi, ngươi cũng minh bạch, rất nhiều chuyện không phải một mình Đại vương nói là được. Tương lai khi thanh toán Liễm, triều thần khẳng định cũng sẽ thanh toán ngươi, còn cả tộc nhân, người nhà của ngươi nữa, không phải ta không muốn truy cứu thì sẽ không truy cứu, nếu không quốc gia sẽ trở nên lộn xộn.
- Mà hiện tại ta nói với ngươi những cái này, chỉ là muốn chỉ cho ngươi một con đường sống, chỉ có ngươi triệt để trở thành người của ta, ta có thể nói với bên ngoài rằng ngươi là phản gián ta an bài, mới có thể giúp ngươi và tộc nhân của ngươi tránh khỏi kết cục thê thảm đó.
Nhìn thấy ánh mắt ngỡ ngàng của nàng ta, Tổ An cúi đầu hôn lên môi hồng của nàng ta.
Tiểu Thỏa theo bản năng muốn đẩy hắn ra, nhưng bàn tay vươn ra được một nửa lại ngừng lại.
Tổ An mỉm cười, nắm tay nàng ta, mười ngón tay giao nhau, sau đó ôm nàng ta lăn đến trên giường.
Tim Tiểu Thỏa đập thình thịch, cho dù đoạn thời gian này đã thân thiết với hắn rất nhiều lần, nhưng hiện giờ lại vô cùng khẩn trương, thậm chí còn khẩn trương hơn cả đêm đầu tiên.