Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 991 - Chương 991: Thử Lòng Người

Chương 991: Thử lòng người Chương 991: Thử lòng người

Nàng ta biết sự khác nhau trong đây, trong lòng tràn ngập mâu thuẫn và do dự.

Khi nàng ta đang do dự, bỗng nhiên một trận cảm giác quen thuộc truyền đến, sau đó nàng ta theo bản năng ôm lấy nam nhân trên người.

Ý thức được động tác này, Tiểu Thỏa cuối cùng cũng cam chịu số phận thở dài một hơi, ngay cả thân thể của mình cũng đã quen với nam nhân này rồi.

- Nhìn ta.

Bên tai truyền đến thanh âm không được phép nghi ngờ của đối phương.

Nàng ta có lòng muốn quay đầu đi, nhưng lại bị đối phương đẩy mặt về.

Nhìn thấy ánh mắt đối phương lộ ra nụ cười hài lòng, Tiểu Thỏa cảm thấy rất bất đắc dĩ.

Có điều dưới loại tình hình thân thiết này hai người nhìn nhau một lúc, trong lòng nàng ta bỗng nhiên hiện ra một tia nhu tình, cho dù là rất nhạt, nhưng sớm đã không còn thuần túy là xuất phát từ hoàn thành nhiệm vụ như lúc trước.

...

Cũng không biết qua bao lâu, Tiểu Thỏa rúc ở trong lòng Tổ An, lặng lẽ quan sát nam nhân này.

Đối phương đã ngủ rồi, cho dù là Tiểu Thỏa cũng sức cùng lực kiệt, nhưng lúc này trong lòng nàng ta lại rối bời, căn bản không ngủ được.

Nàng ta nghĩ tới rất nhiều chuyện, bỗng nhiên trong lòng cả kinh, bởi vì nàng ta phát hiện vừa rồi xuất hiện trong đầu đại bộ phận đều là bộ dạng của Đại vương, ngược lại chỉ có rất ít thời gian nghĩ đến Liễm.

Thần sắc Tiểu Thỏa vô cùng phức tạp, nhìn khuôn mặt gần trong gang tấc này, chẳng lẽ mình thật sự đã có tình cảm với hắn rồi à?

Cuối cùng vẫn là quá mệt mỏi, nàng ta vừa nghĩ vừa dần dần rơi vào mộng đẹp, trong cơn mơ cũng không biết thấy gì, trên mặt có vẻ kinh hoàng, theo bản năng rúc vào trong lòng Tổ An, cảm nhận được nhiệt lượng và nhịp tim đập của hắn, mới chậm rãi bình tĩnh lại.

Sáng sớm hôm sau, khi Tiểu Thỏa tỉnh lại phát hiện tư thế của mình ở trong lòng hắn, sắc mặt không khỏi đỏ lên, nàng ta không ngờ mình khi ngủ lại không muốn xa rời hắn như vậy.

Nhìn dung nhan giống như điêu khắc của nam tử bên cạnh, sắc mặt nàng ta bỗng nhiên đỏ lên:

- Hôn quân này cũng rất dễ nhìn.

Nàng ta bỗng nhiên có chút thất thần, vì sao lúc trước ở cùng với Liễm luôn bị các loại thực tại trầm trọng ép cho không thở nổi, trong ký ức phần lớn là thống khổ và giày vò, ngược lại là đoạn thời gian này ở cùng với tên này, phần lớn đều là ngọt ngào, chẳng lẽ đây mới là cảm giác của tình yêu sao.

- Nghe nói liên tục nhìn một người quá mười lăm giây sẽ yêu hắn, ngươi nhìn chằm chằm ta lâu như vậy làm gì?

Lúc này trong phòng vang lên tiếng cười trêu tức của Tổ An.

Tiểu Thỏa giật thót, vội vàng lui về phía sau:

- Ngươi... Ngươi đã sớm tỉnh rồi à?

- Khi nghe thấy tiếng tim đập gia tốc của người nào đó nên đã tỉnh rồi.

Tổ An ôm lấy eo nhỏ của nàng ta, lại kéo nàng ta vào một mình.

