Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 992 - Chương 992: Thử Lòng Người (2)

Chương 992: Thử lòng người (2) Chương 992: Thử lòng người (2)

Lúc này nàng ta nhìn thấy Tổ An trở lại nội thất, nàng ta thần sắc phức tạp nói:

- Đại vương, Tiểu Thỏa không đảm đương nổi phong thưởng như vậy, thật sự rất hổ thẹn, xin Đại vương thu hồi mệnh lệnh đã ban ra.

Đại vương đốt với mình thật sự quá tốt, nhưng càng là như vậy, nàng ta lại càng áy náy.

Tổ An cười ha ha:

- Vua không nói đùa, bản vương nói ngươi nhận là ngươi phải nhận, đương nhiên nếu ngươi cảm thấy không có công lao, vậy giúp ta làm một chuyện.

- Chuyện gì?

Tiểu Thỏa sửng sốt, không rõ có chuyện gì Đại vương không làm được lại phải dựa vào nàng ta.

Tổ An đưa một thẻ trúc cho nàng ta:

- Truyên tình báo này cho Liễm.

Tiểu Thỏa biến sắc, nàng ta không cần nhìn cũng biết dụng ý của đối phương:

- Không được, ta không thể hại hắn. Đại vương, sau này ta sẽ thanh thản ổn định hầu hạ ngươi, xin ngươi đừng khiến ta phải tự tay làm chuyện tàn nhẫn như vậy.

Lúc trước tuy truyền cho Liễm một số tình báo giả, nhưng đó đều là vô tình, hiện tại biết rõ đây là tình báo giả hại người, nàng ta sao lại nguyện ý đi lừa Liễm?

Tổ An thản nhiên nói:

- Sao, vẫn không quên được hắn à?

Tiểu Thỏa im lặng, từng là thanh mai trúc mã, lại há có thể dễ dàng quên như vậy được.

Tổ An lạnh lùng nói:

- Tiểu Thỏa, rất nhiều chuyện là phải có đầu danh trạng, bằng không ngươi bảo ta làm sao có thể triệt để tin ngươi được?

Tiểu Thỏa cắn cắn môi, quỳ gối thỉnh tội với Tổ An:

- Tiểu Thỏa tự biết không thể khiến Đại vương tin tưởng, nhưng lại không thể làm ra được hành vi phản bội Liễm đại ca, xin Đại vương ban thưởng cho ta được chết.

- Không làm ra được hành vi phản bội Liễm?

Tổ An cười cười.

- Tối hôm qua không phải ngươi đã làm rất nhiều rồi à?

Sắc mặt Tiểu Thỏa lập tức đỏ bừng, trước kia là vì hoàn thành nhiệm vụ mới cùng giường với hắn, Liễm cũng biết, cho nên nàng ta không cảm thấy thẹn với lương tâm.

Nhưng tối hôm qua là triệt để dứt bỏ nhiệm vụ tiếp nhận mây mưa với Đại vương, từ trên ý nghĩa nào đó mà nói thì đã là triệt để phản bội Liễm rồi.

Tổ An nói tiếp:

- Như vậy đi, chúng ta đánh cuộc, ngươi truyền tình báo này cho Liễm, nếu hắn tín nhiệm ngươi, dựa theo ình báo ngươi đưa cho hắn mà làm, vậy sau này ta sẽ không bức bách gì ngươi nữa, còn thả ngươi rời khỏi cung, cho ngươi được trở lại bên cạnh hắn.

- Thật à?

Tiểu Thỏa đầu tiên là mừng rỡ, nhưng nghĩ tới như vậy sẽ phải triệt để xa rời hắn, trong nhất thời lại trở nên do dự.

- Ta vẫn chưa nói hết.

Tổ An đổi đề tài.

- Nếu hắn không tin ngươi, không dựa theo tình báo này mà làm, vậy ngươi từ nay về sau, quên đi quá khứ, toàn tâm toàn ý theo ta, thế nào?

Tiểu Thỏa há há miệng, trong nháy mắt đó trong lòng có thiên ngôn vạn ngữ, cuối cùng chỉ hóa thành một chữ:

- Được!

Nàng ta cũng rất hiếu kỳ, Liễm rốt cuộc sẽ lựa chọn như thế nào.

