Lược Thiên Ký ( Dịch Full )

Chương 238 - Chương 1217: Cho Phép Vào Tiên Lộ

Unknown

 

Chương 1217: Cho phép vào tiên lộ

 

 

 

- Không thể sống được nữa, tiểu thổ phỉ, ta liều mạng với ngươi.

 

Mà vào lúc này dưới Táng Tiên Pha, trong hư không trên một mảng vực sâu, các tu sĩ Phụng Thiên Minh cùng đám người Phương Hành, Tiêu Tuyết, Lữ Phụng Tiên đều tâm thần sôi sục, sau đó ánh mắt nóng rực nhìn về phía cầu đá bên trong Tru Tiên kiếm trận, trong sân chỉ có một người không có hứng thú với tạo hóa thần vật này, chính là Kim Ô, lúc này cả người dính đầy chất nhầy, sống chết muốn liều mạng với Phương Hành, trong lòng nghĩ Kim gia ta lăn lộn nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng trở thành người có uy tín danh dự, hiện giờ việc này truyền ra thì còn sống làm sao được, thế nhân chẳng phải đều biết Kim Ô ta bị người ta nuốt vào rồi nhổ ra à?

 

- Cái này thì có gì mà ghê tởm đâu, ngươi là anh hùng ngăn cơn sóng dữ mà, việc này một khi được truyền ra, thế nhân đều biết Cổ tộc đệ nhất cao thủ Cổ Hạc bị ngươi xé xác, cũng biết Thần Đình đệ nhất Tiểu Thánh Quân bị ngươi làm nghẹn chết, ngươi nói xem có uy phong không?

 

Đối mặt với Kim Ô giống như đã phát điên, Phương Hành cũng chỉ có thể hảo ngôn trấn an.

 

Vừa nói vậy, Kim Ô thật đúng là có chút động lòng, nói:

 

- Thật sự rất uy phong à?

 

Phương Hành ra sức gật đầu:

 

- Uy phong tuyệt đối!

 

Kim Ô giương cánh:

 

- Ta thế này có ghê tởm không?

 

Phương Hành vội vàng lắc đầu:

 

- Một chút ghê tởm cũng không!

 

Kim Ô áp chế lửa giận, thở hổn hển mấy hơi, lại nhìn về phía dưới, chỉ thấy trong vực sâu phía dưới, chỗ Dạ tộc thần tử đã hóa thành một mảng vòng xoáy năm tháng dày đặc, bất kể là ai cũng không dám tới gần, lại bỗng nhiên nhớ tới một chuyện, hỏi Phương Hành:

 

- Ta nhớ rõ ngươi đã ném binh khí lợi hại đó của mình vào trong miệng Dạ tộc thần tử mà? Hiện giờ thì hay rồi, huyết nhục của thằng ôn đó đã trực tiếp biến thành vòng xoáy năm tháng, kiện binh khí đó của ngươi làm sao mà lấy ra được?

 

Một vấn đề đứng đắn như vậy, Phương Hành lại vẻ mặt ghét bỏ phất phất tay:

 

- Thôi vứt, ghê lắm.

 

Kim Ô ngẩn ngơ, lập tức lại phẫn uất:

 

- Thế mà ngươi còn ném ta vào trong đó.

 

Tuy ngoài miệng đang nói cười, nhưng Phương Hành thực sự là không định lập tức lấy Bách Chiến Hồn Binh ra, một là một thân huyết mạch tinh hoa của Dạ tộc thần tử ở phía dưới, thân của tàn tiên cùng với ma khí cuồn cuộn bên trong vực sâu, cộng thêm tuế nguyệt chi lực ẩn chứa trong năm viên Nhật Nguyệt đan đã cuốn thành một vòng xoáy hỗn loạn, khuấy cho tất cả quy tắc và trật tự bên trong thành một nồi cháo, cho dù hắn và Bách Chiến Hồn tâm thần liên thông, cũng không dễ dàng thu hồi được nó, cần phải phí tinh lực rất lớn để thử thì mới được.