- Đã là vợ chông già rồi còn trốn cái gì.

- Vợ chồng già...

Nghe thấy từ này, nội tâm vốn lạnh lẽo của nàng ta lại có thêm một tia ấm áp.

Có điều nàng ta đang cảm động còn chưa kịp nói gì, liền cảm thấy đối phương lại đè lên, nàng ta kinh hô một tiếng:

- Giờ đang là buổi sáng.

- Buổi sáng thì sao.

Tổ An sớm đã ngựa quen đường cũ, đôi mi thanh tú của Tiểu Thỏa nhíu lại, hừ nhẹ một tiếng, qua một lúc mới gắt giọng:

- Hôn quân...

Trước kia nàng ta nói như vậy hoàn toàn chính là đang mắng đối phương, hiện tại lại có thêm một tia liếc mắt đưa tình.

Sau khi mây mưa tan, Tổ An gọi tâm phúc tới:

- Truyền lệnh xuống, ban thưởng cho Mạn.. Khụ khụ, ban thưởng cho Phụ Hảo bạch mao hoàng việt, toàn quân trên dưới bất kỳ tướng sĩ có chức vị gì, nàng ta đều có quyền tiền trảm hậu tấu.

Hoàng việt và bạch mao, ở niên đại này đại biểu cho vương quyền, trước giờ chưa có bề tôi nào được ban cùng lúc.

Tiểu Thỏa nằm trong chăn thần sắc rất phức tạp, Đại vương thực sự rất sủng hạnh Vương hậu, càng hiếm có hơn là sự tín nhiệm vượt mức giữa bọn họ.

Nàng ta có thể đoán được, một loạt thủ đoạn muốn ly gián hai bên của Liễm lúc trước, sau đó là một bầu không khí rung chuyển xây dựng ra ở Ân đô toàn bộ đều thất bại rồi.

Đúng lúc này, thanh âm của Tổ An lại truyền đến:

- Ngoài ra thông cáo thiên hạ, phong Tiểu Thỏa làm phụ, bảo bọn Phó Thuyết nghiên cứu chương trình điển lễ.

Ở Thương triều, phụ cũng chính là ý tứ hậu phi.

Lần này Tiểu Thỏa thật sự vô cùng kinh ngạc, trước giờ, nàng ta đều cho rằng mình chỉ là đồ chơi của đối phương, bởi vì nàng ta biết mình vào cung là có ý định bất lương, cho nên đối với điều này cũng không có oán hận gì.

Nhưng đối phương không ngờ trực tiếp phong nàng ta làm phụ, sau này bất kỳ ai nhìn thấy nàng ta, không còn có thể khinh thị tiểu cung nữ này nữa, mà là phải tôn xưng là Phụ Thỏa.

Tuy không có quyền thế nặng như Phụ Hảo, nhưng từ phẩm cấp trong cung cho thấy, hai người đã không cách biệt quá nhiều.

Trong đầu nàng ta bỗng nhiên hiện lên một ý niệm, cho dù Liễm thật sự chính biến thành công, đối với nàng ta chẳng qua cũng thế mà thôi.

Nàng ta trước giờ cũng không ngốc, biết rõ mình từng hầu hạ Đại vương đời trước, cho dù Liễm không ngại, quần thần cũng sẽ không đồng ý cho nàng ta làm Vương hậu.

Có thể làm một trong tần phi đã là cao nhất rồi, huống chi Liễm sao lại không ngại kinh lịch của nàng ta?

Từ nhỏ đã cùng lớn lên với Liễm, sao nàng ta lại không hiểu lòng dạ của Liễm, trước kia chỉ là không nghiêm túc suy nghĩ tới vấn đề này, nhưng tối hôm qua nghe những phân tích đó, nàng ta đã biết Đại vương nói không sai, khi Liễm lên đài nàng ta tuyệt đối sẽ không có kết cục tốt.

Huống chi với tình hình hiện giờ, Liễm căn bản không thể thành công, tính mạng người nhà và tộc nhân của nàng ta hoàn toàn ở trong một ý niệm của mình.

Bình Luận (0)
Comment