Nhìn thấy vẻ mặt lo được lo mất đó của Tiểu Thỏa, Tổ An mỉm cười, kỳ thật lúc ban đầu hắn không nghĩ tới Tiểu Thỏa thật sự sẽ lựa chọn đầu danh trạng.

Nếu nàng ta không chút do dự mà đồng ý, Tổ An ngược lại sẽ không vui, dẫu sao một nữ nhân ngay cả người yêu thanh mai trúc mã cũng có thể dễ dàng phản bội, hắn làm sao mà dám tin?

Nhưng nếu nàng ta một mực nhớ tình nhân cũ thì cũng không phải biện pháp, hắn càng khó triệt để tin đối phương.

Thế là hắn liền sử ra phương pháp này, tuy Tiểu Thỏa tràn ngập chờ mong, nhưng hắn biết rõ, kết cục chỉ có một.

Lòng người là không qua được thử thách.

Tiếp theo Tiểu Thỏa dựa theo ước định truyền ra tin tức này, trước giờ nàng ta chưa từng thấp thỏm như vậy, rất nhanh liền lâm vào tâm cảnh lo được lo mất.

Đáng tiếc bất kể nàng ta chờ mong thế nào, kết quả thí nghiệm vẫn rất rõ ràng.

Suy đoán của Tổ An lúc trước không sai, hiển nhiên tâm lý ghen tị của nam nhân đã khiến Liễm mất đi một số phán đoán lý trí, tình báo trong cung càng lúc càng ít, thời gian cách nhau cũng càng lúc càng dài, hắn sớm đã sinh lòng nghi ngờ.

Ngay sau đó trong hoàng cung truyền đến tin tức, Tiểu Thỏa được phong làm phụ, hắn liền trầm mặc.

Hắn biết rằng, những gì mình có thể cho Tiểu Thỏa chẳng qua cũng chỉ đến thế mà thôi.

Lúc này Tiểu Thỏa lại đưa ra tình báo, hắn làm sao mà dám tin nữa? Thuận tay ném tình báo đó vào thùng rác.

Tiểu Thỏa trông mòn con mắt đợi ba ngày, nhưng bên Liễm không hề có phản ứng, trái tim lúc ban đầu còn có chút chờ mong của nàng ta dần dần chìm vào đáy cốc, cùng lúc đó nàng ta bỗng nhiên có một loại cảm giác như trút được gánh nặng.

Nếu đối phương thật sự dựa theo tình báo của nàng ta mà làm, nàng ta vẫn chưa biết phải đối mặt như thế nào.

Đương nhiên những cái này đều là phản ứng tiềm thức của nàng ta, hiện tại căn bản là không ý thức được.

Tổ An lại hiểu rất rõ, kỳ thật lúc trước hắn đã triệt để đánh tan phòng tuyến tâm lý của đối phương rồi, sở dĩ còn cố ý làm như vậy, chỉ là để cho nàng ta một bậc thang để xuống, giúp nàng ta có một lý do để thuyết phục bản thân.

Tổ An đi tới phía sau nàng ta, nhẹ nhàng ôm thân thể mềm mại của nàng ta vào trong lòng:

- Thời gian ước định đã qua, hiện tại ngươi đã từ bỏ hy vọng rồi chứ?

Tiểu Thỏa thở dài một hơi, cuối cùng cũng hạ quyết tâm, xoay người lại cúi đầu:

- Đại vương, từ nay về sau, Tiểu Thỏa toàn tâm toàn ý đối với ngài, triệt để thuộc về Đại vương.

Tổ An cười ha ha:

- Rất nhiều lúc chỉ nói miệng là vô dụng, hành động vẫn quan trọng hơn.

Tiểu Thỏa nhìn hắn một cái với vẻ u oán, trong mắt hiện lên một tia ngượng ngùng và quyến rũ, sau đó chậm rãi quỳ xuống.

Hô hấp của Tổ An lập tức trở nên dồn dập, trong đoạn thời gian này tuy hai người như keo như sơn, các loại chuyện vợ chồng đều thử qua, nhưng nàng ta vẫn chưa từng chủ động như vậy.

Bình Luận (0)
Comment