 

Mà hiện tại, tất nhiên không có nhiều tinh lực như vậy, thần vật đó đáng để chú ý hơn.

 

- Không ngờ ngươi thật sự thắng rồi.

 

Nhưng phía trước hắn tiến đến Tru Tiên kiếm trận, bỗng nhiên có người cúi đầu lên tiếng, hấp dẫn ánh mắt của Phương Hành.

 

Truyền nhân Tiểu Tiên Giới Hung Đạo!

 

Hắn không ngờ còn sống, tuy chỉ còn một hơi thở, nhưng mắt lại sáng rực.

 

Trong ánh mắt đó có vẻ khiếp sợ, có vẻ nghi hoặc, có vẻ kinh ngạc, cũng có vẻ mất mát.

 

Có điều phần lớn lại là vẻ vui mừng.

 

- Lần cá cược này ta thắng rồi phải không?

 

Phương Hành tung người bay tới gần hắn, nhẹ nhàng bật cười.

 

- Thắng rồi.

 

Truyền nhân của Tiểu Tiên Giới gian nan mở miệng, cười một tiếng, thịt trên mặt bắt đầu rơi lả tả, hóa thành tro bụi.

 

- Vậy ngươi cũng nên. . .

 

Phương Hành đang muốn bắt hắn giao ra thần hồn của Thanh Nguyệt Tiên Tử, lại nghe thấy truyền nhân của Tiểu Tiên Giới đã mở miệng:

 

- Phần đại cơ duyên này ta cũng sẽ giao cho ngươi, cuộc đời này... Ta có lẽ sai rất nhiều, nhưng ta không hối hận. Ta nghĩ, nếu các ngươi sinh ra ở vị trí của ta, phải chịu áp lực trên vai ta, chắc cũng sẽ đưa ra lựa chọn giống như ta. Đừng vội phủ nhận, ta cũng không cầu ngươi lý giải, chỉ là hy vọng có một người. . . Có thể tiếp nhận áp lực trên vai ta, để ta thoải mái một chút.

 

Tay phải của hắn đặt trước ngực, bấm một pháp quyết.

 

Bên trong mi tâm, ba điểm sáng ẩn chứa thần tính giống như huỳnh hỏa bay ra rồi múa lượn chung quanh Phương Hành.

 

- Thần thông chủng tử?

 

Phương Hành hơi giật mình, xòe tay phải ra, ba viên huỳnh hỏa đó nhạ nhàng bay vào trong lòng bàn tay hắn.

 

- Ba chủng tử này là đồ ta trả cho ngươi.

 

Thân hình của truyền nhân Tiểu Tiên Giới đã hóa thành tro bụi, rất rõ ràng, hắn chống đỡ được tới lúc này đã không thể tiếp tục được nữa, sau khi bàn giao hậu sự liền bắt đầu vứt bỏ tính mạng của mình, sau khi giao ra ba thần thông chủng tử giống như huỳnh hỏa đó, liền có khối sắt cổ đầy gỉ sét ở bộ vị trái tim của hắn bay ra, mà ánh mắt hắn thì bình tĩnh nhìn Phương Hành:

 

- Đợi ngươi có thời gian, hãy cầm khối sắt cổ này tới Hỗn Độn Tiên Viên một chuyến đi, phần tạo hóa này tặng cho ngươi!

 

- Đây là cái gì vậy?

 

Trong lòng Phương Hành đầy khó hiểu tiếp nhận khối sắt cổ đó, mày nhíu chặt.

 

Nhưng truyền nhân Tiểu Tiên Giới rõ ràng là không muốn nói thêm gì nữa, ngay cả thân hình cũng bắt đầu trở nên mờ nhạt, cả nhục thân đều hóa thành tro bụi, bị kình phong từ trong vực sâu thổi cho bay lượn, biến mất trong hư không.

 

- Cuối cùng ta chỉ muốn xin ngươi một điều, khi ngươi đến Tiểu Tiên Giới trả thù. Đừng giết người này.

 

Lúc nói ra một câu cuối cùng, truyền nhân Tiểu Tiên Giới đã hoàn toàn hóa thành tro bụi, chỉ còn thanh âm cuối cùng phiêu đãng trong không trung.

 

- Ta không đáp ứng ngươi gì cả.

 

Phương Hành vội vàng ngẩng đầu, nhưng trước mắt đã không còn sự tồn tại của truyền nhân Tiểu Tiên Giới.

 

Người này dường như có chút khẩn cấp muốn chôn vùi tính mạng của mình.

 

Chỉ để lại ba thần thông chủng tử cùng một khối sắt gỉ, giống như là đang trốn tránh gì đó.

 

- Cho dù là như vậy, ta vẫn sẽ không đồng tình của ngươi, cũng sẽ không lý giải cho ngươi!

 

Trong lòng Phương Hành lặng lẽ nói ra những lời này, có lòng muốn nói thêm những lời ác liệt hơn, nhưng lại không lấy đâu ra hứng thú.

 

Bởi vì truyền nhân của Tiểu Tiên Giới dường như cho tới lúc chết vẫn không thử biện giải cho bản thân.

 

- Phương Hành sư đệ, mau tới đây mà xem.

 

Đang lúc Phương Hành quan sát khối sắt cổ trong tay, cách đó không xa bỗng nhiên vang lên một tiếng gọi, vội vàng quay đầu lại, liền nhìn thấy đám Lữ Phụng Tiên, Vương Quỳnh, Lệ Hồng Y đã tụ tập phía trước Tru Tiên kiếm trận, sau khi Dạ tộc thần tử bị trảm sát, mọi người tất nhiên đều minh bạch, chuyện lớn nhất chính là một phương thần vật tạo hóa đó, khi Phương Hành và truyền nhân Tiểu Tiên Giới tiến hành đối thoại cuối cùng, bọn họ sớm đã tới tìm tòi nghiên cứu phương pháp phá vỡ Tru Tiên kiếm trận đó.

 

Chỉ là sau khi bọn họ tiếp xúc với Tru Tiên kiếm trận, thậm chí chỉ là khí tức chạm đến, tình huống khác thường đã xảy ra.

 

Bọn họ. . . Dường như không cần phải phá vỡ Tru Tiên kiếm trận này!

 

Lữ Phụng Tiên trước nay độc lai độc vãng, cũng không khách khí với người khác, người đầu tiên tỏa ra khí tức chạm đến Tru Tiên kiếm trận chính là hắn, nhìn hắn bộ dáng này của nhìn hắn, rõ ràng chính là muốn tìm tòi nghiên cứu kiếm trận ngăn cản bọn họ bước lên cầu đá tạo hóa này, xem xem có biện pháp nào để phá vỡ không, nhưng không ngờ một đạo thần niệm của hắn vừa bắn tới, trên tấm bia đá ở mặt sau Tru Tiên kiếm trận bỗng nhiên nổi lên gợn sóng, có mây mù xuất hiện trên mặt bia, sau đó mặt bia bắt đầu xuất hiện một dòng chữ nhỏ!

 

- Thần Châu Nam vực Lữ Gia tử, trời sinh chiến thể, vũ dũng bất khuất, cho phép vào tiên phủ, bước lên tiên lộ đoạt tạo hóa.

 

Mà chữ viết này hiển hóa, không ngờ liền có một đạo tiên quang từ trên mặt bia bắn ra, quay một vòng quay chung quanh Lữ Phụng Tiên, không ngờ hóa thành một đạo tiên đái, ở trước mặt tiên đái này, Tru Tiên kiếm trận không ngờ tách ra hai bên, để lộ ra một con đường, sau đó đầu kia của tiên đái bay lên, giống như có một đạo lực lượng vô hình dắt Lữ Phụng Tiên bay tới cầu đá!

 

Không ngờ không cần phá vỡ Tru Tiên kiếm trận, trực tiếp được tiếp dẫn vào cầu đá!

 

Phát giác ra dị trạng này, các tu sĩ đều kinh ngạc, hoặc là thi triển thần thức để tra xét, hoặc là gọi Phương Hành.

 

- Nam Chiêm Tây Mạc Vương gia nữ, nổi bật bất phàm, tâm ngạo khí cương, cho phép vào tiên phủ, lên tiên lộ đoạt tạo hóa,

 

- Thần Châu Bắc vực Tống Quy Thiện, thiên tư siêu phàm, thông hiểu vạn pháp, cho phép vào tiên phủ, lên tiên lộ đoạt tạo hóa.

 

- Bắc câu Yêu Địa Không Không Nhi, cổ viên ma huyết, cương liệt vô song, cho phép vào tiên phủ, lên tiên lộ đoạt tạo hóa.

 

- Nam Chiêm Tây Mạc Hàn gia tử, tâm ý như sắt, dũng mãnh tuyệt thế, cho phép vào tiên phủ, lên tiên lộ đoạt tạo hóa.

 

- ...

 

Theo sự dò xét của từng đạo thần niệm của bọn họ, trên tấm bia đá liền có từng đạo thần quang bay, quay chung quanh bọn họ, tiếp dẫn họ lên cầu đá, sau đó trực tiếp đưa vào tiên phủ, trên mặt bia không chỉ xuất hiện một lời bình, hơn nữa còn hiển hóa ra hình ảnh vô tận, từ lúc bọn họ bắt đầu tranh hùng ở Nam Chiêm Huyền Vực, từng hồi ác chiến đều được hiển hóa ra trên mặt bia, mỗi người đều có vô số chiến tích, giống như dùng cái này để chứng minh tư chất tiến vào tiên phủ của bọn họ!

 

- Thì ra. . . Căn bản là không cần phá vỡ Tru Tiên kiếm trận, tạo hóa này sớm đã có định số!

 

Có người kinh hỉ không thôi, đều đưa thần niệm của mình tới.

 

- Ha ha, tạo hóa này vốn chính là thuộc về của chúng ta, chúng ta đã sớm được ghi danh trên bia.

 

- Không biết bao nhiêu người đều hưng phấn kêu to, tranh nhau ùa lên, sau đó tùy ý để tiên đái dẫn mình lên cầu đá, bước vào tiên phủ.

 

Bất kỳ ai cũng biết rằng, đây là một hồi tạo hóa lớn, hiêm có trên thế gian.

 

Mà bọn họ không biết là, dòng chữ viết đó không phải là hiển hóa trên mặt bia, thậm chí ngay cả trên chín tầng trời đều in ra từng dòng chữ, đồng thời cũng in ra bộ dạng bọn họ được thần quang tiếp dẫn, bước lên cầu đó, sau đó đi đến tiên phủ, mà những hình ảnh này đã khiến tất cả người tu hành của Thiên Nguyên phải chấn kinh, bao gồm cả đám người Thần Vương đang đại chiến ở Tịnh Thổ.

 

- Ngăn chúng lại.

 

Ba vị Thần Vương hiểu được lợi hại, tức giận xuất thủ, muốn bước vào Tịnh Thổ, khác các tu sĩ khác thì liều mạng ngăn cản.

 

- Còn ba trăm năm thời gian nữa cơ mà, sao đã bắt đầu chọn giống rồi?

 

Trong lúc hai bên đang giằng co, một thanh âm vang lên, truyền từ Trên Thần Châu Phong Thiện sơn, Thần Tiêu cung.

 

Mà theo thanh âm đó vang lên, một bóng đen cũng đột nhiên gian trốn vào cửu thiên, sau đó bay thẳng về phía Tịnh Thổ.

 

Là Thần Chủ!

 

Thần Chủ không ngờ vào lúc này đã tự mình xuất thủ!

 

 

Bình Luận (0)
Comment